Chắc hẳn ngay cả những lãnh tụ giáo hội điều động họ tới đây trước đó cũng không hề biết sẽ xảy ra biến hóa như thế này!

Anna nhìn vẻ mặt mấy người trong lòng biết mình không cách nào thuyết phục bọn họ nên không khỏi thở dài thất vọng.

Nhừng người này vì sao lại phù phiếm thế nhỉ?

Chẳng lẽ bọn họ không rõ, bản thân cường đại mới quyết định tất thảy sao?

Không lo rèn luyện năng lực của mình mà chỉ muốn dùng đủ các thủ đoạn để tranh danh đoạt lợi, trên phương diện trở nên mạnh hơn đã bị rơi xuống tầm thường mất rồi.

Nếu một người có được sức mạnh như thần linh, vậy thì những lợi ích khác chẳng cần phải truy cầu mà sẽ tự nhiên có người dâng lên bằng hai tay sao?

Sức mạnh mới là nền tảng của tất thảy!

Đáng tiếc việc đã đến nước này, một mình cô không thể thay đổi được quyết định của tất cả mọi người.

Nữ tử nhắm mắt kia cười cười xin lỗi Anna.

Anna khẽ lắc đầu bày tỏ không sao.

Trong những người này, cô đã từng gặp vị nữ tử này một lần, xem như quen mặt.

Đối phương là tu nữ của Thần Điện Vận Mệnh tính tình ôn hòa, đối xử mọi người vô cùng lễ phép.

Anna có ấn tượng khá tốt với cô bé này.

Nhưng giờ hai người các cô căn bản không thể nào thay đổi ý kiến của mọi người.

Trong tình huống như vậy thì cũng chỉ đành phối hợp với những tín đồ thần linh khác, chỉ mong bọn họ có thể hoàn thành khảo nghiệm nhanh một chút.

Bảy người lại một lần nữa đặt tay lên Thạch Chi Thư, cùng rót sức mạnh vào.

Trên Thạch chi thư lập tức vang lên giọng nói trang trọng và uy nghiêm.

“Sức mạnh là nền tảng của tất cả.”

Anna kinh ngạc nhướng mày, điều này giống y như suy nghĩ trong lòng mình.

Giọng nói kia tiếp tục nói:

“Khảo nghiệm cuối cùng của thần linh chắc chắn là thí luyện sức mạnh.”

“Thực lực của các ngươi đã được ước định.”

Khảo nghiệm tương ứng sắp bắt đầu!”

“Mời chiến thắng tạo vật của chúng thần, mở ra tiên đoán cuối cùng.”

Ầm...

Cả tòa đại điện một lần nữa run rẩy.

“Mời người khiêu chiến tiến vào Uyên Cảnh, tiếp nhận khảo nghiệm.” Thạch chi thư nói.

“Mau nhìn kìa!” Nam tử tóc vàng nói.

Đám người cùng nhìn sang một chỗ.

Ở một chỗ khác của đại điện có một cái hang sâu đen tối lăng không xuất hiện.

Cái hang này giống như miệng của thú dữ, tràn ngập sự dữ tợn không thể diễn tả bằng lời.

Mặc dù thấy không rõ lắm, nhưng mơ hồ có thể trông thấy có thứ gì đó to lớn đang di chuyển trong hang động đen tối.

Một cỗ hàn ý xông lên trong lòng mọi người.

Đây chính là tạo vật của chúng thần!

Mọi người không hẹn mà cùng nghĩ.

Nam tử tóc vàng suy tư một lát, nói: “Trong chúng ta, đối mặt với sự vật không biết, người nắm chắc nhất là người thờ phụng Vận Mệnh chi thần, chi bằng ngươi lên trước đi.”

Gã nhìn về phía nữ hài nhắm mắt kia.

Mấy người khác lập tức phụ họa, lớn tiếng đồng ý.

“Ồ? Là tôi sao?” Cô bé kia do dự một chút, lấy dũng khí nói: “Được, để tôi đi xem thử.”

Anna ngăn cản cô.

Cô trừng mắt nam tử tóc vàng nói: “Cô chỉ là am hiểu tiên đoán và nhìn lén, không thích hợp chiến đấu mang tính đột phát, các người thân là chức nghiệp giả đáng lẽ các người phải lên trước chứ?”

Nam tử tóc vàng nhướng mày, đang định lên tiếng.

Nữ hài nhắm mắt mỉm cười, nhẹ nhàng đẩy tay Anna ra nói: “Không sao đâu, lỡ có chuyện gì nguy hiểm ta sẽ từ bỏ, sau đó ra nói cho mọi người biết tình hình bên trong.”

Cô cầm mặt dây chuyền trên cỗ, thân hình khẽ động chui thẳng vào trong hang động hắc ám.

Tim Anna giật thọt một cái.

Cô nhìn về phía mấy người chung quanh, tức giận nói: “Rõ ràng chúng ta đề xuất từ bỏ, là các ngươi kiên trì phải hoàn thành khảo nghiệm, kết quả bây giờ các ngươi lại núp ở đằng sau, thế này mà coi được à?”

“Không phải như vậy...” Nam tử tay cầm trường xoa kia nói: “Cô ấy chỉ đi thăm dò thôi, chiến đấu thật sự vẫn giao cho chúng ta.”

Nam tử tóc vàng cũng giải thích nói: “Trong bảy người chúng ta lực chiến đấu của cô ấy mạnh nhất, cho nên lần này đành phải để cô đảm nhận công việc thăm dò, những chuyện quan trọng khác sẽ do chúng ta làm.”

“Đúng.”

“Đúng là như thế.”

“Ai có phân công nấy mới chính xác.”

Nữ tử mặc áo choàng xanh biếc, nam tử tay cầm găng tay băng sương cùng với nam tử cao lớn trên người mọc hai cánh kia lần lượt phụ họa nói.

Đối mặt với sự đồng ý của cả đám người, Anna nhất thời không tìm được lời gì để phản bác.

Thực ra cô cũng không phải người giỏi ăn nói.

Đột nhiên, trong hang động đen tối truyền đến một tiếng hét cực kỳ bi thảm.

“A....”

Trong tiếng thét chói tai đau đớn nhanh chóng dâng cao, cơn gió huyết tinh mãnh liệt từ trong hang động đen tối ùa ra.

Trong cuồng phong xen lẫn khí tức sắc bén không gì sánh kịp thổi mạnh về phía mấy người.

“Đây là...”

Nam tử trên người có cánh kia lầm bầm, bất giác lui ra sau một bước.

Khí tức cường đại như vậy lập tức được cả nhóm cảm giác được.

Sức mạnh như vậy mạnh hơn bọn họ không chỉ một bậc.

Trong hang động đen tối truyền đến tiếng thút thít mơ hồ và tiếng giãy dụa đứt quãng.

Sắc mặt của mọi người cũng thay đổi.

Nam tử tóc vàng nói: “Không hay rồi, quái vật trong đó quá mạnh, với thực lực của ta cùng lắm chỉ có thể đồng quy vu tận với nó.”

“Vậy thì không có lời rồi, ta không thể lấy tính mạng của mình để đổi một lời tiên đoán!”

Gã liên tục lắc đầu nói.

Nam tử tay cầm trường xoa sau lui lui ra sau một bước, nói: “Xem ra mức độ nguy hiểm của lần này vượt xa dự tính của chúng ta, ta đề nghị lập tức từ bỏ, trở về cầu viện!”

“Đây là lựa chọn sáng suốt, ta đồng ý!” Nữ tử khoác áo choàng xanh biếc đồng ý nói.

Đột nhiên một giọng nữ mang theo sự phẫn nộ và sát ý vang vọng khắp đại điện.

“Lũ... khốn... các ngươi!!!”

Anna lớn tiếng trách cứ.

Cô nhìn về phía Thạch chi thư, nhanh chóng hỏi: “Cô ấy còn sống không?”

“Còn một hơi thở, nhưng sắp chết.” Thạch chi thư nói.

Sắc mặt Anna lập tức trở nên tái nhợt, lo lắng nói: “Cho nên cô ấy đã bị đào thải rồi! Ta có thể lập tức tiến vào không?”

“Có thể!”

Trong nháy mắt Thạch chi thư nói “có thể” Anna đã phóng vào hang động đen tối.

Người giữa không trung, cô cũng bắt đầu lớn tiếng niệm chú ngữ:

“Tử vong, ta là người hầu của người! Sinh tử chúng sinh đều do ta phán định!”

Giọng của cô vì căng thẳng và lo lắng nên gần giống như gầm thét.

Thuật pháp tử vong hoàn thành!

Ầm!

Tóc đen tung bay, hắc ám chi quang như vực sâu như biển cả tản ra từ người Anna, tràn ngập cả tòa đại điện.

Liêm đao cán dài trong tay cô tản ra hắc ám dày đặc u ám vô chừng, lửa đen im lặng cháy trên mũi nhọn tản ra tia sáng hừng hực.

Anna dùng toàn lực không chút do dự!

Chỉ một thoáng, tất cả dị tượng biến mất...

Cô lao vào trong hang động đen tối!

Cả đại điện dần yên tĩnh trở lại.

Năm người còn lại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhất thời không nói nên lời.

Trong giây lát, nữ tử mặc áo choàng xanh biếc cuối cùng không kìm được, nói: “Ta đề nghị chúng ta cần phải dốc sức hợp tác với nhau.”

“Ý ngươi là gì?” Nam tử tóc vàng hỏi.

“Đừng nói ngươi không cảm nhận được nữ nhân của Tử Vong thánh giáo kia ban nãy đã có sát ý với chúng ta.”

Nữ tử lắc đầu nói: “Nhìn ra, cô là người không bị khuôn phép gò bó, hơn nữa sức mạnh cô ta bùng phát ra quá dọa người, nếu cô ta thật sự động thủ ta không nghĩ các ngươi có ai có thể ngăn cản được.”

Trầm mặc.

Một lát sau mấy người mới lần lượt biểu ý kiến của mình.

“Mặc dù chúng ta không sợ cô ta, nhưng nhiều người sức mạnh luôn lớn hơn một chút.” Nam tử cầm trường xoa nói.

“Đúng vậy, chúng ta hãy đoàn kết đi.” Nam tử người mọc cánh phụ họa nói.

Nam tử tóc vàng ngẫm nghĩ, nói một câu mang tính tổng kết: “Chúng ta nên xây dựng mối quan hệ hợp tác tốt đẹp, cho dù đối mặt với cục diện khó khăn hay đối mặt với sự phản bội của thần điện khác.”

“Đúng là nên như thế.” Nữ tử áo choàng xanh lập tức nói.

Anna vọt vào hang động đen tối

Cô quơ liêm đao lửa đen đang định phát ra công kích thì đột nhiên ngơ ngẩn.

Bé gái của thần điện Vận Mệnh kia vẫn nhắm mắt, êm đẹp đứng đó.

“Chị Anna, hình như chị rất giật mình?” Cô bé người hihi nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play