Trời mưa nặng hạt, rơi từng hạt như muốn đâm thủng đầu người đứng dưới mưa. Nếu không phải là du hành giả, e rằng đã sớm mất mạng.

Loại thời tiết này không thường thấy, nhưng cũng chẳng phải là hiếm, nhất là sau khi Đại Thánh Thế xảy ra. Mưa lớn, bão táp, lốc xoáy, nắng hạn, sấm sét, động đất, vân vân. Chúng đến cùng với các loại thời tiết thông thường, rồi đi có khi rất nhanh chóng, cũng có khi mất tận mấy ngày liền, và chỉ trong một khu vực giới hạn.

Từ ngữ chính quy được dùng để gọi chúng là sự kiện. Khi một sự kiện diễn ra, các chủng quái đặc thù dành cho sự kiện cũng sẽ xuất hiện. Và thường thì, tỉ lệ quái tinh anh và quái thống lĩnh sẽ được tăng cao. Du hành giả thiếu kinh nghiệm, hoặc ngoài ý muốn lọt vào, nên tìm cách rời đi càng sớm càng tốt.

Tổ đội của Turan, e là xui xẻo, hoặc là may mắn nên mới rơi vào tình cảnh như hiện tại. Ban đầu, Turan chỉ nghĩ rằng đây là một cơn mưa bình thường, nhưng giờ thì nó còn chẳng thể thấy được gì ngoài mưa rơi nếu không vận dụng đến linh và hồn.

– Còn đi tiếp sao, đội trưởng?

Kull vẻ e dè hỏi. Cả đội lúc này đang ngồi trong chiếc xe bán tải đã kích hoạt một lớp bùa phòng ngự, cộng thêm một tấm bùa ẩn nấp nữa.

Tiếng mưa vang lên nghe thật ồn ào, thậm chí có phần đáng sợ.

Turan không dám chắc về điều gì là nên làm. Quay trở lại thành Junil không hẳn là cách hay, vì nó không thể nào xác định được khu vực chịu ảnh hưởng của sự kiện. Nếu trên đường trở về mà đụng phải một con quái thống lĩnh thì sẽ toi cả đám.

– Các thế lực sẽ sớm tìm tới đây.

Turan lên tiếng. Một sự kiện diễn ra, ngoài nguy hiểm sẽ còn đi kèm theo phần thưởng hấp dẫn. Một khi biết tin, bằng tốc độ nhanh nhất, các đội ngũ sẽ được cử đi để giành lấy càng nhiều lợi ích về cho tổ chức càng tốt.

Vấn đề là liệu tổ đội của Turan có thể chờ được đến khi ấy hay không.

– Turan. Chúng ta không thể ra ngoài sao?

Darmil thắc mắc. Cậu ta khó mà hiểu được tình cảnh hiện tại là như thế nào. Truyện Huyền Huyễn

Turan vừa định lắc đầu, lại chợt nghĩ đến gì đó, rơi vào trầm tư.

Quả thật, cứ chờ mãi trong xe cũng không phải là ý hay. Ra ngoài đi lung tung có thể mang đến nhiều nguy hiểm, nhưng đó đồng thời cũng là cơ hội hiếm có để mài giũa bản thân. Dù sao thì, nếu không gặp phải quái thống lĩnh, hoặc quá nhiều quái tinh anh, tổ đội của Turan là vẫn đủ sức chống trả.

Tình huống tồi tệ nhất, Turan còn có thể dựa vào lời cầu khấn. An toàn tuyệt đối là không thể đảm bảo, nhưng đồng thời, cũng chưa bao giờ được đảm bảo cả. Đó vốn là chuyện bình thường.

– Được. Chúng ta ra ngoài.

Sau lời ấy, ba người tổ đội Turan bắt đầu di chuyển. Bọn nó cần rời xa chiếc xe bán tải trước, tránh khi có chiến đấu xảy ra làm hư hỏng sẽ rất phiền phức.

Chẳng mấy chốc, Kull đã thông báo về sự xuất hiện của đám quái đầu tiên. Lại là một đám Tinh linh mưa, số lượng là mười con, nhiều gần gấp đôi những lần trước. Mặc khác, Kull cũng cảnh báo thêm rằng cấp độ của chúng cao hơn nhiều.

Cụ thể là từ 13 đến 15. Thông qua kỹ năng ‘Thông hiểu’, Turan dễ dàng biết được điều đó. Đám quái đã để ý tới tổ đội Turan, nhưng nhất thời còn chưa có động tác gì. Có lẽ chúng đang xem thường bọn nó, hoặc là đang chuẩn bị cho thứ gì đó đáng sợ hơn.

Thứ đáng sợ mà Turan có thể nghĩ tới được trong tình cảnh như hiện tại chỉ có mỗi quái tinh anh và quái thống lĩnh thôi. Đã là vậy, tổ đội Turan cần chiếm thế chủ động, giải quyết đám này trước khi rắc rối nổi lên.

– Lên.

Turan cất giọng dõng dạc. Ngay lập tức, hai bóng người lao vụt về trước, chia thành hai hướng khác nhau xông vào đám quái.

Darmil trên thực tế không có cách nào trông thấy được đám quái trong tình trạng thời tiết như bây giờ. Nhưng cậu ta cũng chẳng buồn để ý, cứ nhằm theo hướng mà Turan đã chỉ định mà xông tới.

Ngay khi có cảm giác nguy hiểm, Darmil theo phản xạ liền xoay người, vung kiếm đánh trả. Nhát chém của cậu cắt qua một luồng nước mạnh mẽ, dựa vào xung chấn kèm theo để đánh bật hầu hết chúng đi, vẫn chưa hề dừng lại, cứ thế cắt tới cơ thể của con quái.

Sát thương của đòn đánh không quá lớn, nhưng thừa sức khiến con Tinh linh mưa phải vội vàng di chuyển lùi về sau. Không để cho con quái có cơ hội trốn thoát, Darmil nhảy bổ tới, vung kiếm hòng kết liễu.

Số lượng quái có đến mười con, chúng dĩ nhiên sẽ không để Darmil được tùy ý sát hại đồng bạn. Tuy nhiên, ngay khi một vài trong số chúng định ra tay công kích, có mấy miếng gỗ bay ra, hơi phát sáng rồi bùng nổ thành từng đợt sóng khiến cả đám run rẩy trong giây lát, vừa đủ để anh chàng đấu sĩ hoàn thành đòn tấn công chết chóc của mình.

Không dừng lại ở đấy, Darmil cười lớn, xông tới mục tiêu tiếp theo. Nhờ có sự hỗ trợ từ Kull, cậu ta không khó để thấy được con Tinh linh mưa ở gần mình nhất lúc bấy giờ. Rồi cứ thế, thanh kiếm của Darmil từ trên cao bổ xuống.

Lần này, nhát chém lại không gây ra được đủ sát thương cho mục tiêu. Con Tinh linh mưa có cấp độ là 15, sự chênh lệch quá lớn này khiến cho con quái có được cơ hội tung ra đòn tấn công trực diện vào Darmil. Cậu ta lúc này cũng chỉ có thể vội vàng xoay người, cố sức gánh chịu.

Thế nhưng chẳng có một sự tác động nào xảy ra, thay vào đó là âm thanh của kim loại gãy nát lọt vào tai. Turan từ xa đã bắn tới một phát đạn cực kì chính xác, ngay lập tức kết liễu mục tiêu, hoàn thành công việc còn dang dở của đồng đội mình.

Darmil rít một hơi, vẻ bực tức, lại lấy đó làm động lực cho bản thân, nhào tới vung kiếm với tốc độ tăng thêm không ít. Cậu ta suy nghĩ rất đơn giản. Nếu một đòn không thể giết được con quái, thì hai đòn, chỉ cần trước khi con quái kịp ra chiêu là được. Thậm chí, có khi dùng thêm sức đã đủ rồi.

Kull bấy giờ đang phải tập trung cao độ vào công việc của mình. Dùng sức của một du hành giả duy nhất mà muốn quấy rối, thu hút sự chú ý của đám quái bảy, tám con cao hơn mình ba, bốn cấp độ là chuyện không hề đơn giản. Thông thường, chỉ riêng việc giữ mạng đã gần như là bất khả thi rồi.

Cũng may, Kull sở hữu cho mình kỹ năng ‘Lĩnh vực’, giúp cậu ta nắm bắt chuyển động của toàn bộ đám quái, thậm chí còn có thể dựa vào dự đoán một số động tác tiếp theo của chúng. Có điều, đối với đám Tinh linh mưa không có cơ thể máu thịt như thế này, hiệu quả là có giảm đi đáng kể, nên nhất thời cậu ta cũng chẳng làm tròn được vai trò của mình.

Turan không yêu cầu Kull có thể đạt được tới trình độ kìm cặp được cả một đám quái nguy hiểm như vậy. Nhưng thật bất ngờ là cậu ta lại làm được tới tám chín phần, chỉ để sót một, hai con sau mỗi một khoảng thời gian.

Tuy nhiên, thế cũng không hẳn cho thấy là tình huống tốt đẹp. Thúc đẩy bản thân đạt đến giới hạn như hiện tại, Kull sẽ không thể kéo dài quá lâu. Và một khí cậu ta chậm lại, đó sẽ là thời khắc phản công của đám Tinh linh mưa.

Turan mỉm cười. Nó đương nhiên vui vẻ. Hai người đồng đội có thể chiến đấu đạt đến đẳng cấp như trước mắt, thật khó mà tưởng tượng. Phải biết, nó vốn chẳng có tiến hành bao nhiêu bài luyện lập dành cho họ cả. Chỉ trách bản thân bị nhiệm vụ của thần Syrathr ám ảnh, mải không có thời gian.

Từng phát đạn Mabatum tiếp theo được bắn ra. Sự trợ giúp từ Turan, cộng thêm vào năng lực vượt trội của hai người đồng đội, tổ đội ba người đã không mấy khó khăn đánh bại được đám quái mười con Tinh linh mưa. Đây thật sự là một chiến tích đáng tự hào.

Chỉ là chẳng ai trong số Turan, Darmil hay Kull để tâm đến điều đó cả. Chuyến săn giết chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.

Kì thực, mục tiêu mà Turan có trong đầu mình không phải là săn giết càng nhiều quái càng tốt. Nó hiểu tình hình hiện giờ không phù hợp cho việc đó. Nếu xem thường cái sự kiện đang diễn ra này, cái giá phải trả không nghi ngờ gì sẽ là mạng sống của toàn bộ thành viên, còn là cái chết vô cùng thê thảm.

Thay vào đó, Turan nhắm đến việc trau dồi kỹ năng cho hai người đồng đội. Bản thân nó cũng muốn luyện tập mô phỏng hiệu quả lời cầu khấn một hồi. Nếu có thể biến đó thành kỹ năng cho mình, thật sự là không gì tuyệt hơn.

Về phần chiến lợi phẩm, Turan không để ý lắm. Có cũng được, mà không có cũng chẳng sao. Tham gia sự kiện vì chiến lợi phẩm, phù hợp với mấy quân đoàn hay hội nhóm hơn là tổ đội chỉ có ba người của nó.

Đám quái kế tiếp chỉ có bảy con Tinh linh mưa, tất nhiên bị tổ đội Turan tiêu diệt càng thêm dễ dàng. Sau đó nữa là một đám chín con, gây chút khó khăn, nhưng vẫn còn tốt.

Cho đến bây giờ, mọi chuyện vẫn diễn ra tương đối ổn thỏa.

Có điều, Kull đã thấm mệt, Turan nhận ra ngay điều đó. Cậu ta đến cùng vẫn là khó mà thích ứng được với loại hình chiến đấu dài hơi như thế này.

Hoặc là do Turan đang đặt lên vai cậu ta quá nhiều gánh nặng. Có lẽ nó nên bù vào một phần sức, tránh để xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Nhưng thế lại làm mất đi ý nghĩa của chuyến săn giết này. Quả thật là khó lựa chọn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play