*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Tuy rằng em rất hợp với trang sức bằng ngọc, nhưng mấy bộ trang sức này kiểu dáng đều có vẻ hơi lớn tuổi, không thực sự thích hợp với em, bộ trang sức làm bằng kim cương với mã não đen (*) này cũng là một lựa chọn không tồi." Ánh mắt Tư Diệc Diễm dừng ở trên bộ trang sức bằng hợp kim, theo thói quen cùng cô thảo luận, dò hỏi ý kiến của cô.
(*) mã não đen: Mình sẽ đính kèm hình ở phía cuối bài.
Biết rành như vậy, chỗ nào giống lúc hắn cùng Eva nói chuyện, đối với trang sức bằng ngọc hay hợp kim đều không hiểu biết nhiều lắm! Rõ ràng chính là gạt người! Bất quá tuy trong lòng chửi thầm, nhưng cô không biết đôi môi xinh đẹp phấn nộn của mình vẫn luôn cong cong mang theo ý cười nhợt nhạt.
"Bộ trang sức hợp kim làm từ kim cương này tuy rằng kiểu dáng không tồi, công nghệ cắt cùng tính chất kim cương đều là cực phẩm, nhưng đến cùng vẫn là nhãn hiệu chưa đến mức nổi tiếng trên thế giới." Tư Diệc Diễm cẩn thận quan sát trang sức kim cương ở trước mặt cho ra một cái đánh giá.
Ôn Hinh Nhã gật đầu tỏ vẻ tán đồng: "Công ty châu báu Kỳ Hạ của tập đoàn Ôn Thị đối với phương diện thiết kế trang sức bằng ngọc lại càng hoàn mỹ hơn một chút."
Trang sức đá quý bằng ngọc từ Kỳ Hạ của tập đoàn Ôn Thị trên toàn thế giới cũng vô cùng được hoan nghênh.
"Vậy thì bộ mã não đen này đi! Tính chất kiên cố cùng độ thuần khiết của mã não đen đạt đến như vậy thật ra cũng hiếm thấy." Tư Diệc Diễm nghiêng đầu dò hỏi ý tứ của cô.
Ôn Hinh Nhã ánh mắt dừng ở mặt trên bộ trang sức, bao gồm vòng cổ, nhẫn, hoa tai, lắc tay, thủ công đều tinh xảo, kiểu dáng mới mẻ xinh đẹp, hết sức xinh đẹp.
Tư Diệc Diễm cười nói: "Mã não đen mang tính chất kiên cố, từ xưa đến nay vẫn luôn được xem như vật trừ tà hay bùa hộ mệnh mà sử dụng, có thể mang đến cho người ta cảm giác vui sướng cùng tin tưởng, đeo lên người lâu dài có thể khiến cho da dẻ nhẵn nhụi, tâm tính mở rộng, người mang mã não đen tính cách sinh ra biến hóa càng thêm" gai góc "cũng là một loại dụ dỗ trí mạng. Kinh Thánh ở đoạn giữa có nhắc tới _____ Yêu giống như đến chết đều kiên cường, yên lặng cũng có thể siêu việt hết thảy trong lòng bàn tay, chính là thuyết minh hoàn hảo nhất cho mã não đen, tôi cảm thấy mã não đen thực sự thích hợp với em."
Hắn chính là bị cổ khí chất gai góc bẩm sinh trên người Ôn Hinh Nhã hấp dẫn.
Như vậy dõng dạc nói ra, mà còn nói không hiểu biết về trang sức, cô ra vẻ hơi chau mày nói: "Tuy rằng trang sức hợp kim rất xinh đẹp, nhưng mà màu đen nhìn chung vẫn có chút âm u, hơn nữa cũng rất luống tuổi (*). "
(*) luống tuổi: Đứng tuổi.
"Màu đen có sự sang trọng, thời thượng, kinh điển, cao quý, thần bí, đại biểu cho sự khiêm tốn, hàm súc cùng tính chất nội liễm đặc biệt. Màu đen che giấu hỗn độn đằng sau, kìm hãm sự phát triển của dục vọng, vô cùng sắc sảo cũng vô cùng đơn giản, các loại đối lập đều có thể xuyên thấu qua bức màn đen chiết xạ ra nhiều loại ánh sáng phức tạp dưới ánh mặt trời, tạo nên một sự hoàn mỹ không có biện pháp nào thay thế được." Ngay cả nhan sắc cũng là thuyết minh loại tốt nhất, hắn thật ra càng ngày càng cảm thấy bộ trang sức này rất hợp với cô.
Không biết vì cái gì, nhìn Tư Diệc Diễm lo lắng lựa chọn trang sức cho mình như thế, trong lòng cô nhiều thêm một loại cảm xúc gọi là hư vinh, cô ra vẻ do dự nói: "Phải không? Tôi nghe nói trang sức màu đen rất kén người, không phải người nào cũng có thể đeo được."
"Làn da của em tinh tế trắng nõn, cũng chỉ có em mới có thể làm nổi bật lên vẻ thần bí cao quý của mã não đen." Tư Diệc Diễm lấy ra cái nhẫn mã não đen, nhẹ nhàng đeo lên ngón áp út của cô, chiếc nhẫn có chút lớn, khả năng đeo ở ngón giữa thì vừa vặn hơn, bất quá màu đen ưu nhã hàm súc, kết hợp với da trắng tinh tế như ngọc của cô, tạo thành một sự kết hợp đến hoàn mỹ.
Ôn Hinh Nhã nhìn ngón áp út tay trái đang đeo nhẫn, đáy mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, người dân nước Z phân biệt nam tả nữ hữu (*), mang nhẫn cưới cũng là cái dạng này, nhưng mà cực ít người biết được điều này, ngón áp út tay phải cách trái tim xa nhất, đại biểu cho còn độc thân, mà ngón áp út tay trái cách trái tim gần nhất, mạch máu liên tục đổ về vị trí trái tim, cho nên được gọi là mạch của tình yêu.
(*) nam tả nữ hữu: Có nghĩa là đàn ông thì bên trái, phụ nữ thì bên phải
Tư Diệc Diễm đeo nhẫn lên ngón áp út tay trái của cô, chính là vô tình hay cố ý?
"Quả nhiên thực sự rất hợp với em!" Trong mắt của Tư Diệc Diễm lóe lên ánh sáng giống như lưu vân, biến ảo mỹ lệ, chăm chú nhìn vào chiếc nhẫn, nhưng mà chỗ sâu trong đáy mắt lại cuồn cuộn muôn vàn cảm xúc.
"Đúng là rất đẹp!" Cô che giấu cảm xúc khác thường của chính mình cúi đầu xem chiếc nhẫn trên tay, màu bạc trên chiếc nhẫn cùng mã não đen nhỏ vụn khảm ở chính giữa, sáu viên mã não đen được cắt gọt hoàn mỹ tạo thành hình hoa mai trên nhẫn, Mỗi một viên mã não đen mặt trên đều có điểm một viên thủy tinh trong suốt độ tinh khiết cực cao, quả nhiên hết sức xinh đẹp.
"Thích thì mua thôi." Ánh mắt của Tư Diệc Diễm vẫn luôn dừng ở mặt trên chiếc nhẫn bên tay trái của cô, mạch tình yêu trôi chảy.. Trong mắt hắn thoáng cái như có vô vàn ánh sáng rực rỡ mỹ lệ đang nở rộ bên trong.
Ôn Hinh Nhã gỡ chiếc nhẫn trên ngón tay xuống: "Cũng không phải là thực sự thích!"
Vô công bất thụ lộc (*), cô thực sự không có lý do gì tiếp nhận lễ vật của Tư Diệc Diễm.
(*) Vô công bất thụ lộc: Không có công thì không dám nhận thưởng
Tư Diệc Diễm nhìn tay trái trơn bóng của cô trong lòng xẹt qua một tia tiếc hận, miệng nói không thích, kỳ thật là không nghĩ tới nhận lễ vật của hắn đi, hắn cũng không để bụng, chuyển hướng sang nhân viên bán hàng nói: "Đem trang sức gói lại, một lát nữa chuyển tới Ôn gia!"
Nhân viên cửa hàng có chút sửng sốt, bộ trang sức mã não đen này chính là bộ trang sức hợp kim sang quý nhất, mã não đen ở phía trên có nguồn gốc từ Ai Cập, bất luận là tính chất hay màu sắc đều hết sức hi hữu, thiết kế cũng là tìm đến nhà thiết kế nổi tiếng nhất thế giới, kiểu dáng độc đáo mới mẻ lại xinh đẹp, làm cho rất nhiều người yêu thích, giá cả cũng vô cùng cao nên cũng làm cho rất nhiều người tiếc nuối lùi bước.
Không nghĩ tới thủ bút của vị tiên sinh này lại lớn như thế, cứ như vậy dễ như trở bàn tay liền đem trang sức sang quý thế này đưa cho Ôn đại tiểu thư, bọn họ là có quan hệ như thế nào?
Tư Diệc Diễm phân phó xuống liền đuổi theo sau Ôn Hinh Nhã nói: "Thời gian không còn sớm, cùng nhau đi ăn cơm đi!"
Đầu mày Ôn Hinh Nhã khẽ nhíu, nhìn thoáng qua Tư Diệc Diễm nói: "Anh không cần phải đi tiếp người đẹp 34D kia sao?"
Một Eva với gương mặt thiên sứ, dáng người lại quyến rũ đến ma mị, ngay cả cô là con gái cũng không tránh khỏi mặt đỏ tim đập, cô cũng không tin Tư Diệc Diễm đối với Eva hoàn toàn lãnh đạm.
Trong mắt Tư Diệc Diễm quang mang cực thịnh, khóe môi hơi câu ra mang theo sủng nịch cùng dung túng, thấp giọng nói: "Tôi bất quá cũng chỉ là làm hết trách nhiệm của chủ nhà, cô ấy cũng đã có trợ lý đến tiếp rồi, nhưng mà em xác định đã nhìn nhầm, ngực của Eva là cỡ 36 cơ."
Hai mắt Ôn Hinh Nhã trừng to: "Tư đại thiếu gia anh cư nhiên lại biết rõ tỷ lệ dáng người vợ của bạn tốt đến như vậy, háo sắc hạ lưu! Đối với vợ của bạn tốt cũng không thể nói những lời này anh chẳng lẽ không hiểu sao?"
Vợ của bạn tốt còn có thể tơ tưởng, quả thực chính là mặt người dạ thú.
Loại chuyện này giải thích chính là càng bôi càng đen, hắn cũng bởi vì cô cứ luôn miệng 34D mới chú ý tới tỷ lệ dáng người của Eva, có lẽ trời sinh đàn ông đối với tỷ lệ cơ thể của phụ nữ luôn có mẫn cảm, hắn liếc một cái liền nhìn ra cỡ ngực của Eva, làm gì có chỗ nào tồn tại tâm tư khác.
Thấy Tư Diệc Diễm vẻ mặt hứng thú nhìn cô, Ôn Hinh Nhã lúc này mới bất tri bất giác phát hiện chính mình có chút phản ứng quá độ, gò má hơi hơi nóng lên nói: "Cô ấy.. cô ấy tốt xấu gì cũng là vợ của bạn tốt anh, anh đối với cô ấy như vậy chính là không tốt đi!"
Ngay cả cô cũng bởi vì thái độ thay đổi thất thường của bản thân mà đỏ mặt, có thể tưởng tượng được lúc này cô ở trước mặt Tư Diệc Diễm có bao nhiêu mất mặt.
Tư Diệc Diễm ý vị thâm trường (*) nhìn cô nói: "Là ai nói cô ấy là người đẹp 34D vậy?"
(*) ý vị thâm trường: Ý vị sâu xa/ ý tứ sâu xa.
Ôn Hinh Nhã theo bản năng nhìn thoáng qua bộ ngực chính mình, trong lúc nhất thời có chút không nói nên lời, nghĩ đến lúc trước Tư Diệc Diễm bảo cô có khả năng sẽ đạt đến 34D, trong lúc nhất thời vô lực phun ra một ngụm khẩu khí.
Tư Diệc Diễm vô sỉ phúc hắc là giấu ở bên dưới vẻ ngoài lạnh lùng, thủ đoạn quá cao, mỗi lần cô ra trận đều là binh bại như núi đổ.
Quả nhiên là thiên địch, cùng với người khác đấu vui sướng vô cùng, đến phiên đấu với hắn lại thành tự mình chịu khổ!
~Hết Chương 87~
(*) Mã não đen