Trong căn phòng rộng lớn lung linh sắc màu, âm nhạc du dương, nhẹ nhàng. Trong căn phòng đó, có đến gần một chục cặp đôi đang khiêu vũ ở giữa phòng. Còn lại một vài người không nhảy là đừng ra ngoài ngắm nhìn mọi người khiêu vũ.
Giang Tô có khác, ai cũng biết khiêu vũ hết. Ngưỡng mộ chết đi được!
Tôi chắc hẳn mọi người đang xem khiêu vũ ở đây đều nhìn vào hai cặp đôi chính : Evil - Belly; tôi với lớp trường.
Đám con gái đương nhiên sẽ nhìn chằm chằm vào Evil rồi. Bạch mã hoàng tử trong lòng họ ma! Hắn tỏa sáng nhất tối hôm nay đấy! Còn đám con trai...ờ...nói sao nhỉ? Nói thì hơi kiêu căng quá nhưng thực sự là số đám con trai ngắm tôi nhảy còn nhiều hơn Belly. Cũng vì thế mà mặt mày Belly cũng hơi tệ một chút.
Tôi liếc mắt nhìn sang cặp đôi bên kia, nhìn tên Evil kiêu căng chỉ nhảy bằng thân chứ không phải nhảy bằng tâm hồn:
Hắn nhảy cùng với bộ ple đen làm nổi bật sự hắc ám, bí ẩn của hắn. Tóc hắn dài, được chải gọn gàng theo nếp. Mắt dài, sắc lạnh như mắt diều hâu, lạnh lùng không một chút biểu cảm gì gọi là thả hồn vào bài nhảy.
Nhưng cũng vì thế mà trông hắn đẹp trai ngời ngời. Làm đám con gái ai cũng mặt đỏ tía tai, thầm khen hắn trong lòng.
Thịch!
Tim tôi cũng bị lệch đi một nhịp.
Lớp trưởng đang nhảy bỗng nhiên khen tôi:
- Cậu nhảy đẹp thật! Ai dạy cậu nhảy thế?
Được khen, tôi vui sướng trong lòng. Tôi cười tít mắt, tôi vừa nhảy vừa khoe:
- Hì! Quá khen! Tớ được Tống Mạc Dương dạy lúc tớ mới 7 tuổi đấy!
Nghe thế, lớp trưởng ngạc nhiên quá mức mà hét lên:
- Cái gì! Hai người quen nhau lâu thế rồi cơ à?
Lớp trưởng hét làm mọi người đang say sưa ngắm mọi người nhảy cũng phải liếc mắt lại nhìn tôi với lớp trưởng. Tôi bực mình, giơ ngón tay trỏ lên đặt cạnh miệng, ra dấu suỵt.Lớp trưởng thì lại tỏ vẻ vô tội, liếc ngang liếc dọc. Tôi bực mình nói nhỏ:
- Không phải Tống Mạc Dương này đâu! Đồ ngốc!
Hừ! Lớp trưởng! Tên lớp trưởng chết bằm kia! Tôi hận không thể giết chết được cậu!
Evil cũng vì lớp trưởng mà nhíu mày lại, tay đang nắm lấy tay của Belly bỗng siết chặt lại làm bàn tay nhỏ bé của Belly đau đớn. Belly khẽ rên một tiếng. Cô hiểu tâm trạng của Evil, nhưng cô không dám nói ra. Evil...hắn biết cái tên Tống Mạc Dương đó không hề dành cho hắn. Mà là dành cho người tôi thích thầm trước kia.
Lòng Evil nóng như lửa đốt, nghiến răng ken két. Belly nhìn thấy thế thì cũng xịu mặt lại.
Còn tôi, tôi thở phào nhẹ nhõm, nhịp tim trở lại bình thường khi thấy chỉ trong vòng 1 giây, mọi người đều chuyển hướng mắt quay sang nhìn người khác nhảy.
Nhưng tôi vẫn chưa bắt gặp con mắt khác lạ của Evil. Hắn nhìn tôi với con mắt khó hiểu, khó mà tả nổi.
Sau đó, mọi người trên sàn nhảy lại bắt đầu nhảy tiếp. Cũng vì tiếng hét của tên lớp trưởng đó mà mọi người bị lệch mất mấy nhịp.
Tôi và lớp trưởng cũng bắt đầu nhảy tiếp. Âm nhạc sau đó được ngân dài, các bạn nam giơ tay lên để các bạn nữ xoay vòng. Lớp trưởng rời khỏi tay tôi, tôi bắt đầu xoay vòng vòng. Huhu! Trong khoản nhảy đây là phần tôi ghét nhất đấy!
Tôi xoay vòng vòng, chẳng biết trời đất gì nữa. Và cũng vì thế mà tôi gặp chút chuyện không hề nhỏ.
Bản nhạc ngân dài chắc cũng chỉ vài giây, sau đó, tôi lại nắm lấy tay của lớp trưởng trên đầu, xoay một vòng cuối rồi tay kia đặt lên vai bạn nhảy.
Tôi vừa đặt tay lên vai bạn nhảy, tôi giật mình đến mức tim như chuẩn bị rơi ra khỏi lồng ngực. Lúc nãy xoay nhiều quá nên nhìn gà hóa cuốc rồi hả!? Tại sao!? Tại sao người đang nhảy với tôi đây lại là Evil chứ!?
Tôi liếc nhìn sang phía Belly. Cô ấy cũng bất ngờ không kém. Không nhảy nổi nữa, lấy tay ôm lấy ngực mình thở hổn hển. Trời! Lớp trưởng! Sao lớp trưởng lại thành bạn nhảy của Belly thế này? Rốt cuộc hai người này đã đổi chỗ lúc nào?
Và xin thưa, chính là lúc các bạn nữ chúng tôi xoay tít mù. Chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, các bạn nam đã thế chỗ cho nhau chứ không phải chỉ mỗi mình Evil với lớp trưởng. Lại một lần nữa, cũng vì chuyện này mà các cặp lại bị lệch đi thêm vài nhịp nữa.
Thấy tôi chẳng tập trung chút nào để nhảy, hắn bực dọc hỏi:
- Không định nhảy nữa hả?
Tôi nhìn hắn. Hắn có hiểu nỗi khổ của đám con gái chúng tôi đã phải đau tim đến mức nào chỉ vì trò đùa ma quái này của đám con trai các cậu không hả?
Rồi hắn cất giọng cười ranh mãnh:
- Không được từ bỏ giữa chừng đấy! Cô cũng đã nói thế còn gì!
Hắn nói với Belly. Câu nói như lưỡi dao đâm thọt vào tai của Belly. Cô tiếc ngẩn người, cô cũng đang có ý định không khiêu vũ nữa đây! Thế mà Evil lại nói ra. Thế là cô đành phải hậm hực đứng trước mặt lớp trưởng nhảy cũng cậu ta.
Belly thì vừa bực mình vừa trách số mình xui rủi, thế mà lớp trưởng trong lòng lại mừng rơn. Hai người hai tính cách đối lập, có khiêu vũ nổi không đây!?
Còn tôi, tim còn chưa kịp quay về chỗ, tôi đã bị hắn kéo vào người hắn, làm tôi úp mặt luôn vào người hắn.
- Thăng bằng kém vậy!?
Evil tặc lưỡi. Tim tôi đã đập loạn xạ rồi, giờ thì lại bị tên này làm cho bay lên trời.
Mặt tôi đỏ ran, cuống quýt đẩy tôi ra khỏi người hắn.
Rồi, các cặp đôi mới khiêu vũ tiếp. Âm nhạc lại vang lên với nhịp điệu quen thuộc khiến chúng tôi dễ dàng nắm bắt được nhịp mà nhảy.
Belly nhăn mặt, nhảy cùng với lớp trưởng đang tự cười với mình. Còn tôi...biết miêu tả sao đây? Thất vọng ư? Không! Vui mừng ư? Chắc là...có một chút.
Lúc nãy, khi nói Evil nhảy cùng Belly, rồi nhìn hai người nhảy cùng nhau, tôi cứ thấy khó chịu sao sao ấy!? Bây giờ thì đã khá hơn một chút rồi. Chắc là do Evil nhảy cùng tôi.
Bạch Cơ và Mộc Tầm đứng xem cũng phải xuýt xoa:
- Trụi ui! Soa hai người kia ngọt thế?
- Đúng! Sắc mặt của Tống Mạc Dương cũng bắt đầu có biểu cảm rồi!
Mộc Tầm nói khi bả nhìn gương mặt anh tuấn của Evil. Đúng rồi! Mặt hắn trông có hồn hơn lúc nãy nhiều. Khuôn mặt sâu thẳm lúc nãy bây giờ trông như thấp thoáng ý cười.
Bạch Cơ chẹp miệng:
- Chắc là vui vì được nhảy cùng người mình thích đây!
Các cô gái đứng cạnh đó nghe thấy thế thì hỏi:
- Tống Mạc Dương thích cậu ấy thật hả? Tui tưởng Tống Mạc Dương chỉ nói thế để Belly khỏi bám theo cậu ấy chứ!?
Bạch Cơ bực mình vì những cô gái chậm hiểu này. Bắt đầu lên giọng chị đại:
- Ngốc! Mấy bà nhìn đi! Tình tứ thế kia, lại còn đã từng hôn nhau nữa! Chẳng lẽ mấy bà chỉ xem đó là kịch thôi hả!?
Nghe thế, đám con gái lặng thinh, có vài người khẽ gật đầu. Sau đó là đồng thanh:
- Đúng ha!
Câu đồng thanh đó to đến mức làm tôi giật cả mình, loạng choạng làm trật nhịp, sau đó là hai chân khuơ loạn xạ, rồi té nhào.
À! Chưa hẳn là té nhào. Tôi ngã ngửa ra phía sau. Cứ tưởng là đầu tiếp đất ngất lịm luôn chứ, ai ngờ tên Evil đó đã nhanh hơn tôi vòng tay ra phía sau lưng tôi đỡ tôi:
- Tống Mạc Dương! Đỡ đẹp lắm!
Mọi người hét lên nhốn nháo. Nhất là Bạch Cơ và Mộc Tầm, hai bà to mồm nhất hội. Cũng vì điều đó mà tôi ngại đến mức muốn chui xuống đất cho rồi.
- Nhắm mắt lại!
Evil đỡ lấy tôi, vẫn không chịu buông tôi ra. Vẫn giữ nguyên tư thế ấy. Rồi hắn cất giọng trầm ấm sai khiến tôi.
Nhắm mắt lại? Hắn có ý gì?
Tôi đành phải nghe lời, nhắm hai mắt lại.
1 giây sau, một thứ gì đó mềm mềm, ươn ướt, lại còn hơi ấm chạm vào môi tôi. Đừng nói là...
- Trời ơi! Tống Mạc Dương táo bạo quá!
Đám con gái hét lên nhốn nháo. Đúng thật rồi! Hắn lại hôn tôi nữa rồi!
Nhưng tôi không mở mắt giống lúc trước nữa, tôi nhắm chặt mắt lại. Tôi cảm nhận được mùi vị đầy nam tính của hắn và cả...vị ngòn ngọt ở đầu lưỡi.
Belly thấy thế cũng không thèm nhảy nữa. Vò đầu bứt tóc tức tối hét lên:
- Tống Mạc Dương! Cậu thật quá đáng!
Rồi cô ấy bỏ đi luôn. Trời ạ! Hắn có não khong đấy!? Tôi đã nói hắn đừng làm Belly giận vào lúc này rồi mà!
Hắn táo bạo quá! Hôn giữa một rừng mắt luôn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT