Mộ Nguyệt Sâm đáp trả một nụ cười nhẹ mang ý trêu đùa, cực kỳ thâm ý.

Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ lên, nghiêm túc phản bác: “K có âm thầm đánh lạc hướng, k tái hợp, tớ và anh ta thế giới có hủy diệt cũng k có khả năng!”

“V dâu này trồng thế nào? K lẽ chỉ vì tự nhiên muốn liền phạch phạch mà thôi?” Tiêu Nhân nói rất trực tiếp.

Cô luôn nói chuyện k che giấu gì.

Ép đến mặt Hạ Băng Khuynh đỏ như luộc chín.

Quý Tu k thể k ngăn lại, dùng tay đánh nhẹ đầu Tiêu Nhân:”Dừng một chút!”

Tiêu Nhân bĩu môi: “Anh đáng ghét, chỉ biết giúp Băng Khuynh, cô ấy là đệ tử, e là vợ anh.”

Quý Tu k nói gì.

Bình thường trc chủ đề này anh sẽ trầm mặc.

Hạ Băng Khuynh thấy Tiêu Nhân đã dời sự chú ý tim thở phào 1 hơi.

Cô lén lút kéo cô đồ thể dục.

Quý Tu và Tiêu Nhân ngồi 2 tiếng hơn rồi rời đi.

Hạ Băng Khuynh tiễn họ xuống.

Dưới đại sảnh lầu 1, 3 ng đứng đó.

“E cần chăm sóc anh ta đến bao h?” Quý Tu sắc mặt nghiêm túc hỏi.

“Theo vết thương của anh ấy thì k ít hơn 1 tháng” Hạ Băng Khuynh đáp, thở dài: “Thầy cũng biết vì cứu e, a ta kêu e chăm sóc, e k thể k chăm sóc.”

“Uh, tôi hiểu!” Quý Tu gật đầu.

“Aiyoyo, đc r cậu!” Tiêu Nhân nhéo eo Hạ Băng Khuynh, trêu cô: “Rõ ràng trong lòng vui muốn chết, còn nói miễn cưỡng như v tớ mới k tin cô nam quả nữ ở chung một phòng mà k xảy ra chuyện gì, mà sự thật chứng minh thật sự xảy ra r. 2 vết dâu tây---”

Hạ Băng Khuynh cắn răng, “Tiêu Nhân sớm muộn gì tớ cũng đánh chết cậu!”

“Tớ là chị e tốt nhất của cậu, cậu nỡ s. Với lại, mà ng cần nghĩ kĩ là cậu, trừ việc làm tổn thương bản thân chuyện gì tớ cũng ủng hộ cậu!” Tiêu Nhân ôm tay cô, nói rất ngọt.

“Yên tâm đi, bây h tớ k giỏi tổn thương bản thân.”

“Cậu đó, chính là ngốc!”

“Cậu cũng v!”

2 cô gái ôm lấy nhau.

Sau sự hứng thú, vui đùa hay đấu khẩu thì họ vẫn hi vọng ng còn lại ngày càng hạnh phúc.

Quý Tu đợi họ nói xong ôm xong, liền tiếp tục nói với Hạ Băng Khuynh: “Nếu e cần ở lại thêm 1 tháng, tôi về đó xin nghỉ phép với bên đó, qua tết chúng ta mới đi.”

“Đc, nghe sự sắp xếp của thầy!” Hạ Băng Khuynh đồng ý.

“Ye~~~~, quá tốt r!” Tiêu Nhân ở bên kêu lên, ôm lấy 2 ng: “V sau này chúng ta có thể gặp nhau thường xuyên!”

Quý Tu nghiêm túc nói với cô: “Vừa hay nhân 1 tháng này tôi dạy thêm cho e, năm sau năm tư r, còn mang bộ dạng cà lơ phất phơ nữa.”

Tiêu Nhân chớp mắt với anh, cực kỳ nũng nịu dựa vào ng anh: “Đc, hay là tối nay bắt đầu, anh nhất định bù bồi e thật tốt, mà e k gì báo đáp chỉ có thể dùng thân.”

Lời này e nói k dưới ngàn lần! E còn thân đến báo s?” Quý Tu nhàn nhạt k gợn sóng nói.

Hạ Băng Khuynh cúi đầu cười.

Quý Tu quay qua tạm biệt Hạ Băng Khuynh: “V chúng tôi đi, luôn giữ liên lạc.”

“Đc, tạm biệt!” Hạ Băng Khuynh vẫy tay.

Đưa ng rời đi, cô lên lầu lại.

Mộ Nguyệt Sâm chơi game trên đth bộ dạng nhập tâm.

Nghĩ đến chuyện tốt anh làm trên cổ, Hạ Băng Khuynh k muốn quan tâm anh.

Cô bước đến ban công, thu đồ đã phơi vào trong.

- -------- ----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play