Chuyện k thể chậm trễ, Mộ Nguyệt Bạch lập tức khiêng đầu Mộ Nguyệt Sâm.

Mộ Cẩm Đình cũng động tay.

Nhưng Mộ Nguyệt Sâm nặng hơn họ nghĩ.

Họ dùng rất nhiều sức mới có thể đưa ra khỏi giường, sau đó chuẩn bị như khiêng bao tải khiêng ra ngoài.

Mộ Nguyệt Sâm trong mơ ngủ cảm thấy có ng động cơ thể anh.

Mày kiếm nhíu càng chặt.

Cuối cùng--

Chân dùng sức 1 cái.

Mộ Cẩm Đình bị đá xuống đất, mà đá vào chỗ quan trọng của anh.

Mộ Nguyệt Bạch mất thăng bằng, lùi về 2 bước, ôm Mộ Nguyệt Sâm cùng ngã xuống đất.

Cơ thể Mộ Nguyệt Bạch bị áp chế.

1 khuôn mặt đẹp trai nhanh chóng phóng to trc mặt anh, sau đó nhanh chóng ngã xuống.

Miệng mềm mại.

Xúc cảm này.

Khiến mắt Mộ Nguyệt Bạch khẽ híp lại.

Quản Dung Khiêm đang triền miên với gối dưới đất mở mắt ra, vừa nhìn liền thấy cảnh tưởng kì lạ này.

Nguyệt Sâm đang áp 1 nam nhân, mà còn hôn.

“Điên r, điên r, thật sự điên r!” Anh nói lắp, lật ng trực tiếp nôn khan.

Cố Quân Thụy xoa đầu ngồi trên giường, a nghe trong phòng có tiếng rơi xuống đất, nhanh chóng nhảy dựng lên.

Sau đó thấy chuyện phá hoại luân thường đạo lí, khiêu chiến giới hạn đạo đức, vượt qua mọi giới tính.

Nguyệt Sâm đang cưỡng bức Nguyệt Bạch, Cẩm Đình đang quỳ xuống sờ đũng quần!

TRời ơi! THế giới biến thái này.

3P à? Nhân tính đâu?

Anh cảm thấy cả ng đều k tốt, nội tâm đầy u ám.

Mộ Nguyệt Bạch đẩy Mộ Nguyệt Sâm qa bên.

Bò dậy, sờ môi mình cái, mùi rượu khiến anh chán ghét nhíu mày.

Nhìn Mộ Cẩm Đình quỳ dưới đất, mặt trắng bệch: “Đại ca, anh đừng gấp!”

“Giết tên tiểu tử đó đi, dầm nát r đem đi!” Mộ Cẩm Đình tức giận la.

Anh rất ít tức giận.

Chắc lần này thật sự bị đá đau r.

Mộ Nguyệt Bạch k biết s an ủi anh.

Nhìn Mộ Nguyệt Sâm, anh lấy đại 1 chai dưới đất, đi vào nhà vệ sinh.

1 lúc, đi ra.

Để chai lên, nhắm ngay mặt Mộ Nguyệt Sâm, đổ ngược lại, nước lạnh lẽo chảy xuống, như là thác nước màu trắng chảy xuống, chảy lên mặt Mộ Nguyệt Sâm.

Mộ Nguyệt Sâm bị nước lạnh làm tỉnh.

Anh hít mạnh 1 hơi, ngồi dậy.

Mặt toàn nước.

Ở trên khuôn mặt vẫn đẹp trai như trc nhưng lại tiều tụy hơn.

Mộ Nguyệt Bạch lười biếng ném chai, từ cao nhìn xuống: “Tinh r?”

Mộ Nguyệt Sâm k ngẩng đầu, anh k thích bị ng khác nhìn xuống.

Khuôn mặt lạnh lùng, anh đứng dậy.

Mắt lạnh liếc từng ng trong phòng, sau đó, đi ra ngoài.

“Tiểu tử thối, đứng lại cho anh!” Mộ Cẩm Đình đứng dậy đuổi theo.

Mộ Nguyệt Bạch ném nửa bình còn lại lên giường, nói với Cố Quân Thụy: “Cậu cũng tỉnh đi!”

Nói xong, quay ng rời phòng.

Sau phòng truyền đến tiếng la hét của Cố Quân Thụy.

Mộ Cẩm Đình đuổi Mộ Nguyệt Sâm đến cửa lớn Cố Gia: “Tiểu tử thối, theo anh về, nhà có chuyện, ba kêu đưa e về.”

“Chuyện lớn thế nào cũng klq đến tôi, các ng giải quyết là đc.” Mộ Nguyệt Sâm đi vào xe mình.

“K fai nói k có gì s, hôm đó nói tiêu sái như v, hôm nay lại thành bộ dạng quỷ này!”

- -------- ----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play