1 câu chết thế nào cũng k biết, khiến tim Hạ Băng Khuynh run rẩy 1 cái.
Lòng Tiêu Nhân nổi da gà: “Cô ta lợi hại v s?”
“K tin có thể thử!” Quý Tu cười nhẹ.
Tiêu Nhân nhớ đến bộ dạng chết thảm của nữ hầu trên báo, bất giác nuốt nước miếng.
Quý Tu nhìn Hạ Băng Khuynh: “Mai e còn muốn đi gặp s?”
Hạ Băng Khuynh nghĩ nghĩ, ra quyết định: “E vẫn muốn đi!”
“Băng Khuynh, hay chúng ta đừng đi, bảo vệ mạng quan trọng a!” Tiêu Nhân nãy còn bộ dạng rất lợi hại, bây h có chút sợ r.
“Sáng sớm giữa chỗ đông ng, tớ thấy cô ta k có bản lĩnh thông thiên đó. Hơn nữa, nếu cô ta ra tay, cô ta cũng k trốn thoát, cô ta k ngu v!” Hạ Băng Khuynh giả bộ bình tĩnh, thật ra trong lòng k khẳng định v.
Cô chỉ muốn nghe câu chuyện đó.
Quý Tu trầm mặc 1 lúc, gật đầu: “Đc, nếu e quyết định r, tôi đi cùng e, đến lúc đó chúng ta đi sớm, chọn chỗ trc.”
“Đc, cảm ơn thầy!” Hạ Băng Khuynh gật đầu.
Tiêu Nhân nghe xong liền nói: “Tu Tu đi, v e cũng muốn đi!” Cô mới k cho họ đơn độc ở với nhau.
“E k sợ chết?” Quý Tu nhàn nhạt liếc cô, miệng vẫn có ý cười.
“Đùa, Tiêu Nhân này mà sợ, e chỉ sợ Băng Khuynh gặp nguy hiểm, nếu cậu ấy cố chấp. e nguyện ý cùng anh vào sôi lửa bỏng---”
“Đc r, để e đi” Quý Tu ngăn cô thao thao bất tuyệt, thần sắc nghiêm túc nói với Hạ Băng Khuynh: “Cô ta hẹn e mấy h?”
“Mai sáng 9h”
“V 8h tôi tới, kiểm tra kĩ mỗi góc của tiệm, đặc biệt là bàn ghế chỗ e ngồi.”
“Cần cẩn thận v s?” Hạ Băng Khuynh kinh ngạc.
“Đương nhiên, chút lơ là cũng có thể mất mạng.”
“Woa woa--- Tu Tu thật thông minh!” Tiêu Nhân chen vào: “Rất biết bảo vệ ng khác.”
Quý Tu nhìn cô, k nói gì.
Tiêu Nhân dán vào tay anh: “Hoặc là a cho e cơ hội, để e bảo vệ a như v! Dù s da e cũng dày, tiểu Tu Tu s này anh quản trong nhà, e quản bên ngoài đc k!”
Hạ Băng Khuynh “”
Thấy Tiêu Nhân dán đến, bị Quý Tu đẩy ra, chút nữa té, cô liền kéo bạn thân 1 cái: “Sáng mai tớ muốn ăn bánh bao tiệm Thành Nam cũ, có thể mua cho tớ trc khi đến đón k?”
Tiêu Nhân mắt mở to.
Hạ Băng Khuynh nháy mắt với cô, lại nhìn Quý Tu.
Tiêu Nhân lập tức hiểu Hạ Băng Khuynh đang tạo cơ hội cho mình, gật đầu như gà mổ thóc: “Đc thôi đc thôi, Tu Tu v mai đến đón e trc, sau đó đi mua bánh bao, sau đó đến đón cậu ấy! Ahahaa, hẹn hò hoàn mỹ!”
Quý Tu coi như k nhìn thấy hành động nhỏ của họ, thay giày đi đến cửa: “Nếu cô ta gọi lại, e khoan nói đi hay k đi.”
“Tại s?” Tiêu Nhân hỏi.
“Đến cô ta k đoán đc, tiện cho chúng ta làm việc” Quý Tu đẩy cô ra xa, biểu thị lúc nói chuyện đừng đến gần.
Ngực 2 ng đã sắp dán lại vào nhau, thật là
Anh k tự nhiên dời mắt đi.
“Tu Tu thật thông minh, để thưởng cho sự thông minh đó, e quyết định hôn 1 cái”
“
Mặt Quý Tu k thay đổi đứng dậy, xoay ng rời đi.
Tiêu Nhân theo sau anh, đòi hôn.
Hạ Băng Khuynh nhìn cách tiếp xúc của họ, lòng có chút ngưỡng mộ.
Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ.
Hoặc là những lúc ban đầu, tất cả đều rất tốt đẹp.
Đến khi hiểu đc r có phải bắt đầu cảm thấy gai mắt, thấy cách trở?
Cô k biết, lòng trầm nặng, mất phương hướng.
Mộ Nguyệt Sâm đi làm về, liền thấy Hạ Băng Khuynh nằm trên ghế trong phòng khách, nhắm mắt.
Người mang thai, luôn thích ngủ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT