“Nhà vệ sinh có thứ gì?” Tiêu Nhân thần bí nhìn nhà vệ sinh thám tính.
Tò mò là chết ng, ng càng mê tín, càng sợ càng muốn tìm hiểu.
Lời của Tiêu Nhân kích thích sự thông minh của Hạ Băng Khuynh, cô nhìn Mộ Nguyệt Sâm, mắt hỏi anh.
Cô cũng muốn biết nhà vệ sinh có gì.
Tại s lại lén lút kêu thầy Quý vào?
2 nữ nhân phân biệt nhìn 2 nam nhân, mắt đầy căng thẳng và tò mò.
Quý Tu bình thản mà trầm tĩnh đáp Tiêu Nhân:”K có gì!”
“A đừng gạt e, k gì s tự nhiên k cho vào nvs?” Tiêu Nhân k tin, tuy dây thần kinh của cô hơi to, nhưng nhiều lúc cũng nhạy cảm.
Đặc biệt là mấy chuyện cổ quái.
“Cô buộc fai biết đc mới cam tâm đúng k?” Quý Tu hỏi ngược.
“Nhìn anh nói kìa, s e lại muốn biết bên trong có gì, chỉ muốn biết 2 ng thần thần bí bí bên trong, nghĩ lại, lúc nãy anh kêu thảm, k như té, k lẽ là thứ gì mà khoa học k thể chứng minh đc.” Tiêu Nhân giăng bẫy anh, con ranh này đối với chuyện quỷ quái rất có lòng tin.
Quý Tu bất lực than, dứt khoát nói: “Đc đó, bên trong có 1 nữ quỷ xõa tóc, nếu k sợ, mời đi thu phục cô ta, dù s cô cũng là truyền nhân của thế gia trừ ma.”
Anh nói v, Tiêu Nhân lại nghe đc anh đang châm biếm mình, bĩu môi, k hỏi tiếp.
Hạ Băng Khuynh nhỏ tiếng hỏi Mộ Nguyệt Sâm: “Bên trong tình hình thế nào?”
“Mai nói, hnay ngủ trc” Mộ Nguyệt Sâm sờ tóc cô, truyền đạt ánh mắt cho cô.
Hạ Băng Khuynh lập tức hiểu.
Ý anh chuyện này họ nói riêng.
Cô gật đầu:”Đc, v mai nói!”
Mộ Nguyệt Sâm ôn nhu vỗ vai cô, quay đầu nói với Tiêu Nhân: “Cô nghe đây, bên trong k có ma quỷ, đừng tò mò, tôi kêu Quý Tu vào vì ống nước bị tắt, muốn anh ta cùng sửa, nhưng anh ta đạp cục xà bông bất cẩn té, hiểu k.”
“Xà bông” Tâm tình Tiêu Nhân lại “kích động”. nghĩ đến trò chơi đang hot trên mạng, cô nhanh chóng hít thở k thông: “Quá trình quá kích thích!”
Chỗ nào kích thích r?
Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu là 2 tên “lạc hậu” đều k hiểu.
Hạ Băng Khuynh toàn thân lộ sự bất lực.
Vì ngăn chặn tính dê k giới hạn của cô, qua đó kéo Tiêu Nhân: “Chỗ này hình như nghẽn r, lúc nãy tớ tắm, phát hiện nước hình như k sạch, bên trong có sâu, tớ cũng k tắm, mai về tắm!”
“Sâu?” Tiêu Nhân bất ngờ, lực chú ý thay đổi: “Nước có sâu?”
“Có thể do bị nghẽn tạo nên, nói chung rất dơ!”
Tiêu Nhân nhún vai nghe đã thấy ghê tởm: “Đc r, quên đi, cậu đừng nói nữa, tớ k sợ sâu, nhưng cũng sợ dơ, k tắm thì k tắm, mai về trg nói.”
Cô cởi áo len nằm xuống, cười hì hì vẫy tay Quý Tu:”Anh cũng nằm đi!”
Quý Tu nằm xuống đất, đối lưng với cô.
Sau lưng truyền đến ánh mắt nóng bỏng.
Tu Tu s anh xa v, k cần sợ, tuyệt đối nửa đêm k té xuống ng anh, đừng sợ, đừng sợ!” Tiêu Nhân an ủi, sợ anh chạy.
Nhưng k cần thận, cô nói trong lòng.
*ý là k té nhưng k chắc là k cẩn thận té xuống
- -------- ----------Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT