Để Mộ Nguyệt Sâm 1 mình lên kt, Hạ Băng Khuynh thực sự k yên tâm: “Hả, thời gian k sớm, e có chút mệt, hay chúng ta cùng lên, mở lò sưởi, tắm sớm ngủ sớm.”

“Đc, cùng lên, em cũng muốn ngủ r.” Tiêu Nhân sớm k muốn ở lại nơi quỷ này.

Cô hiểu động tác luôn nhìn lên lầu của Hạ Băng Khuynh thành cô muốn lên lầu.

“Thời gian còn sớm, e ở dưới đi!” Biểu cảm Mộ Nguyệt Sâm uy hiếp nhìn Hạ Băng Khuynh, dùng ánh mắt mệnh lệnh cô k đc lên.

“E muốn ngủ, em buồn ngủ r!” Hạ Băng Khuynh kiên trì.

4 ng vẫn tốt hơn mình anh.

Quỷ Tu thấy họ tranh cãi, liền nói: “Cùng lên đi, k s”

“E e cũng buồn ngủ r” Tiêu Nhân giả bộ ngáp: “E cũng muốn ngủ, chúng ta, cùng lên lầu.”

Mộ Nguyệt Sâm đấu k lại họ: “Đc, cùng lên.”

4 ng cùng lên lầu.

Nhà này có 2 tầng, cầu thang cũng k dài, lên lầu có 1 căn phòng.

Mộ Nguyệt Sâm đi trc, Quỳ Tu cuối cùng, Hạ Băng Khuynh và Tiêu Nhân ở giữa.

Đi lên cầu thang, Hạ Băng Khuynh và Tiêu Nhân đứng sau, Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu đứng trái phải 2 bên cửa.

Mộ Nguyệt Sâm rất nhẹ mở nắm cửa, đẩy vào, tay vào 1 chút, nhìn lướt 1 vòng trong phòng.

Phòng chủ tiệm thiết kế đơn giản, nhìn cái là hết, k có ai.

Còn nhà vệ sinh.

Mộ Nguyệt Sâm vào, bước nhẹ, cho đến cửa nhà vệ sinh, cửa k khóa, bên trong cũng k lớn, anh mở đèn, bên trong sáng, qua nhìn, bên trong cũng k có.

“Vào đi!” Anh kêu 1 tiếng.

Ng đứng bên ngoài, nghe tiếng liền vào.

Mộ Nguyệt Sâm từ nhà vệ sinh ra: “Phòng k ai, vừa nãy e gặp chuyện gì?”

Hạ Băng Khuynh nói cho Mộ Nguyệt Sâm nghe: “Gió rất hiển nhiên, k chỉ e, Tiêu Nhân cũng cảm nhận đc, lúc đó, nhất dịnh có gì lướt qa, nhưng là ng hay động vật e k xác định đc.”

“K fai chứ---” Tiêu Nhân nhìn 4 phía: “Cậu cậu k fai tưởng thứ đó ở trong phòng chứ.”

Cô rụt cổ, nhân cơ hội ôm Quỷ Tu: “Các ng đừng dọa ng đc k, e nhát gan, đi vệ sinh cũng k dám, quá đáng sợ!”

Quý Tu nghi ngờ nhìn cô gái ôm tay a k buông: “Gan e k fai rất lớn s, đi phòng thực nghiệm giả làm thi thể cũng dám, h s nhát gan v?”

“Nó giống nhau k, đến phòng thực nghiệm có sức mạnh của tình yêu, anh tưởng e k sợ à, e là vì a mới cố gắng đi.” Tiêu Nhân ôm a càng chặt. nhưng trên thực tế, cô đã k sợ lắm r, lần này thật sự là chiếm tiện nghi.

“Đc r, k quản là gì, chúng ta sớm nghỉ, mai tuyết dừng xuống núi.” Mộ Nguyệt Sâm đóng cửa lại, khóa cửa.

Điều anh lo nhất bây h là có ng sẽ làm chuyện gây hại đến Hạ Băng Khuynh.

Quý Tu kéo Tiêu Nhân đang dính vào ng mình ra: “Đc r, e và Băng Khuynh đi tắm r ngủ.”

“Cái gì, kêu e và Băng Khuynh 2 ng tắm? Nếu, thứ đó đến, hay là a tắm cùng tụi e” Tiêu Nhân mở miệng liền nói, vốn cô muốn nói anh ở bên cô, kết quả gấp gáp, liền thành 3 ng tắm.

Mặt đẹp của Quỷ Tu đỏ lên.

Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm tái xanh.

- -------- ----------Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play