Biểu cảm anh lạnh lùng, dao búa cũng k làm xâm nhập đc.
Đầu Hạ Băng Khuynh bị đẩy qua 1 bên.
Tên này đều dỗ cô như v, bây h còn lên mặt.
Quỷ kiêu ngạo!
Đang tức giận, nhưng nghĩ đến tới lúc ngủ, anh k vui liền k chịu vào phòng ngủ, cô lo anh ở ngoài bị lạnh.
Chủ tiệm có nói, tối đêm càng lạnh, bên ngoài chỉ có 1 cái chăn. chủ tiệm dùng r.
Rốt cuộc, vẫn đau lòng.
Cô cười hì hì đến gần anh, hai tay ôm mặt anh, hôn dịu dàng lên môi anh: “Chiêu này cảm giác thế nào?”
“K có cảm giác gì!” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nói, bộ dạng k thể đánh bại.
Hạ Băng Khuynh hôn má trái má phải của anh:”Như v thì s?”
“Trừ dính nước miếng ra, k có cảm giác” Anh chán ghét dùng khăn lau lau.
Mắt, nhuốm ý cười.
Hạ Băng Khuynh áp lửa giận.
Anh thật sự muốn k có cơ hội bước xuống đài đúng k?*
*Ý kiểu cho đường lùi mà k chịu đi, cứ fai cứng rắn r tự chịu thiệt
Thật muốn đánh 2 cái vào bụng anh.
Cúi người, cô mạnh mẽ áp xuống, hung hăng hành hạ môi anh 1 phen: “V đủ thành ý chưa!”
Nếu nói k đủ, cô cắn chết anh!
Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm hòa hoãn lại: “Nói đến thành ý, hình như vẫn thiếu 1 điểm”
Thiếu cái đầu anh!
“Mộ Nguyệt Sâm, e cảm thấy, lúc e đang dỗ dành anh, anh thấy đc thì thu liễm lại, nếu k” Hạ Băng Khuynh cười nham hiểm, mắt đẹp uy hiếp anh.
Mộ Nguyệt Sâm nhìn mặt cô, tiếc núi lắc đầu:”Thành ý này xem ra thiếu 1,5 điểm r!”
“Đc nước làm tới!”
“Ài, 2 chữ thành ý, lại bị trừ r.”
“Mộ Nguyệt Sâm---”
Hạ Băng Khuynh tức giận la tên anh.
Mộ Nguyệt Sâm móc lỗ tai, bộ dạng an nhàn: “2 chữ thành ý k thể tùy tiện như v, e fai có hành động thực tế khiến anh phục mới đc!”
Hành động thực tế đúng k.
Đc, cô cho anh xem.
Hạ Băng Khuynh hoàn toàn tức giận r, mở chân ra, ngồi lên đùi anh.
Động tác, cực kỳ bạo gan.
Tư thế, nóng bỏng khiến ng khác máu sôi sục.
Mắt Mộ Nguyệt Sâm, trầm xuống.
Tay nhỏ mềm mại k xương chạm ngực anh, cô dần áp xuống, môi đỏ mềm mại càng đến gần, càng khiến máu huyết anh phun trào.
Anh đợi k đc chào cờ.
Sự chạm nhẹ.
Đột nhiên, cô ngẩng đầu:”Quên đi, k hôn nữa, dù s thành ý e k đủ, anh tiếp tục giận đi”
Nói xong, rút người lùi về.
Mộ Nguyệt Sâm ôm lấy eo cô, hơi thở gấp gáp áp lên môi cô, giọng khàn đặc dọa người: “E làm rất tốt, a thấy thành ý r.”
“Vẫn là đừng” Hạ Băng Khuynh quay đầu tránh môi anh, cố ý bất lực nói:”A đâu chịu ngủ ở trong, phản đối tam thiếu, hậu quả rất nghiêm trọng, e bỏ cuộc, anh tiếp tục tức giận.”
- -------- ----------Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT