Cái gì?

Chỉ 1 phòng.

Lúc này đều ngây người.

Sau 3h, Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu biết đc hnay nhất định k đi đc, cũng chuẩn bị tinh thần qua đêm., nhưng chủ tiệm lại nói chỉ có 1 phòng.

Chuyện này họ k đoán trc đc.

Mộ Nguyệt Sâm xoa mi tâm, cảm thấy nhức đầu.

Sắc mặt Quý Tu cũng ngưng trệ.

Hạ Băng Khuynh mím môi suy nghĩ, nói: “Tuy 4 ng ngủ chung k tiện, nhưng khắc phục 1 tí là đc, e và Tiêu Nhân ngủ giường, 2 ng ngủ đất, nhường nhau qua 1 đêm thôi.”

Tiêu Nhân đột nhiên la lên: “Trời ơi, như v quá làm khó ng r, nhỏ như v, tớ s có thể ngủ với cậu.”

“Cậu lo giường nhỏ, k đủ cho chúng ta ngủ?” Hạ Băng Khuynh hỏi cô, lòng nghĩ, nha đầu này cuối cùng cũng nghĩ vấn đề thực tế r.

“K, tớ sợ ngực tớ nhỏ, k muốn ngủ với cậu!” R kéo áo ngoài ra, để chứng minh.

Miệng Hạ Băng Khuynh giật giật.

Trong phòng có 3 nam nhân, cô lại có thể nói chuyện này.

Mặt nhỏ liền đỏ lên: “Cậu, cậu im miệng cho tớ!”

Lúc này, mọi ng lo ngủ thế nào, cô lại lo so sánh ngực.

Mộ Nguyệt Sâm cùng Quý Tu cùng ấn thái dương.

“Tôi nói trc” Mộ Nguyệt Sâm giơ tay, thần sắc lạnh lùng: “Tôi k thể ngủ chung phòng với ng khác”

Quý Ty nhàn nhạt tiếp lời: “Tôi ngủ xe v!”

Tiêu Nhân vừa nghe Quý Tu ngủ xe, lập tức gấp gáp, k thể 2 ng 1 phòng, cô đã rất tiếc r, lúc này anh còn nói ngủ xe, cô còn chơi cái gì chứ!

“Tu Tu, 1 mình ngủ xe rất lạnh đó, xui xẻo còn bị tuyết chôn vùi, với lại còn có quỷ tuyết ẩn hiện nữa.” Cô căng thẳng nói, mang theo sự xu nịnh và đe dọa.

“Xe có điều hòa, bị tuyết vùi xác suất k cao, cuối cùng, tôi k sợ yêu quỷ!” Quý Tu sắc mặt bình thản, bình tĩnh đáp.

“V v a sẽ vô vị lắm, hay là e đi cùng anh, e thấy tam thiếu k muốn ngủ chug với chúng ta, cũng k thể để e ngủ hành lang, chúng ta truyền hơi ấm cho nhau, nói về chuyện nhân sinh lý tưởng!” Tiêu Nhân cười híp mắt nói.

Quý Tu cười r: “Nhân sinh lý tưởng? Ha, v là quên đi!”

Mặt nhỏ của Tiêu Nhân liền xụ xuống, phát tiết với chủ tiệm:”Tôi nói chủ tiệm làm ăn kêu gì, tại s đến 1 phòng cho khách cũng k có! Lúc trưa vừa khen ông đáng tin, ông k thể duy trì hình tượng tốt đó s, ông khiến tôi thất vọng quá!”

Chủ tiệm k biết nên khóc hay cười, thật sự là oan uổng mà: “Trên núi bình thường ng đến k nhiều, cũng k ở lại, làm nhiều phòng làm gì, tôi chỉ mở nhà hàng”

Hạ Băng Khuynh trách cứ nhìn Tiêu Nhân:”Cái này k trách chủ tiệm đc, ai bảo chúng ta chọn ngày có thời tiết như v, nếu đã như v, oán than vô dụng, k bằng nghĩ cách.”

“Vẫn là tiểu tiên nữ hiểu chuyện!” Chủ tiệm khen ngợi.

Tiêu Nhân buồn bã cào tóc:”A, tớ k quan tâm!”

Kế hoạch của cô tan tàn, cô nam quả nữ đã nói đâu, máu lửa đâu?

Mộ Nguyệt Sâm thấy mọi ng đều nói xong, vỗ bàn quyết định: “V cứ v đi, tôi và Băng Khuynh ngủ phòng, giáo sư Quý ngủ xe, về Tiêu Nhân, trừ việc thấy xe của giáo sư Quý cũng rộng, hay là để cô ấy cùng anh đi, đêm tuyết lâu dài, có ng cùng nói chuyện cũng tốt!”

Anh nhìn Quý Tu, cong miệng: “Phụ nữ đã chủ động như v, anh đừng từ chối nữa!”

“V k bằng 4 ng 1 phía ngủ, càng náo nhiệt!” Quý Tu đột nhiên câu chữ sắc bén đáp lại Mộ Nguyệt Sâm 1 câu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play