“Cho nên bây h nói gì cũng quá sớm!” Mộ Nguyệt Sâm thấy cô ở trong vòng xoay k thoát ra đc, lại gõ lên mũi cô.

“Ý anh là, cũng có khả năng k fai cô ta?”

“Bây h chỉ có thể nói anh k biết, dù s a cũng đâu fai thần tiên! Đối với sự hiểu biết của anh với cô ta, hình như k giống!”

Hạ Băng Khuynh cong môi: “Coi như e nghe ra r, anh đang uyển chuyển nói Ôn Tử Tích của anh thông minh, sẽ k làm chuyện ngu xuẩn đúng k, rốt cuộc cũng hiểu!”

Mộ Nguyệt Sâm nghe đc mùi chua trong lời cô: “Có chuyện thì nói, đừng rẽ qua chỗ khác.”

“Tôi k hề rẽ qua chỗ khác, cũng đúng hình như Ôn Tử Tích còn là bạn gái anh, tôi thật sự mơ hồ r, anh còn nợ tình cảm ở đó, tôi lại ngu ngốc tái hợp với anh, sinh con cho anh.” Hạ Băng Khuynh đập đầu mình: “Quả nhiên mang thai 1 lần ngu 3 năm!”

“Nha đầu, e rõ ràng biết anh k có cảm giác đối với cô ta!” Mộ Nguyệt Sâm ở cự ly gần nhìn vào mắt cô, cực kỳ chăm chú!

“Tình cảm khác cũng k đc!” Hạ Băng Khuynh mở miệng liền nói, dùng tay chỉ ngực anh:”Anh sáng sởm coi rất đoan chính nói với Tiêu Nhân, 1 nam 1 nữ k có quan hệ đơn thuần, v thì đúng r, đã là quan hệ nam nữ, s có thể đơn thuần? Dù s bây h tôi cũng k thể kt đc giai đoạn phát triển của 2 ng đến đâu, dùng lời của Tiêu Nhân nói, nam nhân dù k yêu cô gái đó, nhưng phạch phạch vẫn đc, trời biết lúc cô ta câu dẫn anh, anh có chịu đc k!”

“Chuyện này!” Mộ Nguyệt Sâm khó xử cười: “Hay là, a cởi quần, để e kt!”

“Anh---” Mặt nhỏ Hạ Băng Khuynh đỏ lên liếc anh: “Anh coi tôi điên à, căn bản k thể kt.”

Mộ Nguyệt Sâm nắm tay cô, từ ngực dần sờ xuống: “E cứ cảm nhận đại khái, nữ nhân k fai nói đều có giác quan thứ 6 s? E dùng giác quan thứ 6 cảm nhận 1 chút, xem có ngoại tình qua k.”

Hạ Băng Khuynh rút tay ra: “Cảm nhận cái đầu anh!”

Nếu v có thể cảm nhận đc, v nam nhân trên thế giới này đều k dám tìm tiểu tam r.

Anh kéo cô qua.

Hô hấp rơi lên mi tâm cô, giọng trầm thấp mê hoặc: “Anh thành tâm thành ý như v, e đừng cự tuyệt!”

Tay cô đã bị anh ấn lên đũng quần.

Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ lên, thứ trong tay chuyển động. khiến cô bất giác khô cổ, tim đập loạn, tay ra mồ hôi, hô hấp khó khăn.

Không khí đầy tình sắc!

Tay to áp lên tay nhỏ của cô, cách 1 lớp vải mỏng xoa xoa.

Cảm thấy hình dạng có sự thay đổi. lòng cô đập mạnh la lên: “Tôi cự tuyệt, nghiêm trọng cự tuyệt---”

Cô thu tay lại, lùi về.

“K cần khách khí, chú tâm cảm nhận, rốt cuộc có ngoại tình k.” Mộ Nguyệt Sâm hưởng thụ phúc lợi từ tay nhỏ, rất thần kỳ, tay nhỏ cô chạm 1 chút, anh lại cực kỳ thoải mái.

“Mẹ anh, quả là tên háo sắc, còn cảm nhận s? Tuyệt đối đã ngoại tình r---” Hạ Băng Khuynh la với anh.

Ng này lúc đơn độc ở với cô, lúc nào cũng có thể phát tình, khiến cô làm s tin đc lúc ở bên Ôn Tử Tích anh có định lực chứ.

“Chỉ có e mới có loại mê lực đó---” Anh hít mùi thơm trên tóc mai, như muốn áp cô xuống.

“Lời này là lời thông dụng!” Cơ thể Hạ Băng Khuynh chảy mồ hôi, tay như thả trên đống lửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play