Mộ Cẩm Đình nói: “Nếu có kế hoạch, sợ sớm đã ôm tiền trốn r, làm gì có thể để chúng ta tìm thấy.”

“V cũng fai tìm, chuyện k thể thế mà thôi, ít nhất biết chủ mưu là ai.”

Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nói: “Chuyện này tôi nhất định tra rõ!”

Hạ Băng Khuynh muốn nói, còn fai tra s?

K fai chuyện tốt Mộ Nguyệt Bạch làm s!

Nhưng vẫn k thể nói ra, đến Mộ Nguyệt Sâm cũng k truy cứu.

Quản gia đưa nữ hầu xuống, kêu ng cạy mở cửa, lấy xe lăn ra.

“Ăn tối trc!” Tân Viên Thường đứng dậy từ sofa.

Hạ Băng Khuynh cũng k nói gì, lúc ăn cơm m.n đều an ủi cô, mà cô chỉ cười cười.

Ăn mấy miếng,. mượn cớ lên lầu.

Vốn, Tân Viên Thường muốn tối nay cùng Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm ngồi xuống, nói chuyện đứa trẻ, bị chuyện này, chỉ có thể để đó trc.

Ở trong phòng buồn bã ngồi đó, Hạ Băng Khuynh nhìn đống đồ ăn vặt trên bàn.

Mở ra. đều là đồ hiếm, mà còn từ những tiệm khác nhau, đây đều là anh đi từng tiệm mua?

Tốn nhiều thời gian v?

Lòng vui vẻ, thật sự vui, kinh hỉ luôn cảm động hơn yêu cầu rất nhiều.

Cửa mở ra.

Mộ Nguyệt Sâm từ ngoài vào.

Tay Hạ Băng Khuynh lấy ra khỏi bịch đồ ăn, mặt trầm xuống.

Anh đi qua, đẩy cô đến bên giường, gõ mũi: “Còn k vui s?”

“E k fai muốn làm loạn, mà là, chuyện hiển nhiên, mọi ng tin anh ta, tại s a cũng tin, a k fai hiểu anh ta nhất s.” Hạ Băng Khuynh k hiểu.

“Chính là vì qá hiển nhiên, cho nên sẽ k fai anh ta!”

“Ý gì?”

“Mộ Nguyệt Bạch sẽ k phạm sai lầm hạ cấp như v, vốn biết mình sẽ là ng khả nghi nhất, nếu làm, sẽ bị lộ, anh ta là ng tâm tư cẩn mật,. anh ta s có thể qa hoa viên đó tìm e, đến e cắn lấy cơ hội đó k buông chứ!”

Mộ Nguyệt Sâm phân tích cho cô nghe.

Hạ Băng Khuynh như hiểu ra, gật đầu: “Nhưng k fai anh ta là ai? Nhà ngoài anh ta, k ai tính kế e! E nhận định nhất định là anh ta, chủ yếu là quen thuộc với Mộ gia như v, chỉ có thể là anh ta.”

“Quen thuộc k nhất định là ng nhà, chỉ cần muốn, muốn hiểu cấu trúc biệt thư Mộ gia thì cũng k khó, mua chuộc cũng k khó, nhưng 1 điểm quan trọng, nhất định đã tiếp xúc qua với ng hầu đó.” Mộ Nguyệt Sâm gợi ý cho cô.

“Ôn Tử Tích!” Hạ Băng Khuynh lập tức nghĩ ra cô.

Ngoài Mộ Nguyệt Bạch, cũng có thể ở ngoài khống chế, chỉ có thể là Ôn Tử Tích!

Muốn hại cô, lôi cô đến chỗ chết, ngoài cô ta ra k có ng thứ 2.

Mộ Nguyệt Sâm k đồng ý lời cô, cũng k phản đối.

“Anh đừng nói với e, a cảm thấy k fai cô ta, anh tin cô ta thanh bạch.” Hạ Băng Khuynh thấy phản ứng của anh, mặt liền xụ xuống.

“K fai, anh chỉ đang nghĩ, nếu là cô ta, ở thời gian điểm này giường cờ đánh trống cũng k fai là kế hay gì, mục đích của cô ta là gì?” Điều này là điểm khiến Mộ Nguyệt Sâm nghi ngờ.

“Có thể cô ta đơn thuần muốn phát tiết!”

“Cô ta k đơn thuần như v!”

“V---, cô ta muốn làm gì?” Hạ Băng Khuynh cũng k thể trả lời

Sr hnay bận k up chương, nay lễ tết đi chơi cũng dịch bù cho mọi ng nhé! Đọc truyện vui vẻ!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play