“Uh!” Hạ Vân Khuynh đáp 1 tiếng, tự nhiên k dám truy hỏi.

Thực ra cô cũng đang lên mạng tra về vấn đề này, vốn tính mai qa nói với Hạ Băng Khuynh, k ngờ tiểu tử này động tác nhanh v.

Mộ Nguyệt Sâm quay ng rời phòng.

Cửa vừa mở, anh đột nhiên thấy Hạ Băng Khuynh đang chuẩn bị chuồn.

Rốt cuộc vẫn k nhịn đc qua nghe lén r.

Mắt Hạ Băng Khuynh nhìn trái phải, mặt đầy k tự nhiên.

Mộ Nguyệt Sâm k động thanh sắc đóng cửa lại.

Hạ Băng Khuynh nhanh chóng đẩy xe về.

Về phòng ngủ Mộ Nguyệt Sâm.

Hạ Băng Khuynh vẫn chưa kịp thở, đã nghe bên tai có khí nóng: “Bây h a rất khẳng định nói với e, chúc mừng e có thai r!”

Giọng ng nào đó trầm thấp, trong ngữ khí càng nhiều là đắc ý đến k chịu nổi.

Hạ Băng Khuynh k gì để nói r.

Rốt cuộc cũng có thai!

Đáp án đến chậm này, tuy làm cô ít kích động hơn, nhưng phiền não như cũ k ít đi.

Sau đó, mặt cô đầy các loại phiền não và áp lực, chỉ tưởng tượng thôi, cũng khiến cô thở k thông.

Mộ Nguyệt Sâm nhìn bộ dạng nhăn nhó, k vui chút nào của cô, liền dỗ: “Nha đầu, e cũng đừng nghĩ về hướng tiêu cực, tốt cũng có mà, em xem, đợi e 25, con đã có thể lấy tương, tốt quá còn gì!”

“Tốt cái mông!” Hạ Băng Khuynh tức giận.

“Nó ở trong bụng e, e k thích nó v s? Trên thế giới, k có ng mẹ độc ác như e.” Mộ Nguyệt Sâm quỳ xuống, xoa xoa 2 cái.

1 chữ mẹ khiến trc mắt Hạ Băng Khuynh đen đi 1 cách lạ thường.

Điều này khiến cô ý thức đi, cô sắp làm mẹ r!

Đến thời thanh xuân cô còn chưa qua xong, lập tức trở thành Oba-san (bà cô trong tiếng nhật), biển thành phụ nữ có gia đình, sau này 8/3 quốc tế phụ nữ sẽ có 1 phần quà cho cô, sau này qua 2 năm đến ngày của mẹ cô cũng nhận đc quà, ôi, không.

Hạ Băng Khuynh hung hăng quay đầu, nhìn Mộ Nguyệt Sâm, kéo cổ anh hung hăng cắn 1 cái: “Đều là lỗi của anh---”

Nếu k fai anh, cô vẫn là thiếu nữ xinh đẹp vô địch, cách phụ nữ còn rất xa!

Mộ Nguyệt Sâm kéo đầu cô ra, k tức giận, ngược lại còn cười: “Chấp nhận sự thật đi!”

“A---, tôi k muốn chấp nhận sự thật!” Hạ Băng Khuynh la lên bi ai.

“E k cần sợ, k fai còn anh s, e chỉ cần sinh, tất cả các khác anh lo!” Mộ Nguyệt Sâm an ủi cô, lòng vui mừng k thôi.

“V có thể là anh sinh k!” Hạ Băng Khuynh k vui nói.

“Có thể, anh sinh.” Mộ Nguyệt Sâm nói xong, lại thêm 1 câu: “Nếu anh có tử cung!”

“Tôi ghét anh!”

“K s! Bây h a thích e!” Mộ Nguyệt Sâm sờ đầu cô, mắt nhìn bụng hoàn toàn k nhìn ra gì của cô.

Hạ Băng Khuynh nhịn k đc đẩy anh: “Mắt anh có thể đừng nhìn chỗ này k”

Làm v đến tên ngốc cũng biết cô có thai!

“K thể!” Mộ Nguyệt Sâm bắt tay coo áp lên bụng: “E cũng fai thương yêu nó!”

“Tôi là kiếp sau của mẹ kế, đc k!” Hạ Băng Khuynh miệng thì nói v, nhưng trong bụng có cục thịt đang phát triển, nghĩ đến sinh linh nhỏ trong bụng, tim cô liền mềm đi.

Ài, đi bước nào tính bước đó v!

Mộ Nguyệt Sâm nghĩ đến chị dâu nói màu nhạt cũng có thể là cơ thể yếu, con dễ sảy: “Từ mai, em nằm trên giường, đừng xuống động đậy.” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play