“Tôi chỉ kêu e lên giường nằm, đâu kêu e cởi đồ, Hạ Băng Khuynh, k lẽ trong đầu em ngoài làm chuyện ấy với tôi ra, k thể nghĩ cái khác?” Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày, nói rất nghiêm túc.

“” Hạ Băng Khuynh ói máu, là cô nghĩ k trong sáng sao?

Cô bình tĩnh lại tí, quyết định k chấp với anh: “Xin lỗi, chúng ta rõ ràng đã chia tay, tuy tuổi tôi còn nhỏ, nhưng cũng có quy tắc của mình, tôi có thể lầm bất kỳ chuyện gì với bạn trai của mình, nhưng k dây dưa với bạn trai cũ, nếu hiểu r, cửa bên đó, k tiễn!”

Mộ Nguyệt Sâm xuống giường.

Nhưng anh k đi hướng cửa, mà đi qua hướng Hạ Băng Khuynh.

“Cửa bên kia, anh qua đây làm gì!” Hạ Băng Khuynh cảnh giác lùi về sau.

Vừa nãy đã bị Mộ Lưu Huyền thấy thứ k nên thấy, cô sẽ k bị anh mê hoặc lần 2.

Mộ Nguyệt Sâm từng bước áp bước, đến trc xe lăn của cô, cơ thể chầm chậm cúi xuống.

Anh gần 1 phân, cô lùi về sau 1 phân.

Nhưng cũng sẽ có lúc hết đường.

Hạ Băng Khuynh nín thở, mắt đẹp trừng lên, đưa 2 tay lên: “Đừng động bậy---”

Ngực anh áp lên đôi tay thon của cô, chỉ dùng 2 phần lực, đã khiến tay cô cong lại, cưỡng ép thu lại khoảng cách mà anh muốn.

Khí nóng phả lên mặt cô, đôi mắt đen tinh tế đầy ái muội, như trc đây v cứ thế mà câu dẫn thần kinh của cô, khiến tim cô đập mạnh.

Hạ Băng Khuynh cố nhịn, mở mắt trừng càng tròn hơn.

Anh nhìn mặt cô, giọng trầm thấp, càng ái muội: “Bộ dạng bây h của em, như nếu tôi k cường bạo em thì quá có lỗi với biểu hiện bây h, nữ nhân đều rất biết diễn sao? Vừa nãy rõ ràng còn ôm eo tôi!”

“Đi ra!” Hạ Băng Khuynh k muốn nhiều lời với anh.

“V nói tôi biết, tại sao vừa nãy đáp lại nụ hôn của tôi?”

“Anh có chứng cứ gì nói tôi đáp lại?” Cứ k thừa nhận., anh có thể làm gì!

“Chứng cứ chính là” môi mỏng áp xuống, ở trên môi cô phả khí nóng “Mỗi lần em đáp lại, đều sẽ dùng lưỡi nhỏ câu dẫn lưỡi tôi, giống như---”

Thế nào? Khi não Hạ Băng Khuynh hiện ra 2 chữ này, môi Mộ Nguyệt Sâm hôm nay lần 3 áp lên môi cô.

Ngoài cửa.

“Cốc cốc---, xin hỏi tôi có thể vào k?” 1 giọng nữ cách cửa truyền đến.

Mộ Nguyệt Sâm dừng lại.

Hạ Băng Khuynh đẩy anh ra tí.

2 ng nhìn 1 cái, bên ngoài là ai, họ đều rõ.

Nếu nói 2 nụ hôn liên tiếp khiến thế giới khô héo của Hạ Băng Khuynh có chút sinh khí, thì giọng nữ này hiển nhiên phá tan nó.

“Vào đi!” Hạ Băng Khuynh nhìn Mộ Nguyệt Sâm la lên 1 tiếng.

Lúc cửa bị đẩy ra, Mộ Nguyệt Sâm cũng thẳng lưng.

Miệng 2 ng còn ướt, nhuốm hơi thở của đối phương.

Ôn Tử Tích vào, thấy Mộ Nguyệt Sâm thật ở phòng của Hạ Băng Khuynh, làm trầm nặng.

Ái muội chưa tan trong không khí cùng đôi môi sưng đỏ của Hạ Băng Khuynh, càng khiến cô hận xuyên thấu, càng khiến cô khủng hoảng.

Quả nhiên mềm lòng r, vừa nghe Hạ Vân Khuynh biểu thị tiểu tiện nhân đang khó chịu trên lầu, anh liền mềm lòng r!

“Ôn tiểu thư có chuyện s?” Hạ Băng Khuynh biểu cảm lạnh lùng hỏi.

Ôn Tử Tích rất miễn cưỡng cười: “Tôi đến tìm Nguyệt Sâm!”

Nói xong, cô chủ động xuất kích, thân mật khoác tay Mộ Nguyệt Sâm, đến gần tai anh, thấp giọng nũng nịu: “Nguyệt Sâm, chúng ta về phòng anh đc k?” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play