Một người một thú sau 1 phen dóc sức liều mạng với nhau trong ánh mắt kinh hãi của đám người chơi xung quanh cuối cùng sau hơn chục lần hồi máu cùng buff quang thuẫn, Bách Liễu Thần cũng thành công hạ đo ván con sói đáng thương.

Lam Sắc Chiến Lang “ẳng” lên một tiếng thê lương rồi gục xuống nền cỏ, Bách Liễu Thần dùng ánh mắt kì quái nhìn xác của Lam Sắc Chiến Lang lẩm bẩm “nha! Không phải là tru lên một tiếng mà là ẳng một tiếng như husky a, gia hoả này cũng như vậy không ám sáo lộ ra bài a “, đám đông xung quanh nghe thấy củng đồng thanh kêu lên “ mày mới là thằng không giống bình thường nhất ở đây đấy”.

Bách Liễu Thần thấy phản ứng của quần chúng xung quanh thế cũng chỉ đành gãi đầu hắc hắc cười, một bộ người vật vô hại, đám đông xung quanh cũng nhau nhau tỏ ra khinh bỉ, trong lòng không hẹn mà cùng nhau mắng to "tỏ ra vô hại cái khỉ gì chứ không thấy mày giết con boss kia tụi tao còn tin một chút".

Không quên nhặt cái mật hàm cho vào trong hành trang sau đó nhanh chân chuồn mất, trong lòng thầm suy nghĩ "thất phu vô tội hoài bích kì tội a", ở lại đây một lúc ai cam đoan không có tên đui mù nào đầu bị cửa kẹp mà kích động đám đông cùng nhau vây cướp hắn a! “như vậy mãnh liệt ca đây là thụ không nổi a “.

Đám đông xung quanh cũng mắt tròn mắt dẹp nhìn theo bóng lương của Bách Liễn Thần mà một bộ mờ mịch không biết thằng này bị làm sao mà chạy như ma đuổi thế kia, nhưng nếu cả đám biết được suy nghĩ của Bách Liễu Thần lúc này chắc cũng đã nhảy dựng lên chửi một tiếng má nó rồi.

Lầm lụi chạy một mạch về Tân Thủ trấn sau đó đến nhà thờ, trước cổng nhà thờ hai tên NPC nghề hiệp sĩ vẫn nhàm chán như vậy làm theo code được lập trình, tên bên trái tiến lên liền hỏi Bách Liễu Thần:

- Chào Mục Sư cao quý,không biết chúng ta có thể giúp gì được cho ngài.

Bách liễu thần cũng dở người mà diễn theo hai tên NPC “ *khụ khụ*,chào hai vị Hiệp Sĩ dũng cảm, ta đến đây là để cầu được gặp đức Giáo Hoàng vĩ đại”, nói xong thì tên Hiệp sĩ bên phải lên tiếng “ Mục Sư cao quý, cho phép ta vào bên trong xin phép giáo hoàng “, nói rồi tên NPC hiệp sĩ quay người lại đi vào bên trong, một lúc thì quay ngược trở ra mời Bách Liễu Thần vào.

Bước vào bên trong căn phòng được thắp sáng bỡi những ngọn nếm được đặt ngẩu nhiên khắp phòng, vì ánh sáng từ chiếc của sổ không đủ sáng để rọi khắp mọi nghóc ngách trong căn phòng này nên căn phòng liền có vẻ tranh sáng tranh tối.

Bên trong phòng lúc này NPC Giáo Hoàng đang đứng chấp hai tay sau mông chăm chú nhìn thứ gì đó bên ngoài cửa sổ, đến gần Giáo Hoàng Vũ Hạo thầm suy nghĩ "lịt pẹ nó cửa kính thì là kính màu, căn bản không nhìn thấy rõ được vật cách nó 2-3 mét, vậy thì ổng nhìn cái quái gì ở đó???".

- Kính Chào ngài thưa đức Giáo Hoàng vĩ đại, ta đã thành công giúp nhà thờ tiêu diệt Lam Sắc Chiến Lang và mang mật hàm về đây cho ngài”.

Nói rồi Bách Liễu Thần từ trong hành trang lấy ra vật phần nhiệm vụ đưa cho tên NPC mục sư đứng trước mặt hắn, sau đó NPC mục sư lại tiến đến bên cạnh giáo hoàng cung kính hai tay đưa lên cho NPC giáo hoàng.

Mở bức mật hàm ra đọc, bất giác gươn mặt già nua của giáo hoàng bổng trở nên nặng nề, khẽ thở dài một tiếng sau đó xếp bức mật thư lại rồi quay sang nói với vũ hạo “mục sư trẻ tuổi, không biết ngươi có hứng thú nghe ta kể về một câu chuyện hay không”.

- "Đó là vinh dự của ta". Bách liễu thần lên tiếng đồng ý, sau đó chỉ thấy NPC giáo hoàng thở dài một lần nữa rồi nhìn ra phía xa xăm nào đó ngoài cửa sổ với ánh mắt tang thương như đang nhớ về một kí ức xa xôi, mất một lúc NPC giáo hoàng mới bắt đầu nói.

- Hơn tám trăm năm lịch sử thánh chiến II được viết lại một cách cực kì chi tiết theo lệnh của toà thánh từ cả hai phe, nhưng... đấy chỉ là gần như toàn bộ mà thôi vì nó được “ viết lại” chứ không phải là “ ghi nhận “ nên có một vài thứ mà những kẻ quyền lực nhất từ cả hai phe muốn nó đi vào quên lãng mãi mãi.

Cái ngày mà La Bố Địch xuất hiện cũng chính là ngày mở đầu của một trong những trang sử tồi tệ nhất của liên minh hắc ám, bằng sức mạnh nghiền ép tuyệt đối hắn ta hủy diệt chúng ta trên mọi mạt trận, mang theo đạo quân trắng của liên minh quang minh hắn một đường công phá từng toà thành kéo đổ từng đạo phòng tuyến vững chắc nhất của chúng ta, đẩy lui chúng về phía tây. Nhưng....như ta đã nói, đấy chỉ là những gì được "viết lại" mà thôi và ngươi có tin rằng với sức mạnh của một cá thể có thể biến triến trường với mổi trận chiến đều có hơn 900 ngàn quân tham chiến thành cục diện một chiều được không??.

- Đến đây NPC Giáo Hoàng quay ra nhìn về phía Bách Liễu Thần như đang chờ đợi câu trả lời của hắn.

- "Không có khả năng “. Bách Liễu Thần dứt khoác đáp “một cá thể dù mạnh đến độ nào thì cũng chả thể nào biến chiến tranh thành cục diện một chiều được, nhất định có điều gì đó ẩn dấu mà ít ai biết được “.

Nhìn về Bách Liễu Thần bằng ánh mắt khen ngợi cực kì nhân tính hoá, NPC Giáo Hoàng bắt đầu tiếp tục đắm chìm vào câu chuyện xa xưa của lịch sử.

- Việc hai tên thần cấp cường giả dùng thực lực bản thân quyết địch cục diện của cả một cuộc thánh chiến chính là trò lừa bịp ngu dốt nhất từng được tạo ra, cũng như việc ngẫu nhiên mà bình nguyên vernum một trong những vùng đất phồn vinh nhất, văn minh nhất và hùng mạnh nhất toàn Á Đặc Tư Đại Lục trở thành một vùng đất chết chỉ sau một đêm vậy, mỗi lần nhớ lại nó làm ta chỉ muốn vứt bỏ hình tượng mà cười thật to. Việc này bắt đầu từ trước lúc hai tên thần cấp cường giả xuất hiện hơn một trăm năm, cũng giống như mục đích tồn tại của hội hiệp sĩ bàn tròn của liên minh quan minh vậy, liên minh hắc ám cũng tạo ra một đội quân để đảm bảo an toàn cho giáo hoàng tiền nhiệm và những thành viên trong hội đồng trưỡng lão tối cao, họ là những đứa bé có thiên phú bẩm sinh được nhà thờ thu giữ và huấn luyện từ bé, hầu như trong vài chục ngàn đứa trẻ được thu giữ và huấn luyện thì chỉ vài đứa được chọn vào đội quân tinh nhuệ nhất mà nhà thờ và liên minh hắc ám từng tạo ra này, trong hơn 100 năm những đức cha trong nhà thờ không ngừng nghiên cứu ra những loại vũ khí đặc biệt để dành riêng trang bị cho chúng, biến chúng thành những cổ máy chiến đấu máu lạnh thật sự, họ là những Giáo Sĩ của Giáo Đoàn Đen.

Sau đó hơn một trăm năm vị thần cấp cường giả là La Bố Địch xuất hiện, không lâu sau đó hắn mang theo Hội Hiệp Sĩ Bàn Tròn bước lên chiến trường chính thức tham chiến.

Nhờ sức mạnh của những thành viên trong Hội Hiệp Sĩ Bàn Tròn mà phe Quang Minh dành chiến thắng trên mọi mặt trận, không như những gì mà lịch sử viết lại, La Bố Địch chỉ có vai trò chỉ huy và áp trận mà thôi, có những cuộc chiến hắn thậm chí còn không góp mặt nhưng chỉ với sức mạnh áp đảo của Hội Hiệp sĩ Bàn Tròn mà mọi phòng tuyến, mọi nỗ lực phản kháng đều vô vọng.

Thế một chiều đó diễn ra được một thời gian thì Mễ Cốt Nhĩ tiến cấp, sau đó Mễ Cốt Nhĩ ngay lập tức đến tiền tuyến tham chiến, áp lực của chúng ta được giảm tải nhưng như vậy vẫn là chưa đủ, hai thần cấp cường giả tiến hành kiềm chế nhau nhưng Hội Hiệp Sĩ Bàn Tròn vẫn còn ở đó, không có bất kì đội quân nào của chúng ta có thể ngăn được gót sắt của chúng, trước tình hình đó giáo đình quyết định đưa Giáo Đoàn Đen lên chiến trường, vũ khí, vật tư và tất cả những gì họ cần đều được chuẩn bị sẵn sàng, họ bước lên chiến trường tham chiến với lời chúc phúc của Giáo Hoàng tiền nhiệm và một nhiệm vụ duy nhất là tàn sát hết tất cả những kẻ thù mà họ nhìn thấy trên chiến trường, chỉ với hơn một ngàn thành viên, Giáo Đoàn Đen tận dụng loại vũ khí đặc biệt của riêng mình bắt đầu giết chóc, nhanh chóng họ trở thành nổi khiếp sợ trên chiến trường, không chỉ quân thù sợ hãi bọn họ mà ngay cả những đồng minh của họ cũng khiếp sợ bọn họ, bọn họ được ví như những kẻ điên mang theo sự điên dại từ sâu bên trong linh hồn của mình đến chiến trường để biến nó trở thành nơi điên loạn hơn bao giờ hết.

Vì thiếu hiểu biết về địa hình, khí hậu bất lợi, thiếu thốn vật tư cùng với sức mạnh đáng sợ của Giáo Đoàn Đen mà liên minh Quang Minh nhanh chóng bị đẩy lùi lại phía đông.

Cuối cùng khi ranh giới được hầu như phân định, một hiệp ước đình chiến ngay lập tức được Hội Đồng Trưởng Lão Tối Cao hai bên kí kết.

Sau khi hiếp ước được kí, quân đội của hai bên liên minh lập tức được rút về, mặc dù hai bên đình chiến nhưng vẫn dùng những thứ có giá trị để hấp dẫn mạo hiểm giả tiến đến sát biên giới săn giết mạo hiểm giả của đối phương tìm chiến công để đổi lấy, từ đó biên giới giữa hai bên chưa bao giờ có một ngày được yên bình, vùng đất 1000 dặm dọc theo biên giới giữa hai phe từ ấy cũng được mệnh danh là Chiến Trường Chính Tà.

Lúc Thánh Chiến kết thúc, theo điều khoảng trong hiệp ước đình chiến mà Giáo Đoàn Đen cùng Hội Hiệp Sĩ Bàn ngay lặp tức bị triệu tập trở lại và giải tán, phần là vì hiệp ước, phần là vì nỗi khiếp sợ mà bọn họ mang lại cho toàn Á Đặc Tư Đại Lục và Hội Đồng Trưởng Lão cũng sợ hãi bọn họ, sợ hãi một ngày nào đó những con quỷ đại diện cho sự điên loạn này sẽ không còn nằm trong tầm kiểm soát của bọn họ nữa, dần dần sự thật về bọn họ bị chôn vùi và lãng quên, sau bao nhiêu năm trôi qua, không còn mấy người biết đến họ nữa, và sự dối trá ngu dốt về hai vị thần cấp cường giả cũng được dựng lên.

Nói rồi NPC Giáo Hoàng trầm ngâm một lúc rồi quay sang dung ánh mắt thâm thúy của mình nhìn thật sâu vào Bách Liễu Thần, Bách Liễu Thần lúc này cũng là thầm suy nghĩ "lịt pẹ, đến rồi a, phần thưởng nhiệm vụ đến rồi a".

Quả nhiên nhìn được một lúc thì NPC Giáo Hoàng nói với Bách Liễu Thần:

- Mục Sư trẻ tuổi, với thực lực của ngươi hiện tại vẫn là chưa đủ để biết được cơ mật của liên minh chúng ta, nhưng ta vẫn sẽ tiếc lộ một chút cho ngươi biết đó là cục diện dằn co hiện tại sẽ không duy trì được bao lâu nữa, thời gian là quá ngắn để Giáo Đình và Hội Đồng Trưởng Lão Tối Cao có thể gầy dựng lại Giáo Đoàn Đen một lần nữa.

NPC Giáo Hoàng lại một lần nữa trầm ngân trong chốc lát, sau đó ông ấy như vừa đưa ra một quyết định trọng đại nào đó.

- Vì những biểu hiện trước đó khi thu lại mật hàm được báo cáo lại, ta biết được ngươi là một Mục Sư có tài năng, tựa như một viên ngọc thô vậy, khi được mài dũa đi những góc cạnh khô ráp ngươi sẽ toả sáng, và vì vậy hiện tại ta có thể cho ngươi một đặc quyền trở thành một Giáo Sĩ, vì những tai nạn sắp ặp đến với Liên Minh Hắc Ám mà chiến đấu, vì chính bản thân ngươi mà chiến đấu, hỡi Mục Sư trẻ tuổi, ngươi có chấp nhận gia nhập vào Giáo Đoàn Đen và trở thành một Giáo Sĩ hay không.

Sau một phen dài dòng cùng chờ đợi trông mong, cuối cùng lúc nghe NPC Giáo Hoàng chính thức tuyên bố phần thưởng nhiệm vụ lòng của Bách Liễu Thần liền trùng xuống mắng thầm "lịt pẹ nó đây là cái gì sét đánh khen thưởng a, ca đây đã cực khổ liều mạng vậy thì không có đến cái gì thần binh thần giáp mặc vào là lập tức thành trùm cuối siêu khủng đến khen thưởng thì chí ít cũng phải là tùy tiện vài trăm triệu kim cương đến khen thưởng chứ nhỉ, cái game này cũng quá đen đi", nhưng rồi cuối cùng hắn vẫn suy nghĩ "thôi kệ, dù sao có cũng hơn không, không chừng đổi nghề rồi thì lại không phải lăm vào tình trạng dở dở ươn ươn như hiện tại đi".

Cuối cùng đồng chí Bách Liễu thần của chúng ta liền nhắm mắt đưa chân, chấp nhận đổi nghề từ Mục Sư thành Giáo Sĩ.

Âm thanh hệ thống liền vang lên:

- Chúc mừng người chơi Bách Liễu Thần thành công chuyển nghề từ Mục Sư thành Giáo Sĩ, hệ thống tự động reset lại điểm thuộc tính và cũng như hệ thống Skill, ngoài ra người chơi Bách Liễu Thần đã hoàn thành nhiệm vụ "Mật Thư Của Giáo Hoàng" được Giáo Hoàng khen thưởng 100 vàng, mời người chơi tiến hành kiểm tra hành trang cùng hệ thống Skill.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play