Edit: Trịnh sinn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên xoa xoa giữa mày, trong đầu một trận đau đớn. Thân thể cũng đau. Giống như là bị đánh vậy.

Ngay lúc này, một chiếc đồng hồ điện tử màu trắng trên cổ tay nàng truyền đến tiếng kêu tích tích tích.

Tiếp theo, có tia sáng từ đồng hồ điện tử phóng tới trước mặt Tô Yên, hiện lên hai chữ phiêu du ở giữa không trung.

" Tô Kiêu "

Cô nâng tay lên, chạm một chút.

Tức khắc, tên Tô Kiêu tiêu tán, một gương mặt phóng đại xuất hiện ở trước mắt cô.

Hắn mặc một thân chế phục màu bạc, mặt trên thêu chữ trường quân đội đế quốc. Người nọ nhìn qua có vẻ tính tình không tốt, giữa mày tràn đầy sự không kiên nhẫn. Nhưng mà khi nhìn đến Tô Yên, sự không kiên nhẫn trên mặt hắn như dịu đi một chút.

"Chờ em tan học, chị tới tìm em."

Nói xong, lạch cạch một tiếng, hình ảnh liền biến mất.

Tô Yên nhìn chung quanh, cô nghĩ đây là vị diện hiện đại.

Nhưng khi nhìn đồ công nghệ cao trên cổ tay, hiển nhiên cũng không phải.

Thời đại tương lai khoa học kỹ thuật?

Đang nghĩ ngợi tới đây. Thanh âm Tiểu Hoa từ trong đầu vang lên

"Leng keng, truyền tống ký ức, hiện tại tiếp thu hay không?"

"Được"

"Xin chờ trong chốc lát."

Đây là thời đại tinh tế, nguyên thân Tô Yên là học sinh trường quân đội đế quốc.

Cô hiện tại nằm ở trên giường, cả người đều đau là bởi vì mới vừa bị một đám nữ sinh trong trường sinh đánh một trận.

Ân, bị bạo lực học đường.

Cha chết sớm, mẹ vào nửa năm trước cũng qua đời, chỉ còn một em trai. Hai người xem như sống nương tựa lẫn nhau.

Nhưng bởi vì nguyên thân được đặc cách nhập học vào trường quân đội hàng đầu đế quốc này nên bị một vài người coi khinh.

Nửa năm đầu nhập học, cô bị nữ sinh cùng ký túc xá bắt nạt.

Một năm sau nhập học, đệ đệ Tô Kiêu cũng vào cùng trường quân đội. Lấy thân phận thiên tài thiếu niên có tinh thần lực cấp S nhập học.

Chỉ là mọi người cũng không biết Tô Kiêu là em trai cô. Mới vừa vào đại học liền thành nhân vật được chú ý trong trường.

Nguyên thân càng tự ti, thế cho nên càng trốn tránh em trai mình. Quan hệ hai người càng lúc càng xa.

Lúc nguyên thân học kỳ 2 năm hai, em trai Tô Kiêu đi chấp hành nhiệm vụ, bị hải tặc bắt đi. Rơi xuống đâu không rõ.

Hơn nữa nguyên thân vẫn luôn bị bắt nạt, tinh thần hoảng loạn dẫn đến tự sát.

Quá trình chính là như vậy.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tiểu Hoa mở miệng

"Leng keng, nguyện vọng nguyên thân, hy vọng em trai bình an, hy vọng người bắt nạt cô ấy đều bị báo ứng xứng đáng."

"Hai nguyện vọng?"

"Bởi vì nguyên thân quá thảm, hơn nữa thành khẩn thiệt tình cầu nguyện. Vì để này linh hồn cô ấy an giấc ngàn thu, cho nên được đặc cách có hai nguyện vọng."

Tô Yên đi xuống giường.

Mới vừa đứng lên, chân mềm nhũn, trực tiếp té ngã ở trên mặt đất. Cô lại cố đứng lên, chân đều run run.

Thân thể này thật suy yếu a.

Tiểu Hoa lúc này mở miệng

"Ký chủ, bởi vì vị diện trước chị sử dụng thần lực vượt quá mức thừa nhận cực hạn nên sinh ra tác dụng phụ rất lớn."

"Tác dụng phụ gì?"

"Hiện giờ lực lượng của chị cùng lắm chỉ đủ để giết một con kiến."

Tô Yên trầm mặc.

Tiểu Hoa an ủi nói

"Ký chủ, chị yên tâm, chỉ cần chị dưỡng thân thể cho tốt, thì vẫn có đạt tới tiêu chuẩn của người bình thường."

Cô đỡ cái bàn ngồi xuống, uống một ngụm nước. Lúc bưng ly trà, tay cũng run lên. Uống được hai ngụm thì nước trà đổ hết một nửa.

Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, trong ngăn tủ của chị có ba bình dinh dưỡng. Là do nguyên thân lưu trữ chuẩn bị cho em trai Tô Kiêu uống."

Tô Yên nghe được, đỡ cái bàn đứng lên. Không những không có sức lực, mà cả người còn đau.

Cô mở ngăn tủ lấy 3 bình dinh dưỡng ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play