Vạn Tố Y nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Đổng Tiểu Khiết, trong tai chợt thấy ong ong.

Cô hẳn đã biết là ai nói cho Đổng Tiểu Khiết biết chuyện này, cũng biết là ai bảo Đổng Tiểu Khiết nói chuyện này ở đây.

Mấy ngày hôm trước, cô nhìn thấy Lý Nhược Hàm và Đổng Tiểu Khiết xuất hiện cùng nhau, cô còn tưởng rằng bản thân mình nhìn nhầm. Sau chuyện đầu phiếu, cô đã sớm cho người ta đi điều tra chuyện này, chẳng bao lâu cô đã điều tra ra kết quả, người ở sau lưng giúp đỡ Đổng Tiểu Khiết đầu phiếu không ngờ không phải là Đổng Tiểu Khiết, mà là Lý Nhược Hàm.

Khi đặt những chuyện này lại với nhau, muốn biết Đổng Tiểu Khiết và Lý Nhược Hàm có quan hệ hay không thì không phải là chuyện gì khó.

"Cô muốn tôi nói gì?" Vạn Tố Y bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Lý Nhược Hàm.

"Đôi tay này của cô không quá may mắn, cô không báo cho bất kỳ người nào biết, lại dùng đôi tay này trang điểm cho người khác, lẽ nào cô không thấy thẹn với lương tâm sao?" Đổng Tiểu Khiết nhìn về phía tay Vạn Tố Y. So với Vạn Tố Y có thẹn hay không, ánh mắt Đổng Tiểu Khiết hình như đang cầu xin Vạn Tố Y có thẹn.

Bàn tay từng trang điểm cho người chết lại trang điểm cho người sống sẽ không may mắn, thật sự có lí do như vậy, lúc mới đầu, Vạn Tố Y quả thật có chú ý tới chuyện này, ngay cả nắm tay Mạnh Kiều Dịch, cô cũng thấy không được tự nhiên, thậm chí còn nói với anh về chuyện này.

Mạnh Kiều Dịch nói cho Vạn Tố Y biết, đây chỉ là một nghề nghiệp, cũng không cần quá để ý như vậy. Xã hội bây giờ rất phát triển, không có người nào mê tín tới mức chú ý tới việc này.

Qua hơn một năm, trong lòng Vạn Tố Y mới quên được khúc mắc này, bây giờ, nhà thiết kết đi du học ở nước ngoài được vài giải thưởng này lại nói tới chuyện này, thật sự quá nực cười.

Nếu như ngay cả cô cũng bắt đầu để ý việc này, như vậy người ở dưới đài càng không cần suy nghĩ, hẳn có hơn nửa người nghĩ như vậy, thậm chí càng quá đáng hơn.

Nhưng Vạn Tố Y cũng không mất lòng tin, dù sao Đổng Tiểu Khiết chán ghét cô, mới tẩy não mình đi tin tưởng những chuyện này, nhưng người ở dưới đài lại có bao nhiêu người ghét cô chứ? Tất nhiên người không thích cô cũng không quá lớn.

MC thấy cục diện càng lúc càng căng thẳng thì đi tới cố gắng ngắt lời Đổng Tiểu Khiết.

Đổng Tiểu Khiết nói ra những lời này, không đơn giản là gây khó dễ cho Vạn Tố Y, cũng làm khó với tổ chương trình, mọi người sẽ cảm thấy tổ chương trình không tìm hiểu tình huống đã làm chuyện này.

"Cô Đổng, có vấn đề gì chúng ta ra hậu trường nói sau được không? Bây giờ đang là truyền hình trực tiếp, chương trình vẫn phải tiếp tục." MC âm thầm nhắc nhở Đổng Tiểu Khiết vài câu.

Nhưng Đổng Tiểu Khiết thấy lời của mình nói đã có tác dụng, lúc này căn bản sẽ không chịu bỏ qua: "Chuyện này không giải quyết, anh cho rằng có thể tiếp tục thu chương trình này nữa sao? Nếu không cho mọi người một lời giải thích chính là anh đang lừa dối bọn họ."

Đổng Tiểu Khiết thậm chí đã nói lời lừa nói thì bảo MC phải nói gì nữa, giống như chương trình này thật sự có điều đen tối vậy.

Đổng Tiểu Khiết nói xong lại nhìn Vạn Tố Y, hung hăng nói: "Vạn Tố Y, ở trước mặt nhiều mặt người như vậy, cô có gì để nói nữa?"

"Cô hi vọng tôi nói gì?"

"Cô có thấy mình đã làm sai hay không? Lẽ nào chuyện này không phải là lừa dối sao?"

"Tôi không thấy chuyện này là lừa dối. Nếu như là lừa dối, khi cô hỏi tôi có từng làm công việc đó hay không, tôi hoàn toàn có thể không thừa nhận. Tôi nghĩ, tôi không thừa nhận, lén hủy các vết tích của mình từng làm ở nơi đó là được." Vạn Tố Y nói rất chắc chắn.

Đổng Tiểu Khiết liên tục gật đầu: "Được, vậy bây giờ mọi người nếu đã biết, cô cảm thấy cuộc thi đấu này còn cần phải tiếp tục nữa sao?"

"Sao?" Vạn Tố Y khẽ nói một câu, không hề có cảm giác áp lực.

Đổng Tiểu Khiết chỉ vào người mẫu phía sau Vạn Tố Y nói: "Cô cảm thấy cô ấy còn có thể để cho cô trang điểm nữa sao? Nói chính xác, ở đây còn có người nào để cho cô trang điểm nữa sao?"

Chỉ cần mọi người nhớ tới đôi tay này của cô từng trang điểm cho người chết, còn ai dám lại gần chứ?

Cho dù, phần lớn mọi người đều không mê tín, nhưng cuối cùng vẫn không muốn dính vào điềm xấu, thà tin rằng có chứ không thể tin nó không có.

Vạn Tố Y liếc nhìn về phía người mẫu phía sau mình, người mẫu kia lộ vẻ khó xử.

Nguyễn Ca vốn cho rằng người mẫu nhất định sẽ đứng ở bên các cô, dù sao lúc mới bắt đầu, các cô đã chuyện trò vui vẻ, ở cạnh nhau cũng không tệ lắm.

Nguyễn Ca nhìn về phía người mẫu, người mẫu kia lại nhìn Nguyễn Ca với vẻ áy náy, sau đó chào Vạn Tố Y rồi xoay người xuống đài.

Khán giả dưới đài nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì không nhịn được hít sâu một hơi.

Tất cả mọi người cho rằng chuyện không phức tạp như thế, người mẫu nhất định sẽ giúp đỡ Vạn Tố Y, nhưng không ngờ được...

Vạn Tố Y cười có vẻ thất vọng, bình thường thân thiết, nhưng vào lúc nguy hiểm và tai họa thì không muốn đưa ra tay, cảm giác rất kém cỏi.

"Vạn Tố Y, bây giờ ngay cả người mẫu cô cũng không có, còn muốn so tài nữa sao?" Đổng Tiểu Khiết nhìn tình cảnh trước mắt thì rất đắc ý.

"Cô cho rằng, tôi thật sự không biết cô đã làm gì sao?" Vạn Tố Y ngẩng đầu nhìn cô ta với vẻ chắc chắn.

Nụ cười trên gương mặt Đổng Tiểu Khiết cứng đờ, không biết tại sao cô đột nhiên nói những lời này, nó có ý gì.

"Hay cô cho rằng, tôi thật sự không biết là ai đang ở phía sau giúp đỡ cô?" Vạn Tố Y lại nói.

Đổng Tiểu Khiết theo bản năng lùi lại một bước. Lúc này ánh mắt Vạn Tố Y lạnh lùng khác thường, khiến người ta không cảm giác được hơi ấm nữa.

"Tôi đều biết hết." Vạn Tố Y nói chính xác với Đổng Tiểu Khiết: "Là Lý Nhược Hàm? Tổng thanh tra Lý Kailin."

Trước màn hình, Lý Nhược Hàm vốn đang xem chương trình say sưa, nhưng bỗng nhiên nghe được tên của mình thì giật bắn người.

Vạn Tố Y thoáng ngước mắt, không cần nghĩ cũng biết vẻ mặt lạnh tới mức nào.

Nếu Lý Nhược Hàm vẫn muốn gây khó dễ cho cô mãi, vậy cô cũng không cần khách sáo với cô ta làm gì.

"Nếu mọi người tò mò về chuyện của tôi như vậy, tôi có thể kể lại mọi chuyện từ đầu cho mọi người nghe, ở đây còn có người nhà của tôi, bọn họ biết tất cả mọi chuyện của tôi, tôi chưa bao giờ giấu giếm, cũng không tránh né kiêng kị gì." Vạn Tố Y khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía người nhà mình: "Chồng tôi và chị chồng tôi đều sáng suốt, bọn họ cũng không cảm thấy nghề nghiệp của tôi trước đây có vấn đề gì, cha chồng và mẹ chồng tôi càng không có gì khác với người con dâu như tôi, ở trong lòng bọn họ thì tôi là người nhà, có chuyện gì cũng có thể cùng nhau đối mặt, tôi có bạn bè và người thân như vậy, tôi có gì phải sợ chứ."

Vạn Tố Y nói và mỉm cười rất xinh đẹp.

"Tố Y, cố gắng lên!" Mạnh Kỳ Nhu ngồi ở dưới đài nghe Vạn Tố Y nói vậy thì cảm động, không nhịn được nói với cô.

Mạnh Niên Nguyên và vợ mình trước sau vẫn dịu dàng nhìn Vạn Tố Y, chỉ cần qua ánh mắt là có thể nhìn ra bọn họ rất ủng hộ Vạn Tố Y.

Về phần chồng Vạn Tố Y, hẳn không có ai hiểu cô hơn anh.

Mạnh Kiều Dịch khẽ mở miệng và nói ba chữ không thành tiếng, nhưng trong nháy mắt Vạn Tố Y vẫn đọc được anh nói gì.

"Còn có anh."

Đây là ba chữ Mạnh Kiều Dịch đã nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play