Mạnh Kiều Dịch trong mắt mọi người, rất là nghiêm túc, cũng rất kén chọn. Mọi người cũng không dám gây rắc rối, nhưng cứ luôn lo sợ làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Mạnh Kiều Dịch.
Mạnh Kiều Dịch lúc này đang ở bên ngoài nói chuyện với Triệu Phong, đã có không ít cô gái trẻ nhìn trộm anh.
Cho dù biế rằng người đàn ông này không thể nào thuộc về mình, nhưng soái ca bắt mắt như thế ai mà không muốn nhìn thêm một chút.
Mạnh Kiều Dịch không hề quan tâm đến người qua lại, chăm chú nghe Triệu Phong nói. Trong tất cả bạn bà nam giới của anh, có lẻ cũng chỉ có Triệu Phong có thể nói với Mạnh Kiều Dịch mấy lời khó nghe. Không chỉ vì Triệu Phong là anh rễ Mạnh Kiều Dịch, càng là vì Triệu Phong biết giưới hạn của Mạnh Kiều Dịch ở đâu.
“Anh nghe Kỳ Nhu nói, em dâu sắp sinh rồi?” Triệu Phong vỗ vai Mạnh Kiều Dịch hỏi.
Mạnh Kiều Dịch không thùa nhận cũng không phủ nhận: “còn cách ngày sinh dự kiến một tháng, không nhanh như thế.”
Cứ cảm thấy mẫy chũ “sắp sinh rồi” như là còn máy phút nữa là sinh, làm tình thế cảm thấy rất cấp bách.
Mạnh Kiều Dịch nghĩ, tình thế hiện tại có lẻ vẫn chưa cấp bách đến mức đó.
“Sinh con không chỉ là chuyện của phụ nữ, đàn ông cũng có trách nhiệm rất lớn, đừng nghĩ chỉ có phụ nữ có thứu cần phải chuẩn bị, đàn ông cũng cần, nếu như không chuẩn bị trước, đến lúc đó sẽ rất loạn.” Lúc này, Triệu Phong lại đang truyền đạt lại kinh nghiệm mình từng có, hoàn toàn ra dáng một bậc tiền bối.
Mạnh Kiều Dịch đối với vấn đề gì rất khó có hứng thú, trong thế giới của anh, thường chỉ có anh chỉ dạy người khác, rất ít có chuyện gì cần người khác chỉ dạy anh.
Nhưng Trong chuyện này, Mạnh Kiều Dịch nghe rất chăm chú, thái đội cũng rất nghiêm túc.
Ít ra, Triệu Phong chưa bao giờ được chiêm ngưỡng thần sắc tập trung như thế này của Mạnh Kiều Dịch.
Sự tập trung của Mạnh Kiều Dịch khiến Triệu Phong sững người. Từ trỏng tim cảm thấy đây thật sự phải rất thận trọng trả lời câu hỏi, không phải nói chuyện bình thường.
“Cậu cần biết, thời gian này phụ nữ phải chịu rất nhiều đau đớn, đến lúc đó đàn ông chúng ta sẽ trở thành đối tượng thù hận của bọn họ đầu tiên, bởi vì không có chúng ta, bọn họ sẽ không trở thành như thế.” Triệu Phong nói mấy vấn đề này còn có chút đau khổ: “chị gái cậu sinh đứa đầu cậu còn ở nước ngoài, cậu không chứng kiến được cảnh tưởng đó.”
Mạnh Kiều Dịch nhướng mày, biểu hiện muốn nghe tình hình cụ thể.
Mạnh Kỳ Nhu và người nhà chua bao giờ nhắc đến chuyện này, Mạnh Kiều Dịch không hề biết đã xảy ra chuyện gì, nghe giọng điệu của Triệu Phong có lẻ đã xảy ra chuyện gì mà tất cả phủ nữ đều sẽ trải qua.
“Anh thật sự chưa bao giờ nghe cô ấy chửi ai mà ghê gớm như thế, dường như muốn đem tổ tông nhà anh ra chửi cả rồi.” Triệu Phong bây giờ nhắc lại còn cười cay đắng, lúc đó Mạnh Kỳ Nhu nắm được chỉ có Triệu Phong, tất nhiên là chửi mắng anh rồi, nếu không có anh thì không có đứa bé, càng không khiến cô phải chịu sự đau đớn này.
Mạnh Kiều Dịch nghe rất chăm chú, nhưng sau khi nghe Triệu Phong thận trọng kể chuyện này xong, Mạnh Kiều Dịch bật cười.
Anh thật sự không biết giữa chị gái và anh rễ đã xảy ra chuyện thú vị như thế này.
“Cậu đừng có cưởi, nói không chừng đến lúc đó cậu còn thảm hại hơn anh.” Triệu Phong lag người từng trải, anh tin rằng đến lúc đó Mạnh Kiều Dịch cũng sẽ như thế.
Ngoài việc nói với Mạnh Kiều Dịch về chuyện này, Triệu Phong còn chia sẻ với Mạnh Kiều Dịch một số kiến thức dễ bị xem nhẹ.
Mặc dù Mạnh Kiều Dịch không nói gì nhiều, nhưng lúc Triệu Phong nói, có thể cảm nhận được anh đang cẩn thận ghi nhớ.
Triệu Phong đối với chuyện làm bố, nói mãi vẫn không hết chuyện. Nếu như không phải Mạnh Kỳ Nhu ở trong gọi anh, anh có thể tiếp tục nói với Mạnh Kiều Dịch.
“Tố Y có chuẩn bị trà chiều cho anh, uống một chút, ăn một chút, nếu không sẽ nguội mất.”
Mạnh Kỳ Nhu tập dĩ vi thường (quen tay nên trở nên bình thường) cầm thức uống trên tay đưa qua cho Triệu Phong, Triệu Phong vẫn chua nói gì, nhưng động tác đã nghe theo Mạnh Kỳ Nhu.
Mạnh Kiều Dịch nhìn qua phía Triệu Phong, Triệu Phong chùn vai mỉm cười, Mạnh Kỳ Nhu cũng nỏe nụ cười.
Sự hiểu ngầm như thế này, rất giống với cảm giác của vợ chồng khiến người khác vô cùng ngưỡng mộ
Cho dù không cần nói gì, chỉ cần một ánh mắt một động tác đã là tình yêu.
Triệu Phong uống trà, không quên cảm ơn Vạn Tố Y: “làm khó em đang mang thai còn đến thăm bọn anh, phải thật chú trọng đến sức khỏe của bản thân đó.”
Triệu Phong lớn hơn Vạn Tố Y không ít, lúc nói chuyện không cố ý có chút giọng điệu của trưởng bối, mặc dù hai người là đồng bối.
Có điều Vạn Tố Y tôn trọng Triệu Phong, Triệu Phong nói thế, cô liền gật đầu: “vâng, em biết rồi.”
Ở đây nói chuyện với hai vợ chồng này một lát cảm thấy rất vui, cho đến lúc họ phải đi ghi hình, Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y mới ra về.
Lúc này Vạn Tố Y đang đinh về nhà ngủ trưa. Ra ngoài đi một vòng, mặc dù số bước chân không nhiều, nhưng thật sự vô cùng buồn ngủ.
Vạn Tố Y cùng Mạnh Kiều Dịch trở về xe, Mạnh Kiều Dịch cài dây an toàn cho cô, xe bắt đầu khởi động thì cô cũng đã bắt đầu ngáp.
Mạnh Kiều Dịch tập trung lái xe, nhìn qua cô một chút, không hề nói chuyện làm phiền cô, để cô yên tĩnh nghỉ ngơi một lát.
Sau khi về nhà, cô đã tỉnh dậy một lúc, nhưng lại xác định mình đang ở trong lòng Mạnh Kiều Dịch an tâm ngủ thiếp đi.
Mạnh Kiều Dịch ôm cô từ xe đi lên phòng ngủ, cả đoạn đường cô ngủ rất ngon, Mạnh Kiều Dịch khóc không được cười cũng không xong.
Giấc ngủ này, Vạn Tố Y nghỉ ngơi rất dài. Cho đến khi hoàng hôn buôn xuống mới tỉnh dậy, sau khi tỉnh dậy, trong phòng ngủ không hề có người, cô không vội xuống nhà, mà một mình ở trong phòng một lát.
Nguyễn Ca không biết từ lúc nào gửi tin nhắn cho Vạn Tố Y, nhắc nhở Vạn Tố Y chuẩn bị tốt cho cuộc thi. Đến lúc đó bọn họ nhất định phải thắng.
Hai người suốt cuộc thi đấu, đã có không ít người hâm mộ, mỗi lần đều tahwngs rất dễ dàng, lần này, Nguyễn Ca tin rằng cũng không có quá nhiều rào cản.
Vạn Tố Y xem tin nhắn của Nguyễn Ca, đối với cô cũng rất có niềm tin, thẻ bài Nguyễn Ca có sự thu hút rất mạnh: “đến lúc đó dựa vào cậu rồi.”
“Nói gì thế, là dựa vào hai chúng ta, thiếu một người đều không được.” So với bản thân, Nguyễn Ca càng cho rằng tác dụng của Vạn Tố Y càng quan trọng hơn một chút.
Hai người này đều có chút tự khen nhau, nhưng mấy lời này lại là lời thật lòng.
Hai người ở trong nhóm trò chuyện lảm nhảm rất lâu, Nhạc Nhất Nhạc cuối cùng không nhịn được nữa mới lên tiếng: “hai người đủ rồi đó, không có hồi kết phải không......”
“Nhất nhạc, đến lúc đó đến hiện trường xem không?” Nguyễn Ca rất nhiệt tình hỏi Nhạc Nhất Nhạc, nói thế nào đi nữa Nhạc Nhất Nhạc cũng là bạn thân.
Nhạc Nhất nhạc tất nhiên là muốn đến cổ vũ cho hai người: “đến lúc đó xem thế nào, có lẻ phải tăng ca.”
Ngày nghỉ phép của Nhạc Nhất Nhạc tháng này đã hết rồi, không có cách nào xin nghỉ thêm được nữa.
“Được thôi, tó tin đến lúc đó cậu nhất định sẽ đến,” Nguyễn Ca tin chắc nói, nhất là Nhạc Nhất Nhạc chưa bao giờ bỏ qua thời khắc ddaquan trọng của ba người.
Vạn Tố Y cũng nghĩ như thế Nhạc Nhất Nhạc bất kể nghĩ ra cách gì đi nữa, nhát định cũng sẽ xuất hiện ở hiện trường, mấy lần trước đều không đến xem, lần này có lẻ nhất định sẽ không bỏ qua.
Nguyễn Ca vẫn chưa nói xong: “hôm đó tớ có khách mời thần bí nhé, đến lúc đó sẽ giới thiệu với các cậu làm quen.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT