Gần đây, việc đáng để Vạn Tố Y để trong lòng là cô phải tự chuẩn bị dự đoán ngày sinh.

Ngoài trừ việc này, cô đối với tất cả các việc khác đều mất đi sự quan tâm.

Đến tối, cô xem tin tức mới phát hiện mình đã vô tình chiếm mất độ quan tâm của Đổng Tiểu Khiết.

Vạn Tố Y xem xong tin tức có chút áy náy, nhưng cũng không gọi điện thoại xin lỗi Đổng Tiểu Khiết. Không phải Vạn Tố Y không muốn xin lỗi Đổng Tiểu Khiết, mà là cô bây giờ gọi điện cho Đổng Tiểu Khiết, cô ta sẽ nghĩ Vạn Tố Y cố ý, cũng sẽ không nghĩ Vạn Tố Y có ý xin lỗi, ngược lại nghĩ Vạn Tố Y khiêu khích mình.

Hiểu lầm của Đổng Tiểu Khiết đối với Vạn Tố Y rất nhiều, trong lòng đã xem Vạn Tố Y là quân địch giả quan trọng nhất. Bất luận, Vạn Tố Y nói gì, làm gì, trong mắt Đổng Tiểu Khiết có lẽ đều nghĩ thành hành vi cố ý.

Vạn Tố Y xem tivi trong phòng ngủ, nghe thấy tiếng của Mạnh Kiều Dịch trong phòng tắm, tắt tivi, đứng ngay nơi Mạnh Kiều Dịch chuẩn bị đi ra, nhìn.

Mạnh Kiều Dịch vừa đi ra, Vạn Tố Y liền cười mở miệng: “Vừa nãy chị hai vừa cho người đem một quyển sách qua đây.”

“Hửm? Sách của chị ấy viết?”

Mạnh Kiều Dịch vừa lau tóc hỏi.

Mạnh Kỳ Nhu rất thích xuất bản sách, mấy năm này, các loại sách của Mạnh Kỳ Nhu không ngừng ra. Có liên quan đến câu chuyện trưởng thành của bản thân, cũng có những việc có ý nghĩa xảy ra trong lúc dẫn chương trình.

Mạnh Kỳ Nhu thì tặng cho Mạnh Kiều Dịch rất nhiều, nhưng anh một cuốn cũng không xem.

“Không phải, là sách của người khách, sách về trẻ sơ sinh, hình như cũng không tệ lắm.” Vạn Tố Y vừa tiện thể xem mấy trang, nắm vững một ít kiến thức nhỏ, vẫn là rất hài lòng với những quyển sách như thế này.

Mạnh Kiều Dịch đi qua, không có chìa tay ra mở sách, mà là mượn tay của Vạn Tố Y xem.

“Ừm, lần này thì tặng đúng quà rồi.” Mạnh Kiều Dịch khó mà khen Mạnh Kỳ Nhu được một lần.

Vạn Tố Y nghe Mạnh Kiều Dịch nói không nhịn được cười: “Có lúc cảm thấy anh và chị hai không gần gũi cho lắm, giống như không phải là chị em.”

“Uhm, tuổi tác gần nhau, từ nhỏ chị ấy đã có cuộc sống riêng, anh cũng thế, hai cuộc sống mặc dù có cùng nhau, nhưng không nhiều.” Mạnh Kiều Dịch rất thẳng thắng thừa nhận mối quan hệ hai người bọ họ không được thân thiết lắm, thuận miệng trêu Vạn Tố Y một câu: “Nếu như nói về thân thiết, có thể em giống em gái chị ấy hơn.”

Chính xác, Mạnh Kỳ Nhu đối với Vạn Tố Y rất thân thiết.

Trước đây, Mạnh Kỳ Nhu tuyệt đối sẽ không tìm anh, hai chị em họ rất ít chủ động liên lạc. Nhưng sau khi có Vạn Tố Y, Mạnh Kỳ Nhu rất thích liên lạc với Vạn Tố Y.

Tóm lại, giữa hai người bọn họ,Mạnh Kiều Dịch chưa bao giờ nhìn thấy Vạn Tố Y chủ động tìm Mạnh Kỳ Nhu, chỉ có Mạnh Kỳ Nhu chủ động tìm Vạn Tố Y, hơn nữa không có chút duy trì khoảng cách với Vạn Tố Y.

“Đương nhiên không thể, quan hệ huyết thống không thể thay đổi được, cho dù bọn anh rất ít liên lạc, nhưng trong lòng chị ấy vì quan tâm anh nên mới đối tốt với em.” Vạn Tố Y một tay chụp lên tay của Mạnh Kiều Dịch, Mạnh Kiều Dịch cầm dịch lên trước ngực, vừa lúc nắm chặt tay cô.

Vạn Tố Y cười rất mãn nguyện, khí sắc nhìn có vẻ không tệ: “Ngày mai không có quay chương trình, em muốn nghỉ ngơi một ngày, đến chiều em đến đài truyền hình gặp chị hai, anh thấy được không?”

Cũng không thể để một mình Mạnh Kỳ Nhu chủ động, Vạn Tố Y đứa em dâu này, cũng phải quan tâm một chút đến bà chị này.

Mạnh Kiều Dịch đối với việc Vạn Tố Y đi đâu không có vấn đề gì nhiều: “Uhm, do em quyết định, có điều phải chú ý thân thể.”

Vạn Tố Y bây giờ thời kì nằm ở, đối với cả gia đình mà nói, thì chăm sóc tốt bản thân cô cũng chính là đối tốt với tất cả mọi người rồi.

Vạn Tố Y cũng biết tình hình đặc biệt bây giờ của bản thân, gật đầu nói: “Uhm, mai em sẽ bảo tài xế đưa em đi.”

Như vậy Mạnh Kiều Dịch có thể hoàn toàn yên tâm rồi.

Mạnh Kiều Dịch ôm Vạn Tố Y, tóc cũng đã sắp khô rồi.

“Đi ngủ?” Tay Mạnh Kiều Dịch ôm vai Vạn Tố Y, nhấn nhấn hỏi.

Vạn Tố Y rất ngại ngùng nhìn Mạnh Kiều Dịch: “Nhưng bây giờ em không muốn ngủ, muốn anh trò chuyện với em.”

Khó mà khuya thế này tinh thần Vạn Tố Y vẫn như thế, bản thân Vạn Tố Y rất tò mò, mấy ngày nay cô đều như thế, rất khó mà buồn ngủ.

Bình thường những vấn đề về thai phụ gần đến kì sinh sản, Vạn Tố Y đều không có, ngoại trừ việc cảm thấy bụng càng ngày càng nặng.

Mạnh Kỳ Nhu nói với Vạn Tố Y, mang thai tháng cuối cùng, chân sẽ bị phù, đi lại sẽ rất khó khăn.

Vạn Tố Y mấy tháng trước dường như có mấy ngày có tình trạng như vậy, nhưng rất nhanh hết, đến bây giờ, Vạn Tố Y cũng không có cảm giác chân và bàn chân không thoải mái.

Vạn Tố Y nói muốn trò chuyện, Mạnh Kiều Dịch đương nhiên gật đầu đồng ý: “Được, trò chuyện với phu nhân là việc nghĩa không được từ chối.”

“Mạnh tiên sinh, anh có phát hiện ra, anh đang thay đổi không?” Vạn Tố Y ngưỡng đầu nhìn Mạnh Kiều Dịch, cũng không phải chất vấn, cũng không phải nghiêm túc mà hỏi, vẻ mặt vẫn rất ấm áp.

Mạnh Kiều Dịch đương nhiên là không phát hiện ra được bản thân rốt cuộc thay đổi ở đâu: “Hửm? Có sao?”

“Uhm, hình như thận trọng hơn trước đây nhiều, cũng điềm đạm hơn trước đây rất nhiều.” Mạnh Kiều Dịch xưa nay chỉ đối với Vạn Tố Y đều rất điềm đạm, chỉ là, trong một năm này, Mạnh Kiều Dịch dường như ngày càng điềm đạm, đối với cô hoàn toàn không có nổi nóng.

Tỉ mỉ là gần đây, Mạnh Kiều Dịch rất có thể khống chế tính tình của mình.

Trước mặt người khác, lâu nay Mạnh Kiều Dịch đều không tỏ ra điềm đạm, nhưng khi đuwnsg trước mặt Vạn Tố Y, sắc mặt lại biến đổi rất nhanh, người nhìn được hai mặt của anh, đều không dám tin đó là cùng một người.

Đối với Vạn Tố Y nói lý do thoái thác điềm đạm của mình, Mạnh Kiều Dịch chỉ cười: “Không điềm đạm với em, vậy tại sao lại cần hai chữ điềm đạm này nữa.”

Nếu như, không cho cô thứ tốt nhất, vậy thì, ở anh không có điều gì tốt nhất cả, tất cả mọi thứ tốt nhất đều mất đi ý nghĩa.

“Trước đây em cứ nghĩ em sẽ không thích nghe những lời tình tứ, nhưng bây giờ bị Mạnh tiên sinh dưỡng thành thói quen rồi, nếu như lâu không nghe được nhưng lời nói ngọt ngào của anh, em sẽ có chút hoài nghi, anh có phải có người khác rồi.” Vạn Tố Y nghe những lời Mạnh Kiều Dịch nói, giơ một tay lên vân vê môi, chọc anh.

Mạnh Kiều Dịch kéo tay Vạn Tố Y nụ cười có chút bất lực: “Làm sao có thể.”

Mạnh Kiều Dịch là một thương nhân, kinh doanh thắng lợi, anh tin có một ngày sẽ nổ tung, bất cứ chuyện gì cũng khó có thể mở miệng khẳng định, nhưng đối với Vạn Tố Y, anh có thể.

Anh tin chắc mình sẽ yêu thương cô cả đời, không có gì có thể chắc chắn hơn.

Vạn Tố Y cười đùa, thả tay ra, yên tâm giao cho Mạnh Kiều Dịch: “Em chỉ đùa thôi mà.”

Vạn Tố Y hạ giọng, không khí vẫn hoà hợp, nhưng đột nhiên, bụng của Vạn Tố Y phát ra một tiếng động, dường như là tiếng ục ục đói bụng.

Mạnh Kiều Dịch ôm Vạn Tố Y, nghe thấy rất rõ ràng âm thanh từ bụng cô, cười hỏi: “Hôm nay ăn chưa no sao?”

Cơm tối, Vạn Tố Y ăn không nhiều, nhưng bởi vì mang thai, cô luôn rất dễ đói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play