Lúc Khả Khả được đưa đến bệnh viện phần sọ khỉ và một bên mặt đều là máu. Bác sĩ vốn cũng lo lắng là có vấn đề gì. Nhưng vẫn mau sau khi vệ sinh sạch vết máu, ngaoif phần bắp chân và eo bị thương, những vị trí khác không hề có vết thương hở, vết máu đó cỏ lẻ không phải của cháu bé, có lẻ là người nhà lúc bảo vệ cháu, vết máu trên người dính vào người bé.
Lúc bác sĩ nói câu này, nhất thời làm tất cả mọi người đều thwor phảo nhẹ nhõm. Gương mặt Lương Dần vì hoảng sợ mà nhăn nhùm cũng được giản ra.
“Được rồi, bây giờ có thể là thủ tục nhập viện cho cháu rồi.” Bác sĩ trước khi rời đi nói với Lương Dần.
Lương Dần gật đầu cảm ơn bác sĩ, chuẩn bị cảm ơn Vạn Tố Y một lần nữa thì Vạn Tố Y đã rời khỏi cửa phòng cấp cứu.
Nghe được Kha Kha không sao, Vnaj Tố đã rời đi.
Tào Lan cũng chú ý đến Vạn Tố Y đã rời đi, biểu cảm trên mặt càng hiện rõ sự áy náy: “mấy năm nay, Tố Y thật sự rất thương Kha Kha, lúc trước mẹ không hiểu vì sao Kha Kha cứ bám lấy Tố Y, bây giờ thì mẹ hiểu rồi.”
Mấy năm Vạn Tố Y ở nhà Lương Dần, có lẻ thực sự xem Kha kha như con ruột của mình.
Nhớ đến lúc trước bản thân đối xử với Vạn Tố Y tệ bạc như thế, nhung Vạn Tố Y vẫn đối với bà và Kha Kha vẫn khôn thấy chết không cứu, Tào Làm vô cùng áy náy. Nếu như có cơ hội, bà thật sự muốn xin lỗi Vạn Tố Y một lần.
Trước đây cho dù Vạn Tố Y có làm gì giúp bà bà cũng có suy nghĩ rất có lỗi với Vạn Tố Y, càng không cảm ơn và cảm kích Vạn Tố Y. Nhưng lần này không gióng nhau, bà ở quỷ môn quan đi một vòng, là Vạn Tố Y đã ra tay cứu bà và Kha Kha, bà tận đáy lòng vô cùng sám hối về những việc đã làm.
Nhưng Lý Nhược Hàm nghe bà nói giúp cho Vạn Tố Y, tâm trạng không hề tốt, ngôn từ có vài phần khinh bỉ: “mẹ, mẹ cũng quá dễ bị dụ dỗ rồi, chỉ một lần như thế này đã làm mẹ ghi nhớ rồi?”
“Một lần cứu mạng còn đáng ghi nhớ hơn người chỉ tốt ở vẻ bề ngoài. Hiếm hoi, Tào Lan phản bát lại Lý Nhược Hàm một lần.
Lời nói của Tào Lan không có ý nhằm vào Lý Nhược Hàm, nhưng Tào Lan đã vào trong ngồi và biểu cảm trên mặt không hề vui vẻ.
Lương Dần không nói gì cả, nhưng trong lòng rất khó để không so sánh. Chính vì Vạn Tố Y đối xử với Kha Kha như thế cho nên Kha Kha mới nhớ nhưng Vạn Tố Y đến vậy. Lý Nhược Hàm mặc dù có quan hệ huyết thống với Kha Kha, Lý nHược Hàm đối vói Kha Kha không thật lòng thật dạ, Kha kha vẫn là không thích cô ấy.
Vạn Tố Y vừa nảy nghe được kha Kha không sao mới rời đi, bây giờ cô đang ở chỗ bác sĩ Chu. Bác sĩ Chu kiểm tra cho Vạn Tố Y xong, hỏi cô gần đây có cơ thể có chỗ nào không được bình thường không.
“Dì à, Tố Y vùa nảy phần bụng có chút đau, hơn nữa còn bị hoa mắt, như thế là sao ạ?”
Lúc Vạn Tố Y lắc đầu nói mình không có vân sđề gì thì Mạnh kiều Dịch lại chỉ ra mấy vấn đề của Vạn Tố Y.
Bác sĩ Chu rất tán thưởng sự tỉ mỉ của Mạnh Kiều Dịch, gật gật đầu hỏi Vạn Tố Y: “hôm nay lúc đau tình hình như thế nào?”
“Không có, chỉ là cháu cuối người hơi lâu, đột ngột đứng tahwngr dậy nên có dấu hiệu bị chuột rút.” Vạ tố Y nói một cách đơn giản, bây giờ cô cảm thấy không có vấn đề gì cả.
Bác sĩ Chu cầm lấy cây bút trên bàn nhanh chóng ghi lại, sau đó nói với Vạn Tố Y: “tình hình của cháu là bình thường, phụ nũ sau khi mang thai, chính là bác sĩ của chính mình, mức độ không thaoir mái nhiều hay ít đều có thể phân biệt rất rõ ràng. Nếu như cháu cảm thấy không có vấn đề gì lớn, vậy thì khả năng là hoàn cảnh lúc đó có việc gì đó làm cháu căng thẳng, điều này không có gì là to tác, nhưng có điều ta muốn nhắc nhở, quá hay xúc động, đối với con không phải là việc gì tốt.
“Vâng, cháu biết rồi, sau này sẽ cố hết sức khống chế.” Vạn Tố Y có thể bảo đảm việc này, cũng không phải mỗi ngày đều xảy ra việc như hôm nay.
“Từ các chỉ số kiểm tra của cháu cho thấy, đứa bé vô cùng khỏe mạnh, chỉ cần cố gắng duy trì như thế này là được, còn nữa, nhất định phải chú ý đến tâm trạng của chính mình.” Bác sĩ Chu dặn đi dặn lại, đau ốm về thể xác thì nhờ vào bác sĩ nhưng tâm bệnh thì chỉ có thể dựa vào chính mình. Phụ nữ mang thai thường rất dễ đi vào biển chết trong lòng, có điều Vạn Tố Y chắc sẽ không sao.
Phụ nữ lúc mang thai thường hay trầm cảm, đa phần lí do đều đều đến từ người chồng, nếu không nhận được sự quan tâm từ chòng mình, mối quan hệ vợ chồng không hạnh phúc phụ nữ rất dễ bị mệt mỏi và trầm cảm. Nhưng những tình trạng của Vạn Tố Y không như thế, Vạn Tố Y có một người chồng quan tâm đến cô còn hơn cả bản thân cô.
Vạn Tố Y rời khỏi chỗ bác sĩ Chu, bác sĩ Chu kê cho cô một ít thuốc bổ, Mạnh Kiều Dịch đem từng loại phân chia sẵn, dặn dò Vạn Tố Y cách dùng. Sáng tối Mnahj Kiều Dịch không lo, có anh lo cho cô, nhưng buổi trua thì không được, Vạn tố Y nếu như ở công ty, Vạn Tố Y phải tự phân chia thuốc và cách dùng.
Mạnh Kiều Dịch hướng dẫn Vạn Tố Y, Vạn Tố Y nghe rất chăm chú. Lương Dần từ khúc cua bước vào, nhìn thấy Vạn Tố Y mỉm cười nhìn Mạnh Kiều Dịch giới thiệu cho cô.
Lương Dần vốn dĩ không có ý định tìm Vnaj Tố Y nhưng Kha Kha sau khi tỉnh dậy, câu nói đầu tiên lại hỏi Lương Dần, có phải Vạn Tố Y đến thăm nó không. Nó bảo lúc hôm mê có ngửi thấy mùi cơ thể của Vạn Tố Y.
Lương Dần mặc dù không nói sự thật với Kha Kha nhưng hắn nghĩ cần phải đến cảm ơn Vạn Tố Y.
“Em nhớ rồi.” Vạn Tố Y khi nghe Mạnh Kiều Dịch nói lại lần thứ hai cuối cùng cũng gật đầu biểu thị cô đã hiểu.
Cô một tay ôm lấy cánh tay Mạnh Kiều Dịch, tò mò hỏi anh: “Lúc nảy bác sĩ Chu nói có thể xem.”
“Giữ lại chút thần bí không phải rất hay sao? Hơn nữa con trai hay con gái, đối với anh ảnh hưởng không lớn.” Mạnh Kiều Dịch bỏ thuốc vào túi, dành ra một ngón tay để nắm lấy tay Vạn Tố Y.
Vạn tố Y không cam tâm tiếp tục hỏi: “cũng pahir tò mò chứ, tò mò....sau đó sẽ sớm biết phải chuẩn bị những gì.”
“Vậy thì chuận bị hai phòng, con trai một cái, con gái một cái,, nếu là con trai, vậy thì ở phong con trai, nếu là con gái thì ở phòng con gái.” Mạnh Kiều Dịch rất biết giải thích cho lí do không tò mò của mình.
Vừa nói Mạnh Kiều Dịch đưa tay vò đầu Vạn Tố Y: “các con cần nhưng gì không quan trọng, chúng thích gì cũng không quan trọng, bộ dạng lúc đầu, căn bản là không nhớ được. Quan trọng là em thích như thế nào, em thích trang trí như thế nào, đây mới là điều vui nhất.
“Em sao?” Vạn Tố y ngước đầu nhìn Mạnh Kiều Dịch, cần anh xác nhận lại một lần nữa.
Mạnh Kiều Dịch gật đầu: “em quyết định, anh sẽ trang trí.”
Chuyện này không thể chỉ để Vạn Tố Y động tay.
“Tất nhiên em không thể trang trí.” Điều này Vạn Tố Y biết, cô muốn hỏi là cần cô nghĩ dùng cái gì để trang trí không? Nếu cần thì bây giờ cô phải bắt đầu suy nghĩ rồi.
Lương Dần đứng ở góc tường nhìn hai người nói chuyện vói nhau rất vui vẻ, nghe được nội dung hai người đang nói chuyện, Lương dần quyết định không xuất hiện trước mặt Vạn Tố Y nữa.
Vạn Tố Y đã từng nói, thứ cô muốn Lương Dần làm cho cô chỉ là đừng bao giờ làm phiền cô nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT