Cho dù lượng tiêu thụ vẫn kém hơn so với Kailin rất nhiều, nhưng bởi vì Vạn Tố Y không yêu cầu quá cao, có thể có thành tích như vậy đã khiến cô rất vui mừng rồi.

Nhưng tin tức tốt vẫn chưa dừng lại. Sản phẩm được gửi ra mấy hôm trước vẫn chưa có phản ứng ngược lại từ phía người tiêu dùng. Nhưng một tuần lễ sau, mỹ phẩm của Vạn Tố Y gần như đều được khen ngợi. Người dùng qua đều đánh giá rất cao về nó.

Trong một tuần lễ này, mức tiêu thụ mỹ phẩm của bọn họ đã vượt qua mức bọn họ đặt ra. Điều này làm Triệu Địch rất vui mừng: "Tôi chưa từng làm việc gì thuận lợi như vậy."

Từ khi khai trương đến bây giờ, tất cả đều rất thuận lợi. Đầu tiên là đưa sản phẩm ra, sau đó là quay phim quảng cáo, dường như đều không cần Vạn Tố Y và Triệu Địch tốn quá nhiều tâm tư, chẳng qua có hơi mệt, nhưng chưa bao giờ gặp phải vấn đề gì khó giải quyết.

Vạn Tố Y gật đầu: "Đúng vậy, chị cũng không ngờ lại đơn giản như vậy."

Sự thật chứng minh lời Mạnh Kiều Dịch vẫn chính xác. Chỉ cần có lòng muốn làm một chuyện gì đó thì sẽ luôn thành công, bây giờ bản thân Vạn Tố Y chính là ví dụ tốt nhất.

Vạn Tố Y bảo Triệu Địch in ra mức tiêu thụ của mấy ngày nay. Cô định tới tối sẽ nộp phiếu điểm cho Mạnh Kiều Dịch.

Sản phẩm tiêu thụ tốt như vậy, chắc cô vẫn có thể nhận được vài lời khen từ chỗ của Mạnh Kiều Dịch.

Vạn Tố Y cần thì Triệu Địch liền lập tức làm ngay.

Ngoại trừ Mạnh Kiều Dịch, Vạn Tố Y còn muốn thông báo cho Nguyễn Ca. Công ty này có một nửa của cô ấy. Đây là tin tức tốt, cô nhất định phải nói cho cô ấy nghe.

Vạn Tố Y vốn định gọi điện thoại cho Nguyễn Ca, nhưng nhớ ra gần đây cô ấy rất bận, nên thôi không gọi nữa.

Cô không gọi là chính xác, bởi vì bây giờ điện thoại căn bản không ở trong tay của Nguyễn Ca, cô ấy đang quay phim nên điện thoại do trợ lý bảo quản.

Lần trước Nguyễn Ca được Hoắc Triệu đưa về nhà một lần, quan hệ giữa hai người ở trường quay cũng tốt hơn. Khi không phải quay phim, có đôi khi cô ấy sẽ chủ động tìm anh trò truyện. Cô ấy cảm thấy trò chuyện với anh rất thoải mái.

Quan trọng là khi ở trước mặt anh, cô ấy không cần chú ý quá nhiều.

"Mấy hôm trước anh đưa tôi về, tôi vẫn muốn mời anh một bữa cơm, nhưng không có cơ hội, hay là luôn hôm nay đi?" Nguyễn Ca lật xem kịch bản và chủ động đề nghị với Hoắc Triệu.

Lần trước, Hoắc Triệu nói nếu như anh không có thời gian lại giao xe cho trợ lý của Nguyễn Ca lái qua. Nhưng tới lúc xế chiều, Hoắc Triệu vẫn tự mình đưa qua, đồng thời nghĩ đến cô có thể chưa ăn, đã mang cơm tối qua cho cô ấy.

Nguyễn Ca ngủ một ngày, khi Hoắc Triệu gọi tới cô ấy mới tỉnh lại. Suốt một ngày không ăn gì nên cô ấy rất đói. Bởi vì anh còn mang theo cơm tới cho cô ấy, nên cô ấy mời anh lên nhà uống chén trà và cảm ơn.

Bởi vì một bữa ăn nên Nguyễn Ca hình như đã chủ động tiếp nhận người bạn Hoắc Triệu này.

Hoắc Triệu tương đối kỹ tính, nên chọn món ăn cũng rất ngon. Đồ take away này là món ăn ngon nhất mà Nguyễn Ca từng ăn trong một tháng qua, cũng là một bữa mà cô ăn thoải mái nhất.

Nguyễn Ca vẫn muốn trả lại một bữa cơm này. Cộng tất cả những điều này lại, hình như cô ấy mời Hoắc Triệu một bữa cơm không đủ, nhưng cô ấy còn chưa mời được một bữa cơm đâu. Nên mục tiêu của cô ấy bây giờ chính là mời một bữa cơm.

"Cô muốn mời tôi ăn cơm à?" Trong ánh mắt Hoắc Triệu nhìn Nguyễn Ca đầy ý cười.

Nguyễn Ca lập tức gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy, bằng không tôi sẽ thấy lương tâm bất an."

"Xác định không phải là vì hẹn tôi chứ?" Hoắc Triệu dịch sát vào Nguyễn Ca và nói có phần trêu đùa.

Nguyễn Ca bị anh chọc cười, nói: "Cũng có thể nói như vậy."

"Nếu đã là lời mời của mỹ nữ, tôi sao có thể từ chối được chứ? Được, buổi tối cùng ăn cơm." Hoắc Triệu xem như đồng ý với Nguyễn Ca.

Qua nhiều ngày như vậy, Nguyễn Ca cuối cùng đã xem như hẹn được Hoắc Triệu, cô ấy thở phào nhẹ nhõm: "Như vậy, tôi mời khách, anh đặt chỗ đi."

Hoắc Triệu có thể chọn được món ngon như vậy, cứ giao cho anh đặt, bọn họ chắc chắn sẽ có một bữa tối không tệ.

Hoắc Triệu quả thật am hiểu về phương diện này nên không từ chối.

Nguyễn Ca xem như đã hẹn được Hoắc Triệu, lại sợ anh đổi ý liền lập tức biến mất khỏi tầm mắt của anh: "Vậy tôi lên sân khâu đợi, sau khi quay xong chúng ta lại liên hệ sau."

Nguyễn Ca đi nhanh về phía đạo diễn, chợt thấy lạnh nên vô thức rụt cổ lại. Nhưng cô ấy căn bản không nghĩ nhiều, trực tiếp đi qua.

Dư Thiệu Lâm đang ngồi trong khu nghỉ giải lao nhìn Nguyễn Ca và Hoắc Triệu trò chuyện rất lâu. Bây giờ thấy vẻ mặt cô ấy cao hứng đi qua trước mặt mình, thậm chí quên mình, ánh mắt Dư Thiệu Lâm có phần lạnh lẽo.

Mấy ngày nay, Dư Thiệu Lâm tuân theo giao hẹn với Nguyễn Ca, cũng không để ý tới cô nữa. Hai người gặp nhau, thậm chí còn không chào hỏi, cũng chưa từng nói với nhau câu nào.

Ánh mắt Nguyễn Ca giống như không nhìn thấy Dư Thiệu Lâm, tối thiểu thì hắn cho là như vậy. Dù sao cô ấy cũng không nhìn hắn, giống như hắn không có ở trong trường quay vậy. Cho dù bọn họ thỉnh thoảng có đoạn diễn chung, cô ấy cũng chỉ biểu hiện trạng thái của nhân vật mà không phải là bản thân cô ấy.

Ban đầu, Dư Thiệu Lâm dự định sẽ làm đúng như ý định của Nguyễn Ca, từ nay về sau thật sự không để ý tới cô ấy nữa. Nhưng rõ ràng, hắn mới là người muốn chủ động hơn cô ấy.

Bảo hắn buông tha cô ấy sao? Không có khả năng!

Sau rất nhiều ngày kiên trì không nói chuyện với Nguyễn Ca, Dư Thiệu Lâm vẫn tự mình phá vỡ quy tắc, lại bắt đầu chủ động gây rắc rối cho cô ấy.

Nguyễn Ca vốn cho rằng mình có thể bình an vô sự quay phim xong, cô ấy tuyệt đối không thể nào tưởng tượng được còn có ác mộng đang đợi mình.

Buổi chiều, Nguyễn Ca có cơ hội được nghỉ. Vạn Tố Y gửi mức tiêu thụ gần đây cho cô ấy và Nhạc Nhất Nhạc trong diễn đàn.

Cho dù Nhạc Nhất Nhạc không hiểu những điều này, nhưng khi thấy Vạn Tố Y và Nguyễn Ca hài lòng, cô ấy cũng biết đây là chuyện tốt, tất nhiên là phải chúc mừng một hồi.

Vạn Tố Y ngồi ở trong xe của Mạnh Kiều Dịch xem tin tức qua điện thoại, cô đưa tin nhắn cho anh xem: "Đây là mức tiêu thụ gần đây của công ty bọn em đấy. Không tệ đúng không?"

Mạnh Kiều Dịch liếc nhìn điện thoại do Vạn Tố Y đưa qua. Cho dù mức tiêu thụ sản phẩm không thể so sánh với một ít thương hiệu lớn, nhưng đối với một công ty mới thì thật sự là thành tích rất tốt.

"Không tệ. Nếu cứ duy trì như vậy nữa thì trong vòng một năm có khả năng sẽ có danh tiếng." Mạnh Kiều Dịch vẫn tin tưởng vào thành tích của Vạn Tố Y: "Anh nói không tệ, bà Mạnh rất thích hợp để làm chuyện này."

"Anh nói là mỹ phẩm hay là bản thân em?" Vạn Tố Y không xác định được anh đang khen cô thích hợp làm mỹ phẩm hay là lãnh đạo công ty.

Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y thoáng mỉm cười, thừa nhận: "Xem như là đều có đi."

Vạn Tố Y không chỉ có tài năng ở trên phương diện mỹ phẩm, ở trên phương diện làm lãnh đạo cũng vậy. Từ khi khai trương tới nay, cô chưa từng làm ra sai sót nào. Điều này đã đặc biệt đáng quý rồi. Hơn nữa, cô còn tiến hành tất cả những điều này rất gọn gàng mạch lạc.

Được Mạnh Kiều Dịch khích lệ khiến Vạn Tố Y đặc biệt hài lòng và đắc ý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play