- Thức ăn rất ngon. Thế anh có biết nấu những món ăn Việt Nam không?
- Anh chưa từng thử. Nhưng em biết được bao nhiêu món ăn Việt chứ…
- Đi ăn với Yến riết rồi cũng quen mà.
- Anh cũng không quen lắm với món ăn Việt, nhưng vì em, anh sẽ thử. Chúng ta có thể không cùng trưởng thành ở Việt Nam, nhưng hạnh phúc của chúng ta được bắt đầu và hình thành ở nơi đây. Và anh muốn gắn bó với nơi này suốt đời, ở bên em. Không đi đâu nữa hết ! Em có muốn như vậy không?
Tuệ Lâm nhoẻn cười gật đầu đặt tay lên bàn tay của Duy và tựa đầu vào vai anh. Dắt Lâm lên sân thượng, Duy yêu cầu người yêu nhắm mắt lại. Lâm nói :
- Anh làm em tò mò ghê !
- Xong rồi, giờ thì em có thể mở mắt !
Lâm không còn tin vào mắt mình khi mí mắt của cô được mở ra. Một tiệm kem Fanny mini trước mặt cô, đủ màu đủ sắc, đủ mùi vị mà Lâm thích. Những viên kem ngọt lịm và lạnh đến tê người, Lâm vừa ăn vừa cười hạnh phúc :
- Cũng là ý tưởng của anh phải không?
- Em yêu anh nhất trên đời. Kem Fanny là của em ! Em sẽ ăn hết nó đêm nay !
- Từ từ nào, nghẹn đấy. Anh đút em ăn nhé !
Sự ngọt ngào và lãng mạn của Duy đã xua tan gần như tất cả bóng mây bao phủ đe dọa mối tình ấy. Lâm đã không ngủ thiếp đi trong sự vui vẻ và hạnh phúc trong vòng tay Duy. Cả hai vẫn giữ cho nhau những ý tứ và khoảng cách nhất định dù lối sống phóng khoáng phương Tây đã ảnh hưởng cặp đôi này rất nhiều. Bồng Lâm vào giường và kéo chăn cẩn thận cho cô, vuốt nhẹ mái tóc mềm, Duy thì thầm :
- Anh muốn duy trì hạnh phúc này, và hãy hiểu cho anh, việc này chỉ vì tình yêu của chúng ta.
Tay hơi run, Duy bứt nhẹ một cọng tóc của Tuệ Lâm rồi nhanh cho nó vào túi nylon. Sau đó anh liền đặt lên má cô một nụ hôn là Lâm dịu lại và tiếp tục chìm sâu trong giấc ngủ chắc hẳn có quá nhiều mộng đẹp sau những gì đã được trải qua ngày hôm nay.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT