Cô dùng bàn tay mềm mỏng của mình xoa ngực hắn, Nhân Kiệt có chút lộ rõ hơi thở gấp gáp, giống như xe sắp mất phanh, vì anh đã từng xảy ra quan hệ với ai đâu?. Bản tính của con đực sẽ trỗi dậy và chiếm lĩnh bộ não anh thôi, đàn ông không thể kiềm chế dục vọng, mà biến thành mãnh thú lao vào con mồi. Tiểu Yên thì thầm vào tai anh.

- Anh thích đúng không? Anh cũng uống xuân dược rồi sao?

Nhân Kiệt bất giác cười, cô hỏi một câu khá vô lí:

- Không! Mình em thôi!

- Vậy tại sao anh lại càng ngày càng không khống chế bản thân.

Cô mỉa mai cái dục vọng của anh, cách đây 10 phút anh còn cao cao tại thượng thản nhiên mở miệng mỉa mai cô kia mà. Nhân Kiệt bị chọc cho kích động, anh túm chặt eo cô:

- Em thật sự quá đáng ghét!

- Còn anh...chết đi!

Tiểu Yên cầm con dao định đâm anh thì Nhân Kiệt né được nhưng con dao rạch mất một đoạn dài trên tay anh, anh ôm tay lùi ra xa cô, đúng là hổ cái, có trúng độc thì vẫn mạnh mẽ phản kháng. Nhân Kiệt cười một cách kinh dị, anh dùng ánh mắt hằn thù nói:

- Em sẽ không yên với tôi đêm nay!

Tiểu Yên cầm con dao chĩa về phía anh cười, ánh mắt quyết tâm thoát khỏi dục vọng đang làm thân thể cô không trụ vững kia, cô sẽ cho anh thấy còn có cách trị độc khác.

- Anh vẫn nghĩ đến chuyện lên giường lầm rồi!

Cô đâm con dao vào bụng mình, ngã xuống sàn nhà, ngất đi, máu vẫn thấm dần qua lớp váy rồi tích tụ thành vũng máu lớn, Nhân Kiệt ngạc nhiên vội vàng chạy đến ôm đầu cô lay lay.

- Cái đồ ngu ngốc này! Cô liều mạng đến như vậy sao! Quản gia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play