Mục đích của chúng tôi chính là núi Điệp Luyến cao nhất thành phố, độ cao khoảng chừng 5000 so với mặt nước biển!
Sáng sớm các bạn học liền tập hợp trong phòng học, tất cả mọi người tụ họp
chung một chỗ thảo luận, 7 người chúng tôi ngồi cùng một chỗ chơi đùa,
thầy giáo rất nhanh đi vào, tuyên bố lên đường, lên xe của trường thẳng
tiến đến núi Điệp Luyến! Ngồi trên xe lung la lung lay, lại dựa vào
trong ngực Phong ngủ thiếp đi!
Hừ! Ghê tởm! Băng Thần, hôm nay sẽ là ngày chết của cô!
Trong lòng không khỏi có chút hỗn loạn, có dự cảm xấu! Nhìn khắp bốn phía, là tôi suy nghĩ nhiều sao?
“Làm sao vậy, Thần, không thoải mái sao?” Lắc đầu, lại tiếp tục ngủ
Hơn một tiếng sau, xe rốt cục tới núi Điệp Luyến, dừng ở chân núi, mọi người lục tục xuống xe
“Thần, đừng ngủ, chúng ta đến rồi?” Phong lay tôi tỉnh, dụi mắt, ngáp một cái, vặn eo bẻ cổ theo mọi người xuống xe! Hô! Đột nhiên đi ra ngoài cảm
giác lạnh quá nga! Rùng mình một cái! “Lạnh không?” Phong đưa tay nắm
tay tôi xoa xoa “Tay cậu làm sao lại lạnh như vậy a! Đở hơn chút nào
không?” Nhìn anh, (*__* ) hì hì… Thật hạnh phúc a!
“Được rồi, các bạn học! Chúng ta bắt đầu lên núi đi! Hiện tại chúng ta chia
thành vài tổ nhỏ tranh tài xem ai tới đỉnh núi trước có được hay không a “
“Ể! Được!” Đại khái chia tổ,
“Lên
đường” dĩ nhiên 7 người chúng tôi một tổ, chọn một con đường khác trên
núi lên đường! Núi tương đối dốc! Vừa rồi không đi theo đường lộ trên
núi, cho nên đành phải vừa đi vừa mở đường nên tương đối chậm! Nếu như
chỉ có 6 người chúng tôi còn khá hơn một chút, mấu chốt là còn phải
chiếu cố Nguyệt yếu đuối, cho nên đi càng chậm! Đi cũng đã hơn 1 giờ mới bò đến được độ cao 800 thước
“Tôi thật sự là đi không
nổi, nghỉ ngơi một chút đi!” Nguyệt dựa vào trên một thân cây, chúng tôi nhìn cô ta, Phong gật đầu “Được rồi! Nghỉ ngơi một chút đi “
Tôi tìm thấy một khối đá tương đối bằng phẳng, phủi lá rụng trên đó
“Nguyệt, tới đây ngồi đi ” ” được, cám ơn chị Thần “ tôi đứng bên cạnh
Phong trong lúc vô tình nhìn thấy một thân ảnh hiện lên, ân! Phía sau có người theo dõi, mục tiêu là tôi sao? “A, cứu mạng” đang suy nghĩ lại
nghe thấy Nguyệt kêu cứu, vừa nhìn, chẳng biết tại sao Nguyệt ngồi trên
tảng đá trơn! Tảng đá và cô ta cùng nhau lăn xuống phía dưới, không kịp
nghĩ nhiều lấy roi ra cuốn lấy cổ tay Nguyệt, bản thân cũng lăn xuống
theo! Dưới tình thế cấp bách, một tay bắt được cái cây bên cạnh, dừng
lại! Những người khác lập tức kéo chúng tôi lên! Thật vất vả kéo được
chúng tôi lên, tôi cũng mất khá nhiều sức, hai tay thật đau! Mọi người
ngồi dưới đất thở hổn hển!
Hô! Bởi vì tính đặc thù của
roi, cổ tay của Nguyệt hằn lên vết máu, mà cánh tay của tôi cũng bởi vì
bị vỏ cây ma sát mà chảy máu! Phong kéo tay của tôi nhướng mày cẩn thận
xức thuốc cho tôi “Vù vù có đau hay không a” cười lắc đầu “Không sao
đâu, một chút vết thương nhỏ không coi vào đâu nữa” bên kia Phỉ cũng xức thuốc cho Nguyệt, băng bó đơn giản, mọi người tiếp theo đi về phía
trước! Mà nguyệt bởi vì mới vừa rồi kinh sợ cùng với thể lực chống đỡ
hết nổi, chỉ có thể để Phong cõng đi lên! Nhưng mà như vậy thì tốc độ so với trước nhanh hơn không ít, chẳng qua là mệt cho Phong!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT