Hắn chợt cười hỏi:

- Gia gia, ngài tìm chắt nhi là có chuyện gì a?

Kìm xuống sự kinh ngạc trong lòng, âm thanh của Thần lão gia tử có hơi trầm xuống, mà hỏi:

- Dạ nhi, mấy ngày hôm trước có đúng là ngươi lại đi một chuyến lên Bắc Vọng Sơn?

- Vâng ạ!

Tại trước mặt lão gia tử, tất nhiên không cần giấu diếm cái gì.

Thấy vậy, Thần Trung âm thầm thở dài. Một lát sau, lão mới nặng nề hỏi:

- Dạ nhi, hà tất gì cần phải như thế?

- Gia gia, đó là ngày mẫu thân rời đi suốt bốn năm . Chắt nhi không thể không đi.

Kiếp trước vào thời khắc này, lão gia tử hỏi như thế, Thần Dạ cũng đồng dạng trả lời ông mình như thế, nhưng lúc này không giống ngày xưa. Cũng cùng một câu nói đồng dạng như nhau, nhưng phối hợp với vẻ mặt hắn lúc này lại thể hiện ra ý tứ không giống.

Thần Dạ không thể để cho lão gia tử thấy hắn tiếp tục có tinh thần sa sút!

- Năm đó là chắt nhi vô ý, lại khiến cho hôm nay một nhà không thể đoàn viên. Bốn năm qua, chắt nhi một mực muốn làm những thứ gì, cũng là hữu tâm vô lực. . . .

Đang nói thì có hơi dừng lại, Thần Dạ cười một tiếng rồi nghiêm nét mặt nói tiếp:

- Nhưng mà gia gia, chắt nhi tin tưởng, chỉ cần chắt nhi không chịu từ bỏ, kiên trì, rốt cuộc sẽ có một ngày, chắt nhi có thể làm được chuyện mình muốn làm.

- Ha ha!

Thần lão gia tử như là lần đầu tiên nhìn thấy Thần Dạ, sau khi nhìn chăm chú mấy giây không khỏi cất tiếng cười to:

- Không chịu từ bỏ, kiên trì! Nói rất hay, đây mới là đứa cháu thật là tốt của Thần Trung ta!

- Dạ nhi, điều cháu muốn làm thì cứ yên tâm đi làm. Gia gia cùng Thần gia sẽ là hậu thuẫn cho kiên cố nhất!

Từ lúc đó trở đi, Thần lão gia tử rốt cục tin tưởng, đứa cháu nhỏ nhất của chính mình đã trở nên không còn giống như với lúc trước kia.

Vừa nói dứt lời, ở chỗ sâu trong ánh mắt của Thần lão gia tử , một vẻ lạnh lẽo thoáng chốc xẹt qua:

- Dạ nhi, sau một tháng thì gia gia phụng chỉ vào cung. Hoàng thượng có yến muốn ban thưởng, chỉ rõ ta và ngươi Gia tôn!

- Hảo, chắt nhi đã biết. Đến lúc đó, cứ theo gia gia vào cung là được.

Thần Dạ trong lòng lạnh lẽo, khom người rời khỏi căn nhà cỏ tranh.

Sau khi dõi mắt nhìn Thần Dạ đi ra, vẻ lạnh lùng trong mắt Thần lão gia tử bỗng đột nhiên phóng đại vô cùng vô tận.

- Hoa lão ca, cũng không phải tiểu đệ nhất định phải đối nghịch cùng đời sau của ngài. Mà là hậu nhân của người không chịu dung cho tiểu đệ cùng người nhà của tiểu đệ. Vạn bất đắc dĩ, vì người nhà, tiểu đệ cũng chỉ có thể thật xin lỗi người .

- Đợi ngày nào đó, sau khi tiểu đệ thân xuống hoàng tuyền, sẽ trở lại tự mình nhận lỗi với lão ca. Còn hiện nay, cũng là không có cách nào khác !

- Nhưng. . . .

Ánh mắt của Thần lão gia tử cứng lại, chợt có một vẻ cay đắng bất đắc dĩ hiện lên ở khóe miệng mà nặng nề nói:

- Thời gian gần năm năm , một bước cuối cùng kia, lão phu dù như thế nào cũng không bước đi nổi. Mà một bước không bước đi nổi đó, lão phu thật sự không có tin tưởng kia!

- Ha hả, nhưng cho dù có tin tưởng hay không, lão phu cũng là nhất định phải làm. Cả đêm đứa con đều ở nhắc nhở lão phu , cũng không thể để cho nó phải thất vọng a!

- Một tháng sau!

Trên con đường nhỏ dưới tán cây, Thần Dạ thở ra một hơi thật dài. Trời cao lại cho hắn cơ hội nữa, nhưng không hề cho hắn dư địa để mà lựa chọn.

- Ta muốn như vậy, liệu có đúng rất tham hay không?

Thần Dạ buồn cười thành tiếng. Một tháng sau sẽ phát sinh chuyện gì, trong lòng hắn biết rất rõ ràng. Mặc dù là không có dư địa để mà lựa chọn, nhưng đã có thể thay đổi, như vậy đủ rồi. . . .

. . . .

Màn đêm buông xuống, trong phòng!

Thần Dạ ngồi xếp bằng ở trên giường, nhập tâm ngồi thiền, hô hấp cực kỳ trôi chảy, hai tay kết ra thành hình thủ ấn kỳ dị, trong ngực có hơi phập phồng . Vào lúc hô hấp cùng tần suất ngực phập phồng đạt tới sự hài hòa nhất trí, một cỗ khí lưu từ giữa hư không đã mạnh mẽ cướp đoạt mà đến. Theo sự hô hấp của hắn , chúng nhanh chóng tiến vào trong cơ thể hắn, bồi dưỡng cho xương cốt cùng thân thể!

Cùng lúc đó, cỗ khí lưu này chia ra làm hai, phần còn thừa lại bị một cỗ lực kéo vô hình tác động nên dọc theo kinh mạch của hắn, nhanh chóng tuần hoàn chảy xuôi.

Cứ tiếp tục chảy xuôi như vậy, ước chừng sau khi chảy khắp tất cả các kinh mạch thì nó hóa thành một cỗ khí tinh thuần khí, nhanh như tia chớp nhằm về phía đan điền của Thần Dạ.

Hành động này của Thần Dạ , nhìn khắp cả thế gian đều không có người xa lạ, hắn là đang tu luyện!

Thế giới này, là một thế giới võ đạo sinh sôi nẩy nở đến đỉnh cao . Mỗi người, có khả năng không có cơm ăn, có khả năng không có gia tài khổng lồ, nhưng không thể không tu luyện võ đạo. Nếu không, cho dù nhà ngươi có gia sản vạn quan nhưng tại trong mắt người khác thì cũng vẫn chỉ là loại tồn tại như khất cái! Đương nhiên, gia tài cùng thực lực là được ngang bằng nhau.

Loại tư tưởng này được truyền qua đời đời , đến hiện nay, đã thành thâm căn cố đế tại trong lòng mỗi người!

Đọc sách, mặc dù cũng có thể làm quan, thậm chí làm đại quan lên đến hàng Tể Tướng. Nhưng bên trong mỗi một hoàng triều trên thế gian , chưa bao giờ nó chỉ tồn tại vì quan văn hay bởi vì thuần túy quan văn. Nên căn bản vô phương đặt chân vào hạng có quyền kiêu ngạo trăm kẻ nịnh bợ trong triều đình.

Tại trong mắt người khác thì quan văn trên thực tế, đều có được một thân tu vi không tầm thường. Như thế, mới có thể đủ thu được sự tôn trọng cùng quyền thế của hắn!

Mà thế gian tu luyện, bao gồm nội và ngoại!

Ngoại, tức là quyền cước, các loại binh khí, cùng với tu luyện thân thể của mình!

Nội, đó là tu luyện Huyền Khí!

Vì Huyền Khí, chính là điều chủ chốt vĩnh hằng của thế giới này , cũng là mục tiêu cho mỗi một Võ Giả theo đuổi suốt đời!

Võ Giả bắt đầu tu luyện, hấp thu linh khí thiên địa nhập thể, sau khi luyện hóa liền hóa thành Huyền Khí của bản thân mình, dung nhập tích tụ vào trong đan điền. Cùng với số lượng Huyền Khí trong đan điền từ từ tăng lên, tu vi người ta sẽ tăng trưởng. Cứ tuần hoàn như thế, xây dựng thành một con đường tu luyện đầy đủ.

Sơ Huyền, Trung Huyền, Thượng Huyền, Thông Huyền, Lực Huyền, Địa Huyền, Hoàng Huyền, Tôn Huyền, Thánh Huyền, Thiên Huyền, tổng cộng mười đại cảnh giới, được xưng là Huyền Cảnh. Đó cũng chính là đơn giản hoá của cả con đường võ đạo.

Trước khi đạt đến Huyền Cảnh, tức là khi còn chưa đạt tới cảnh giới Sơ Huyền này, thì được gọi chung cảnh giới Hậu Thiên!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play