Cửa tiểu viện được đẩy ra, Tuyết Lăng mặc một bộ la sam trắng như tuyết mềm mại đi tới, mang đến một trận mùi thơm.
Tuyết Lăng ngày càng mỹ lệ, khí chất cũng càng ngày càng lạnh lẽo.
Thời gian gần đây tiến bộ của nàng dũng mãnh, tiến cảnh Thái Âm quyết cực nhanh.
Nàng cảm giác được võ công của mình không đủ mạnh, không giúp được công tử mà còn trở thành phiền toái, cho nên nàng mới hăng hái nỗ lực.
Lại có Tụ Thần Phù trợ giúp, võ công nàng tăng nhanh như gió, hầu như đã đến cảnh giới Tiên Thiên viên mãn, sắp bước vào cửa ải đột phá.
Nàng tiến vào tiểu đình, đưa một cái túi nhỏ cho Sở Ly:
- Đây chính là hạt giống của Vong tình thảo.
Sở Ly tiếp nhận, mở ra nhìn, rất thoả mãn nói:
- Trước tiên thử một chút xem.
Tuyết Lăng đi pha một chén trà, dùng hai tay dâng lên:
- Vong tình thảo này để làm việc gì vậy?
- Ngươi không điều tra sao?
Sở Ly như cười mà không phải cười hỏi nàng.
Tuyết Lăng có chút ngại ngùng, mở miệng cười khẽ:
- Dường như cũng không có công hiệu gì khác, chỉ có thể trợ hứng, ai dùng đến cái này chứ?
Sở Ly nói:
- Tự nó có tác dụng.
Tuyết Lăng cũng không hỏi thêm nữa:
- Công tử, quả thực phải làm Yêu Nguyệt lâu ở Thần đô sao?
- Hừ, bên kia nói thế nào?
Sở Ly uống một ngụm trà, đi tới ngoài đình, đến bên Thiên Linh thụ gieo hai hạt giống xuống.
Hai hạt giống chẳng khác nào hạt vừng rơi vào trong đất, Tuyết Lăng lại mang một bầu nước tới, nhẹ nhàng giội một chút nước xuống dưới.
Sở Ly thúc giục Khô vinh kinh, linh khí của Thiên Linh thụ bị vận chuyển tới đây.
Theo vòng tuổi của Thiên Linh thụ tăng trưởng, linh khí của nó càng ngày càng tinh khiết, tác dụng thúc giục đối với linh thảo linh hoa ngày càng rõ ràng.
Linh khí của Thiên Linh thụ lại thêm khí tức Khô Vinh kinh của Sở Ly, hai thứ trọng điệp, rất nhanh dưới linh thổ đã có hai cái chồi non nhỏ chui ra, màu xanh biếc nồng nặc.
- Chủ nhân có chút nghi ngờ, bên Thần Đô kia thế lực ngang dọc, nàng sợ không đứng vững được.
- Có Nhị tiểu thư ở đây, không thành thì lại về chứ sao.
Sở Ly khởi động Khô Vinh kinh rồi nói.
Vị trí khu nhà nhỏ này của hắn hầu như giống như đúc Thiên Linh viện trên Ngọc Kỳ đảo, khiến cho người ta trong hoảng hốt cảm thấy còn đang ở trên Ngọc Kỳ đảo.
- Ta sẽ đi nói với người ta một chút.
Tuyết Lăng cúi đầu nhìn Vong tình thảo lớn lên từng chút từng chút một.
Sau một canh giờ, đã trưởng thành thành một cái cây lớn bằng ngón trỏ. Nhìn qua chính là cỏ xanh rất tầm thường.
- Thực sự là Vong tình thảo sao?
Tuyết Lăng ngửa đầu hỏi:
- Không phải ta lấy sai đó chứ? Chính là cỏ xanh mà.
Sở Ly nói:
- Ngửi xem, có mùi vị gì hay không.
Tuyết Lăng đến gần khẽ ngửi. Mũi ngọc tinh xảo nhíu lại:
- Có chút lạ.
- Mùi vị không giống như cỏ xanh đúng không?
-... Quả thực không giống.
Tuyết Lăng vỗ vỗ trán:
- Vật này ở bên trong cỏ, ai cũng không nhận ra!
Sở Ly nói:
- Đây chính là chỗ kỳ diệu của nó.
- Chỉ có điều cỏ này cũng không có hại gì cả.
Tuyết Lăng nói:
- Không ai coi nó là chuyện to tát gì.
- Không có độc.
Sở Ly gật đầu nói:
- Sẽ chỉ làm cho người hưng phấn một ít mà thôi.
Tuyết Lăng nghiêng đầu nhìn hắn.
Sở Ly cười cười không nói thêm nữa.
Rất nhanh, những Vong tình thảo này đã bắt đầu có hạt giống, chậm rãi khô héo, trong vòng một canh giờ đã là một vòng luân hồi.
Sở Ly thu thập ngày càng nhiều hạt giống, chất đầy một cái túi.
…
Lúc nửa đêm, Viên Đại Hải đang ở trong phòng xử lý văn kiện, mỗi một phần tình báo từ các nơi Đại Quý truyền đến đều hội tụ tới đây, hắn muốn phân loại từng cái một, sắp xếp các tin tức quan trọng.
Ngoài phòng có hai cao thủ Thiên Ngoại thiên, trong phòng chỉ có một mình hắn.
Sở Ly đột nhiên xuất hiện.
Viên Đại Hải ngẩng đầu nhìn hắn, che vẻ kinh dị lại.
Sở Ly đưa một cái túi cho hắn rồi nói:
- Chính là cái này, Vong tình thảo, ngươi có thể gieo thử một chút xem.
Viên Đại Hải nhận lấy.
Sở Ly nói:
- Có tin tức của Phân Ly đao chưa?
- Phân Ly đao... chờ lát, ta tìm một chút đã.
Viên Đại Hải nói.
Hắn nói xong rồi nhấn một cơ quan, một gian mật thất từ từ mở ra.
Hắn tiến vào mật thất, rất nhanh đã lấy ra một phần hồ sơ rồi đưa cho Sở Ly:
- Nơi này có tin tức của Phân Ly đao... Người này rất là lợi hại!
Sở Ly nhận lấy. Lật xem một lần, cau mày nói:
- Phân Ly đao...
- Người này là một người độc hành, bình sinh chỉ giết kẻ ác. Kẻ ác chết ở dưới đao của hắn không có một trăm thì cũng có tám mươi, thanh danh không kém Bạch Y thần đao trước đó.
Viên Đại Hải nói.
- Nhưng bình sinh lại không có làm việc ác.
Sở Ly than thở.
- Đúng vậy.
Viên Đại Hải nói:
- Có thể nói là hiệp khách hiếm thấy.
- Vận may của An vương này…
Sở Ly hừ một tiếng.
Phân Ly đao bị An vương cứu mạng một lần, sau đó nhận lời làm một chuyện thay cho hắn.
Bây giờ, lần nhận lời này lại dùng ở trên người của mình.
Viên Đại Hải nói:
- Người này có đao pháp ác liệt tới cực điểm, một đao xuống đã quyết sinh tử, không cần đao thứ hai, cũng tương tự như Bạch Y thần đao.
Sở Ly chậm rãi nói:
- Được, ta sẽ cẩn thận chú ý.
Hắn đưa hồ sơ cho Viên Đại Hải, đột nhiên biến mất.
…
Lúc chạng vạng. Ánh trời chiều bao phủ toàn bộ phủ Quốc Công.
Sở Ly và Tuyết Lăng rời khỏi tiểu đảo của hắn.
Mới vừa bước lên thuyền thì một cái thuyền nhỏ ở phía đối diện đã nhẹ nhàng đi tới. Liễu Nhứ chèo thuyền, đầu thuyền có một đạo bóng người uyển chuyển đang đứng. La sam màu tím, lụa trắng trên mặt, đó chính là Tiêu Thi.
Liễu Nhứ vội vã ngoắc ngoắc tay:
- Tổng quản!
Sở Ly thúc thuyền nhỏ vọt tới trước mặt của các nàng, ôm quyền một cái.
Liễu Nhứ cười nói:
- Tổng quản, không ngờ lại trùng hợp như vậy, tiểu thư đang muốn đi tới đảo.
Sở Ly nói:
- Tiểu thư có gì phân phó, cứ thông báo một tiếng là được rồi.
- Ta không thể tới đây hay sao?
Tiêu Thi lạnh nhạt nói:
- Các ngươi đi đâu vậy?
- Đi trong thành dạo một vòng.
- Ta cũng có ý đó, vậy thì cùng đi đi!
-... Cũng tốt.
Sở Ly cười nói.
Tiêu Thi hừ lạnh nói:
- Giống như ngươi không tình nguyện vậy.
- Sợ sẽ có người nhớ mặt tiểu thư.
Sở Ly nói:
- Cho bọn họ cơ hội có thể ra tay.
- Nếu như ở trong thành cũng có thể bị bọn họ ám sát…
Tiêu Thi lắc đầu nói:
- Vậy thì sẽ làm cho người ta hoài nghi thực lực của phủ chúng ta… Ngươi sợ chuyện này đúng không?
Sở Ly cười hai tiếng, không tỏ rõ ý kiến.
Phủ Quốc Công hiện tại suy nhược thế nào, người có tâm đều nhìn ra được, có nên các võ lâm môn phái rục rà rục rịch.
- Đúng rồi, hôm nay đại ca nổi trận lôi đình, dường như đã có một môn phái bị diệt.
Tiêu Thi nói:
- Huyên náo rất lớn.
- Diệt phái?
Sở Ly cau mày.
- Hừm, đại ca nói môn phái này có chút vàng thau lẫn lộn, nhưng diệt cũng rất quá mức, có rất nhiều người vô tội.
- Ai làm vậy?
- Không tra ra được, vì lẽ đó đại ca mới tức giận.
Tiêu Thi lắc đầu nói.
Sở Ly bật cười, nếu như lời này Đại công tử nghe xong mới sẽ tức giận.
- Tiểu thư, có thể là Bạch Y thần đao hay không?
Liễu Nhứ nói:
- Ta nghe nói Bạch Y thần đao chuyên diệt môn phái, đã diệt mười mấy môn phái rồi.
Tiêu Thi không phản đối:
- Hắn đến bên chúng ta làm gì cơ chứ?
Tuyết Lăng nhìn Sở Ly.
Sở Ly liếc mắt ra hiệu, để cho nàng đừng lắm miệng.
Bờ môi đỏ của Tuyết Lăng đóng chặt, sợ mình không nhịn được mà nói ra.
Uy danh của Bạch Y thần đao càng ngày càng lớn, nhưng không có một người nào biết, Bạch Y thần đao chính là công tử nhà mình, công tử ẩn nhẫn rất sâu, quả thực làm cho lòng nàng ngứa ngáy.
Bọn họ trực tiếp đến Nhàn Vân tửu quán.
Nhàn Vân tửu quán rất thanh tĩnh, nhưng bên trong lại rất náo nhiệt.
Có chúng nữ như bướm lượn mềm mại đi lại, toàn bộ tửu quán tràn ngập khí tức kiều diễm.
Ngồi ở chỗ này uống rượu sẽ có cảm giác thời gian đến rất nhanh, tâm tình rất tốt, so với những tửu lâu trước kia, chuyên môn tìm cô nương bồi tiếp còn sung sướng hơn mấy phần.
Sở Ly vung vung tay, ra hiệu cho đám người Trần Tuyết không cần đi ra, để bọn hắn tự đến.
Đây là lần đầu Tiêu Thi tới nơi này.
Nàng đã sớm có nghe thấy về chuyện Sở Ly cứu những nữ tử này, nghe tiểu muội đề cập tới mấy lần, nói là mỗi người đều rực rỡ như hoa hẳn lên, Sở Ly công đức vô lượng.
Bây giờ nhìn lại, quả thực các nàng sống rất tốt.
Ngồi ở trong Nhàn Vân tửu quán, nhìn chúng nữ, Sở Ly nghĩ đến Trần Nhân.
Cũng không biết nàng ở trong Thái Hoa cốc ra sao, đã dùng hết Tụ Thần Phù hay chưa.
Hai ngày nay mình nên chế ra một nhóm Tụ Thần Phù khác đưa đi cho nàng. Giúp nàng mau chóng trở thành cao thủ hàng đầu, cũng có thể giúp một chút sức lực cho mình.
Càng tới gần đại hôn, sắp tiến vào An vương phủ, Sở Ly càng cảm giác nhân thủ không đủ.
Sở Ly ở chỗ này ở một buổi tối, Phân Ly đao không xuất hiện.
Ngày thứ hai, hắn luyện công ở trong tiểu viện, Tuyết Lăng nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, nhẹ giọng nói:
- Công tử, người diệt môn kia đã bị tìm ra, là Phân Ly đao Nhạc Kim Thao!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT