Nghe Vệ thị oán giận một hồi, Hiền phi cũng không nhắc việc bảo chất nhi bỏ Xảo Nương.

Vốn dĩ An Quốc Công phủ công tử cưới một dân nữ, nếu như tiểu phu thê không hợp nhau, bỏ vợ cưới người mới là được, nhưng cố tình An Quốc Công phủ là nhà ngoại Tề Vương, Hiền phi cũng không muốn trên lưng nhà mẹ đẻ gánh vết nhơ hưu thê, vì thế mà ảnh hưởng tiền đồ của nhi tử.

Hiện tại đang là thời điểm then chốt, một điểm không tốt rơi vào trong tay đối phương sẽ có thể là nhược điểm bị công kích, Hiền phi cũng không muốn phức tạp hóa.

Vệ thị nói một hồi, nước trà đã lạnh tanh, bưng lên nhấp một ngụm liền buông xuống, giữa mày mang theo phiền muộn.

Hiền phi liền ôn nhu khuyên nhủ: “Tẩu tẩu chớ buồn rầu, Dịch nhi còn nhỏ, chừng hai năm nữa sẽ hiểu chuyện, ít nhất bây giờ vẫn hiếu thuận với tẩu ——”

Vệ thị lắc đầu cười nhạo: “ Nghiệp chướng kia mà hiếu thuận, lúc trước cũng sẽ không muốn chết muốn sống cưới một dân nữ ……”

Cứ việc dòng dõi Đông Bình Bá phủ hơi thấp, nhưng cô nương Bá phủ có thế nào cũng tốt hơn một dân nữ không quy không củ nhiều.

Ngẫm lại lúc trước ghét bỏ Khương Tự, Vệ thị liền có chút buồn bực, sớm biết như thế ——

Nghe Vệ thị nhắc tới chuyện này, Hiền phi cũng giận sôi máu.

Nếu không phải lúc trước nhà mẹ đẻ gây ra mấy việc rối loạn này, thuận lợi kết thân với Đông Bình Bá phủ, Khương thị sao có thể trở thành con dâu bà ta.

Đây thật đúng là tai họa đại tẩu không thành, lại tai họa tới bà.

Nghĩ lại, Tam nhi tức bây giờ của Vệ thị càng khó ưa hơn, bực bội trong lòng Hiền phi cũng hơi giảm, nhàn nhạt nói: “Ván đã đóng thuyền, tẩu tẩu bỏ thêm tinh lực dạy lại Xảo Nương là được. Nơi ở có thể làm thay đổi khí chất, nuôi dưỡng có thể làm thay đổi thể chất, Xảo Nương tuy xuất thân tầm thường, nhưng ở Quốc Công phủ thời gian dài lại có tẩu tẩu dạy dỗ, cũng sẽ không kém.”

Vệ thị miễn cưỡng gật đầu, bỏ qua đề tài này.

“ Thân thể mẫu thân thế nào?”

“Lão phu nhân vẫn tốt, rất mạnh khỏe.”

“Đại ca thì sao, còn bận không?”

“Đại ca ngài bây giờ không ít chuyện đều giao cho Sùng Lễ làm, không tính là bận ……”

Nói một hồi, Hiền phi hạ thấp giọng: “Tẩu tẩu cũng biết, Chương Nhi đang là thời điểm then chốt, không thể thiếu Đại ca duy trì ……”

Vệ thị trầm mặc trong chớp mắt, nói: “Ta chỉ là một nữ nhân, không tiện làm chủ ——”

Hiền phi hơi hơi mỉm cười: “Ta không tiện gặp mặt đại ca, tẩu tẩu thay ta truyền một lời hỏi ý tứ của đại ca là được.”

Thấy Vệ thị còn có chút do dự, Hiền phi thở dài: “ Gần đây Chương Nhi cũng không tốt lắm, vốn dĩ đang sống yên ổn tốt đẹp với tức phụ nhiều năm như vậy, đứa con dâu kia của ta cũng là một người tài giỏi, xử lý Tề Vương phủ đâu ra đó. Nhưng ai biết ra cửa thắp hương một lần liền gặp nạn, đến nỗi bây giờ điên điên khùng khùng, cũng không thể gặp người, nói không chừng lúc nào đó sẽ …… Tẩu nói xem đến lúc đó Chương Nhi không có ai chăm sóc làm sao cho được, tương lai nói không chừng còn phải làm phiền tẩu tẩu phí tâm……”

Trong lòng Vệ thị giật mình, nhìn Hiền phi thật sâu, nhận lại một cái mỉm cười ý vị thâm trường của Hiền phi.

Vệ thị nào còn không rõ, đây là Hiền phi thả mồi.

Nếu Tề Vương tiến thêm bước nữa, thì vợ kế sẽ do bà làm chủ. Mặc dù bà không có nữ nhi, nhưng nhà mẹ đẻ lại có chất nữ.

Bỏ qua điểm này, Vệ thị cũng rất vui vẻ khi Tề Vương có thể ngồi lên vị trí kia, lại nói dẫu sao thì Quốc Công phủ cũng là nhà ngoại Tề Vương, vốn dĩ đã cùng Tề Vương đứng chung một chỗ.

“Nương nương yên tâm, trở về ta sẽ nói lại với Đại ca nướng nương.”

Hiền phi vừa lòng bưng lên chung trà.

Vệ thị rời khỏi hoàng cung trở về Quốc Công phủ, đến lúc đi ngủ liền nhắc đến việc này với An Quốc Công.

An Quốc Công vừa nghe liền trầm mặt: “Hồ nháo, những việc này mù quáng xen vào làm gì?”

“Lão gia, đây sao lại là mù quáng xen vào. Tề Vương là cháu trai ruột của ông, nếu nó tốt, chúng ta không phải càng tốt hơn ——”

An Quốc Công cười lạnh một tiếng: “Ta là thấy bà hồ đồ rồi. Ta đã là An Quốc Công, còn có thể tốt hơn kiểu gì nữa? Lửa đổ thêm dầu, dệt hoa trên gấm, an hưởng vinh hoa phú quý hiện tại còn chưa đủ sao?”

Vệ thị có phần không tán thành: “Lão gia, An Quốc Công phủ là nhà ngoại Tề Vương, ở trong mắt người khác chính là ủng hộ Tề Vương. Bây giờ chúng ta đứng ngoài cuộc không để ý đến, nhưng một khi Tề Vương tranh thua, người khác cũng mặc kệ thực tế ra sao, cũng sẽ chèn ép chúng ta như thường. Cùng với đến lúc đó mặc người xâu xé, tại sao không giúp đỡ Tề Vương trở thành bên thắng lợi chứ?”

“Nào có đơn giản như bà tưởng!” An Quốc Công hơi xụ mặt, trầm giọng nói, “Tóm lại những việc này bà đừng có xen vào, ta tự có chừng mực!”

“Lão gia ——”

Vệ thị còn muốn khuyên thêm, An Quốc Công đã nhắm mắt lại, lật người đưa lưng về phía bà không lên tiếng.

Vệ thị cắn cắn môi, đành phải nghẹn khuất đi ngủ.

Mà An Quốc Công lúc này lại hoàn toàn không buồn ngủ.

Năm đó muội muội tiến cung là chủ ý của mẫu thân, không có chỗ cho ông nói chuyện, sau này đủ tuổi kế thừa tước vị, thấy Thái Tử địa vị vững chắc, cũng thấy an tâm. Nhưng ai ngờ được Thái Tử lại tự mình tìm đường chết, hại mấy nhà ngoại hoàng tử bọn họ không thể không cuốn vào những phân tranh này.

Dù rằng vừa rồi ông nói với thê tử đừng có xen vào, nhưng trên thực tế đến lúc giương cung bạt kiếm không phải cứ nghĩ đứng ngoài cuộc là xong.

Đến cuối cùng, chỉ sợ không phải do Quốc Công phủ.

Nhưng Tề Vương ——

Nghĩ đến đứa cháu trai người người tán dương kia, không biết vì sao trong lòng An Quốc Công lại có chút bực bội. 

Cháu trai là cháu trai tốt, đại khái ông là người ngay thẳng, trời sinh đã không hợp với đứa cháu trai tính tình ôn hòa như vậy.

Sau khi nghĩ ngợi một hồi, An Quốc Công liền thấy rất phiền lòng, không biết bao lâu mới vang lên tiếng ngáy.

Mà rốt cuộc vào ngày mùng bảy tháng giêng thì Khương Tự cũng đã thuận lợi quay về Yến Vương phủ.

Một khắc nhìn thấy Khương Tự, Khương Y trực tiếp bật khóc: “Tứ muội, muội coi như đã trở lại.”

“Đại tỷ sao gầy vậy?”

Khương Y run môi, ăn ngay nói thật nói: “Tứ muội về trễ thêm chút nữa, ta còn gầy hơn.”

Ngày tháng lo lắng đề phòng này, nào là cuộc sống của con người.

Khương Y thậm chí cảm thấy trải qua một chuyến này, về sau làm gì cũng có thể mặt không đổi sắc tâm không hoảng hốt.

“Để đại tỷ bị liên luỵ, có điều đi ra ngoài một chuyến là đáng giá.”

“Tứ muội, đến tột cùng vì sao muội lại đến phía Nam?” Không thấy Úc Cẩn trở về cùng Khương Tự, Khương Y liền biết mục đích muội muội đến phía Nam không hề đơn giản.

Khương Tự cho lui những người khác, ghé vào bên tai Khương Y nhẹ giọng nói: “Đại tỷ, muội tìm được Nhị ca rồi.”

Toàn thân Khương Y chấn động, nước mắt không khống chế được theo khóe mắt chảy xuống: “Di, di thể Nhị đệ tìm được rồi?”

Khương Tự đơ người, nhìn Trưởng tỷ kích động không thôi, hạ giọng đến thấp nhất: “Không phải, Nhị ca huynh ấy…… Không có chết ——”

Khương Y che miệng kinh hô: “Tứ muội, muội đang nói cái gì?”

Lúc Khương Tự rời đi không nói ra tình hình thực tế với Khương Y, là lo Khương Y suy nghĩ miên man ôm hy vọng quá lớn, bây giờ đã thật sự mang Nhị ca về, tự nhiên không cần thiết che giấu.

“ Lần này muội xuất môn chính là vì mang Nhị ca về. Hiện tại Nhị ca đang ở cùng A Cẩn, bọn họ về trễ hơn một chút ……”

Mà Khương Y sớm đã khóc không thành tiếng.

Dặn dò Khương Y chớ có lộ ra tiếng gió, Khương Tự tắm rửa một phen, đi bồi nữ nhi bảo bối đã nhiều ngày không thấy.

Ngay sau ngày thứ hai Khương Tự trở về, Úc Cẩn cũng về tới kinh thành, mang theo Khương Trạm đi thẳng đến Đông Bình Bá phủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play