Bên trong thượng cổ động phủ của Bách Thảo Đường, Nhậm Thương Khung vô cùng nôn nóng, bởi vì, bất kể là phụ thân Nhậm Đông Lưu, hay là phụ thân Tôn Nguy của Tôn Tượng, giờ khắc này đều lộ ra vẻ xao động bất an.

Diện mục hai người giờ phút này hết sức dữ tợn, hai mắt như muốn phun huyết, miệng mở rộng, lộ ra răng trắng dày đặc, trông dị thường đáng sợ.

Hơn nữa, hai Yêu hóa chiến sĩ này, rõ ràng cảm xúc rất xao động, tính công kích tăng cường, bộ dạng như tiến vào trạng thái chiến đấu.

- Lão đại, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

Trong khẩu khí Tôn Tượng mang theo tiếng khóc nức nở.

Nhậm Thương Khung nghĩ nghĩ, liền biết việc này nhất định là người khống chế Yêu hóa chiến sĩ, đang thúc giục thần thức, khống chế Yêu hóa chiến sĩ này.

Thế nhưng mà, Nhậm Thương Khung lại biết, điều khiển thần thức, phải có khoảng cách nhất định. Chỉ có đến trong phạm vi này, mới có thể điều khiển hoàn toàn.

Nghĩ tới đây, bỗng nhiên trong nội tâm Nhậm Thương Khung khẽ động, thầm kêu một tiếng không tốt!

- Lão đại...

Tôn Tượng thấy Nhậm Thương Khung không nói lời nào, càng thêm lo lắng.

- Tôn Tượng, ta nóng lòng cứu cha ta cùng phụ thân ngươi, lại không để ý đến một chuyện!

Nhậm Thương Khung nhớ tới việc mình thao túng Lưu Kim khôi lỗi, thông qua cảm ứng thần thức, tìm ra Lưu Kim khôi lỗi mất tích, dễ như trở bàn tay.

Mặc dù, khoảng cách quá xa mà nói, muốn điều khiển rất khó.

Nhưng mà, không thể thao túng, nhưng vẫn có thể dùng phương thức cảm ứng, tìm được thứ mà mình điều khiển.

Vấn đề nằm ở chỗ này, nếu như người thao túng Yêu hóa chiến sĩ này, thần thức cường đại, hoàn toàn có thể thông qua thần thức điều khiển, thông qua phương thức này, tìm nơi hạ lạc của phụ thân cùng Tôn Nguy.

Mà lúc hắn vội vàng rời đi, lại quên không dùng thần thức phong tỏa hai đạo thần nhận thức điều khiển này, cũng một mực không ý thức đến vấn đề này.

Cho tới giờ khắc này, hắn mới giật mình nhớ tới.

- Đúng rồi, đúng rồi! Phụ thân cùng Tôn Nguy cảm xúc càng ngày càng táo bạo, nhất định là người điều khiển, thúc dục thần thức chỉ huy bọn hắn, để cho bọn họ đáp lại. Đây là thần thức cảm ứng!

Nhậm Thương Khung âm thầm đổ mồ hôi, mình cuối cùng là quá khinh thường rồi. Yêu hóa chiến sĩ này bị người điều khiển, dù đối phương muốn Yêu hóa chiến sĩ này tự sát, đó cũng là dễ như trở bàn tay!

Nhậm Thương Khung nghĩ tới đây, có chút nóng nảy. Hắn biết rõ, phụ thân cùng Tôn Nguy càng táo bạo, nhất định là người thao túng cách nơi này rất gần.

Nói cách khác, đối phương đã truy kích tới nơi này. Ít nhất, đã tiếp cận rất sát.

Nhậm Thương Khung quyết định thật nhanh, triệu hồi Tiểu Bạch, truyền thức nói:

- Tiểu Bạch, nhanh chóng dựng cánh cửa không gian, ta muốn đem phụ thân cùng Tôn Nguy đưa đến Đế Hào Cung.

Dùng tu vi Thần Thông tam trọng bây giờ của Nhậm Thương Khung, Thái Dương Chi Dực mở ra, một trái một phải bảo hộ phụ thân cùng Tôn Nguy thông qua cánh cửa không gian, là không có bất cứ vấn đề gì.

Tiểu Bạch hôm nay quen tay hay việc, sau khi nhận được mệnh lệnh, không bao lâu, liền dựng hoàn tất.

Nhậm Thương Khung không nói hai lời, cường hành phong bế đan điền của phụ thân cùng Tôn Nguy, để cho bọn họ không thể động đậy. Hướng Tôn Tượng nói:

- Ta đem bọn họ đến một nơi an toàn.

Tôn Tượng còn chưa kịp phản ứng, Nhậm Thương Khung đã mang hai người rời đi.

- Tiểu Bạch, ngươi theo ta cùng đi.

Bây giờ, Nhậm Thương Khung xuyên qua không gian, có thể nói là không tốn chút khí lực gì, không bao lâu, liền đi tới Đế Hào Cung.

- Lão đại, cũng là ngươi có biện pháp ah. Đưa đến nơi đây, thần thức điều khiển như thế nào, cũng không thể điều khiển vượt qua thời không, ha ha.

Nhậm Thương Khung thở dài:

- Đây cũng là phương pháp xử lý không có cách nào. Tiểu Bạch, ngươi ở nơi này trông bọn họ, đừng cho bọn họ tiếp cận cấm chế của Đế Hào Cung.

Tiểu Bạch cười khổ nói:

- Lão đại, ngươi đây là biến ta thành lính canh ngục sao?

- Chuyện phiếm, bọn họ không phải tù phạm. Ngươi trước ở chỗ này một thời gian ngắn. Chờ ta ứng phó bên kia, quay đầu lại sẽ đưa bọn họ vào động phủ số một...

Đây cũng là phương pháp xử lý không có cách nào, trước tình huống không cách nào cởi bỏ chất độc yêu hóa này, chỉ có thể giam lỏng bọn họ.

Mà nơi này, là lựa chọn lý tưởng nhất.

Nhậm Thương Khung dàn xếp tốt nơi này, trịnh trọng bàn giao Tiểu Bạch phải trông giữ tốt, rồi từ cánh cửa không gian phản hồi thượng cổ động phủ. Qua lại cũng chưa tới một khắc.

Tôn Tượng thấy Nhậm Thương Khung biến mất, lại bỗng nhiên trở về, không khỏi cảm thấy hiếu kỳ:

- Đại nhân, ngươi đem bọn họ đưa tới nơi nào?

- Tôn Tượng, ngươi không tin ta sao?

Nhậm Thương Khung cười hỏi.

Tôn Tượng gãi gãi đầu:

- Không phải, đại nhân, ta chỉ là hiếu kỳ. Ngươi cũng không rời khỏi động phủ, ta không biết ngươi đi đâu cả?

- Ha ha, ngươi đã tín nhiệm ta, vấn đề này cũng không cần quan tâm nhiều. Nói tóm lại, ta dẫn bọn họ đến chỗ kia, là tuyệt đối an toàn. Ngay cả người điều khiển đến nơi này, cũng không cách nào dùng thần thức điều khiển bọn họ!

Tôn Tượng mặc dù đầu đầy sương mù, nhưng Nhậm Thương Khung nói như vậy, hắn lại tín nhiệm vô điều kiện.

- Lão đại, đến cùng sau lưng này, là người nào khống chế bọn họ? Là Đao Bạch Vũ sao?

Ánh mắt Nhậm Thương Khung bắn ra một đạo tinh quang:

- Có phải Đao Bạch Vũ hay không, lập tức sẽ biết. Bởi vì bọn họ đã tới.

- Bạch Vũ, có thể tập trung hay không?

Vưu Thiên Chiến trầm giọng hỏi.

Đao Bạch Vũ đang cố gắng dùng thần thức tìm tòi, hắn đã thông qua thần thức cảm ứng, cơ bản đã tập trung vị trí hai Yêu hóa chiến sĩ mất tích kia.

- Sư tôn, ta có thể xác thực định trăm phần trăm, Bách Thảo Đường, tuyệt đối là phương hướng Bách Thảo Đường.

Khẩu khí của Đao Bạch Vũ, tràn đầy tự tin.

- Tốt, chúng ta tới Bách Thảo Đường!

Bọn người Vưu Thiên Chiến vô cùng hùng hổ, khí thế mênh mông, giống như Thái Sơn áp đỉnh, trực tiếp đáp xuống trước thượng cổ động phủ.

- Nhậm Thương Khung, Đạo tôn biết ngươi đã trở về, nhanh chóng cút ra đây cho ta!

Vưu Thiên Chiến quát, trước đó bởi vì Lý Dật Phong đến, vốn một bụng nộ khí, tích lũy cho tới bây giờ, càng hóa thành ngàn vạn lệ khí, chỉ hận không thể một hơi đem thượng cổ động phủ này san thành bình địa.

Hai bên Vưu Thiên Chiến, Hạ Tùng Phong cùng Nha Thần, một trái một phải, đứng ở hai bên, Đao Bạch Vũ cùng những nhân vật nhị lưu khác, thì đứng ở phía sau.

- Hai vị, thượng cổ động phủ này, cấm chế rất mạnh, chúng ta hợp lực ba người, trực tiếp phá nó. Đem Nhậm Thương Khung tóm ra, hành quyết ngay tại chỗ!

Vưu Thiên Chiến đằng đằng sát khí, lúc này đây, hắn đã bắt được cơ hội, quyết tâm muốn giết Nhậm Thương Khung, làm cho Chân Kiếm Đạo từ nay về sau không thể xoay người.

Nói trắng ra là, Vưu Thiên Chiến giờ phút này đã tin tưởng trăm phần trăm, người chạy thoát lúc trước ở Thiên Đoạn Sơn Mạch, chính là Nhậm Thương Khung.

Cũng bởi vì vững tin điểm này, hắn phải ra tay gạt bỏ Nhậm Thương Khung. Người trẻ tuổi kia thật quá đáng sợ. Nếu như người trẻ tuổi kia đấu cùng Đao Bạch Vũ, Vưu Thiên Chiến không có bao nhiêu nắm chắc. Mặc dù Đao Bạch Vũ thiên phú cực cao, tu vi rất mạnh, thế nhưng mà, Nhậm Thương Khung này quá thần bí, khiến cho Vưu Thiên Chiến hắn cũng cảm thấy một chút kiêng kị.

Tốc độ phát triển của người trẻ tuổi kia, thật sự quá là nhanh.

Nha Thần là nhân vật sát phạt tàn nhẫn, dữ tợn cười một tiếng:

- Tốt, thiên tài như thế, giết là đáng tiếc. Chẳng qua, người này không chết, Thiên Các khó có ngày yên tĩnh.

Hạ Tùng Phong lại có chút do dự, rất rõ ràng, hắn không thể đơn giản hướng Nhậm Thương Khung ra tay. Nếu như không thể xác định là Nhậm Thương Khung xông vào Thiên Đoạn Sơn Mạch, bắt đi hai Yêu hóa chiến sĩ mà nói. Hắn vô cớ hạ thủ. Không có lý do gì hướng Nhậm Thương Khung ra tay, như vậy là vi phạm hai mươi năm ước hẹn.

Vi phạm hai mươi năm ước hẹn, Hạ Tùng Phong hắn không có vấn đề gì, thế nhưng Hạ Tùng Linh đạo huynh, lại dùng thiên địa thệ ước.

Một khi hắn không có lý do gì, vô cớ ra tay, Hạ Tùng Linh sẽ bị thiên địa thệ ước trừng phạt. Cho dù là Đại Đạo cường giả, ở trước mặt thiên địa thệ ước cũng là bình đẳng.

- Vưu đạo huynh, chuyện này theo ta thấy, trước phải điều tra rõ ràng. Không có chút chứng cớ nào, động thủ lung tung, sẽ bị người nói Thiên Khung Tạo Hóa chúng ta lấy thế đè người. Nhậm Thương Khung này ở Thiên Các thập điện nhân khí cực cao. Chúng ta cường hành trấn áp, chỉ sợ sẽ khiến thập điện phản kháng.

- Phản kháng? Một đám nô tài, sợ bọn chúng phản kháng sao? Ai phản kháng, giết chết không tha.

Nguyên tắc của Vưu Thiên Chiến, chính là cường thế.

Thập điện? Trong mắt hắn, là một đám nô tài mà thôi, chẳng qua là nô tài tương đối cao cấp một chút, nói trắng ra, chỉ là tay sai của Thiên Khung Tạo hóa.

Bởi vậy, ở sâu trong nội tâm của Vưu Thiên Chiến, tùy thời đều có thể đánh giết nô tài.

- Đạo huynh, nếu không điều tra rõ ràng, chuyện này, thứ cho ta không thể ra tay.

Hạ Tùng Phong hiểu rất rõ tầm quan trọng của chuyện này.

Vạn nhất không phải Nhậm Thương Khung làm, hắn vô duyên vô cớ hướng Nhậm Thương Khung xuất thủ, vậy Hạ Tùng Linh liền xong đời.

- Tùng Phong lão đệ, ngươi chớ quên, sự tình ở Thiên Đoạn Sơn Mạch, là ngươi ta hai đạo liên hiệp chủ trì. Ngươi bây giờ như vậy, tựa hồ có chút khó hiểu.

Hạ Tùng Phong là có khổ nói không nên lời, nếu như không phải Hạ Tùng Linh cùng Nhậm Thương Khung có hai mươi năm ước hẹn, hắn làm sao có thể do dự?

Chẳng lẽ chỉ có Trảm Không Đạo hắn biết sát phạt quyết đoán? Cho rằng Âm Dương Đạo là nhân từ dễ nói chuyện?

Hạ Tùng Phong lại không thể đem nỗi khổ tâm này nói ra, nếu như nói ra, sự tình Hạ Tùng Linh bị một tiểu bối đánh mém chết, mặt mũi của Âm Dương Đạo tất nhiên sẽ mất hết.

- Vưu đạo huynh, ngươi chớ quên, Nhậm Thương Khung này là đệ tử của Lý Dật Phong. Mà Chân Kiếm Đạo cùng Lưu Vân Đạo, trên lập trường là nhất trí. Nếu như lần này chúng ta vọng động can qua, Lưu Vân Đạo cùng Chân Kiếm Đạo bên kia, chỉ sợ sẽ liên hợp làm khó dễ.

- Hắc hắc, Tùng Phong lão đệ, hẳn là ngươi bây giờ, ngay cả Chân Kiếm Đạo cũng sợ sao? Âm Dương Đạo ngươi được xưng đứng đầu bốn đạo, Tùng Ngâm cùng Tùng Linh hai vị đạo huynh, vẫn rất có đảm đương. Ngươi như thế nào...

Vưu Thiên Chiến cười lạnh liên tục, ngụ ý là Hạ Tùng Phong ngươi sao sợ đầu sợ đuôi, còn có đảm đương của một Đại Đạo cường giả hay không?

- Sư huynh, Tùng Phong đạo huynh đã sợ phiền phức, sư huynh đệ chúng ta, nhiều nhất là tốn chút ít tay chân mà thôi. Chẳng lẽ cấm chế này, hai người chúng ta không phá được hay sao?

Nha Thần nói xong, hai tay một trảo, một thanh Huyết Đao giống như loan nguyệt nắm trong tay, quát:

- Nhậm Thương Khung, cho ngươi ba khắc thời gian, nếu không lăn ra đây, đánh vào động phủ, gà chó không tha!

- Chó hoang ở đâu trước động phủ ta kêu la vậy.

Nhậm Thương Khung một bụng tức khí, không quan tâm ngươi là Đạo tôn gì đó, bây giờ, Đạo tôn của Trảm Không Đạo, trong mắt hắn chính là đại địch.

Nhậm Thương Khung mắt như phóng hỏa, xuất hiện ở cửa động phủ, ánh mắt sâm lãnh, quét về phía hai Đạo cấp cường giả này!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play