Nhâm Thương Khung hơi kinh ngạc, lập tức liền biết vì sao tất cả Lão tổ của Bách Thảo Đường không có chạy tới, quả nhiên là Thiên Hình đường xuất hiện, làm cho các Lão tổ không thể tới tiếp viện.
Nhất niệm như vậy, Nhâm Thương Khung liền biết, giờ khắc cuối cùng đã đến.
Lập tức cánh tay phất lên, kim quang chợt lóe, Lưu Kim khôi lỗi đã bị hắn thu trở lại, vô thanh vô tức, Nguyên Kỳ Lân cùng Hạng Thái Hư không hiểu ra sao. Cho dù bọn họ nhìn thấy rất rõ, nhưng cũng không hiểu, rốt cuộc Nhâm Thương Khung này thao túng như thế nào. Bọn họ thủy chung cảm thấy đây là thủ thuật che mắt.
Bất quá, hôm nay bọn họ đã không có tâm tư đi suy nghĩ cái này, bởi vì Hình Thiên lão tổ đã xuất quan.
Cái tên này trong Thiên Các mười điện, không ai tranh cãi là đệ nhất Lão tổ, Hình Thiên!
Tồn tại vô địch dưới Đại Đạo, là nhân vật có quyền uy nhất trong mười điện. Nhân vật như thế ra tay, Nhâm Thương Khung này xong đời rồi!
Hạng Thái Hư cười ha ha:
- Nhâm Thương Khung, ngươi không phải rất ngông nghênh sao? Thiên Hình lệnh cao nhất, ta xem ngươi vượt qua thế nào, có bản lãnh, ngươi cùng Hình Thiên lão tổ ngông nghênh đi?
Nguyên Kỳ Lân cũng khó che dấu sắc mặt vui mừng, hắn trong khoảng thời gian này lo lắng đề phòng, lo được lo mất, chờ đúng là Hình Thiên lão tổ xuất quan. Hắn cũng biết, chỉ có Hình Thiên lão tổ xuất quan, mới có thể cứu vớt vận mệnh Thiên Cương phân đà. Bỗng nhiên lúc này, nhận được tin tức Hình Thiên lão tổ xuất quan, tự nhiên là mừng như điên.
- Nhâm Thương Khung, trước mặt Thiên Hình lệnh cao nhất, xem ngươi còn dám giương oai hay không? Ha ha, ngày lên Đoạn Đầu Đài, ngươi là chạy không khỏi rồi.
Nguyên Kỳ Lân dữ tợn cười lên, nhớ ngày đó Nhâm Thương Khung thống mạ Thiên Hình Đường, đem da mặt của mấy Đại Lão tổ Thiên Hình Đường tổn hại rối tinh rối mù, đã sớm cùng Thiên Hình Đường không chết không thôi.
Mà Hình Thiên lão tổ, là người có quyền uy tuyệt đối ở Thiên Hình Đường, rất bao che khuyết điểm, thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn.
Bằng tính tình của Hình Thiên lão tổ, hắn nhất định sẽ đem Nhâm Thương Khung đưa lên Đoạn Đầu Đài!
Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân, ánh mắt đều thản nhiên hướng địa phương có thanh âm khởi xướng nhìn lại, chuẩn bị nghênh đón sứ giả Thiên Hình Đường.
Một đạo ánh sáng chớp động, giống như có thần thông súc địa thành thốn, thời gian một cái nháy mắt, đã bay đến trước Linh Nhãn Phong.
Hạng Thái Hư liền nhận ra người đến:
- Thạch Đông Hàn?
Người đến này, một thân bạch y, trong diện mạo lạnh lùng có vài phần đau khổ, nhất là một đôi lông mi rủ xuống, thập phần cổ quái, nhưng mà cặp mắt kia lóe ra hàn quang, lộ ra một cỗ cường giả uy áp.
Trong lòng Nguyên Kỳ Lân khẽ động, hắn biết thủ hạ Hình Thiên lão tổ có tứ đại Thiên vương, đều được coi là Lão tổ đời sau mà Hình Thiên lão tổ bồi dưỡng.
Thạch Đông Hàn này, chính là một người trong đó.
Đôi mắt kia của Thạch Đông Hàn chợt lóe, ánh mắt trực tiếp bắn về phía Nhâm Thương Khung, trong tay vung lên một vật, chính là Thiên Hình Lệnh cao nhất của Thiên Hình Đường.
- Thiên Hình Lệnh cao nhất, hiệu lệnh mười điện phủ, trên quản Lão tổ điện phủ, dưới quản bách tích trong thiên hạ. Lệnh bài đến, ai cũng không được trái lệnh. Nhâm Thương Khung, lập tức theo ta.
Ánh mắt Nhâm Thương Khung khẽ híp lại, cười nhạt:
- Hình Thiên lão tổ không phải là bế quan đánh sâu vào Đại Đạo cảnh sao? Sao bỗng nhiên lại xuất quan? Chẳng lẽ ông ta cũng không bình tĩnh rồi sao?
- Lớn mật!
Trong mắt Thạch Đông Hàn hàn quang bùng lên, bắn ra một đạo sát khí nồng đậm. Ở Thiên Các mười điện, coi như là những Lão tổ kia, thấy cao nhất Thiên Hình Lệnh, cũng phải nơm nớp lo sợ, mặt không có chút máu.
Nhâm Thương Khung này, không biết trời cao đất rộng, ở trước mặt cao nhất Thiên Hình Lệnh, thậm chí còn chuyện trò vui vẻ, trong giọng nói, thậm chí đối với Hình Thiên lão tổ còn có chút bất kính. Đây quả thực là ngỗ nghịch!
Thạch Đông Hàn đối với Hình Thiên lão tổ là tôn thờ, thấy Nhâm Thương Khung ngỗ nghịch như thế, quả thực là đại nghịch bất đạo, lạnh giọng nói:
- Nhâm Thương Khung, trước mặt cao nhất Thiên Hình Lệnh, ngươi cũng dám giương oai? Không sợ liên lụy Bách Thảo Đường, liên lụy cửu tộc hay sao?
Thiên Hình Đường chính là đệ nhất điện phủ của Thiên Các mười điện, mà Hình Thiên lão tổ được công nhận là đệ nhất Lão tổ, đệ nhất nhân dưới Đại Đạo cấp.
Cả Thiên Các, trừ mấy Đạo tôn ra, Hình Thiên lão tổ được công nhận là người mạnh nhất, cũng là một trong những tồn tại quyền thế nhất của Thiên Các.
Cho nên, cao nhất Thiên Hình Lệnh này, ở trong Thiên Các mười điện, cơ hồ chính là tượng trưng cho quyền uy. Cũng giống như lệnh bài đòi mạng, cao nhất Thiên Hình Lệnh đi tới đâu, nơi nào cũng không dám phản kháng.
Nhưng mà, Thạch Đông Hàn lại không nghĩ tới, Thiên Hình Lệnh tượng trưng cho quyền uy cao nhất của Thiên Các mười điện này, ở trước mặt người trẻ tuổi kia, một chút tôn trọng cũng không có!
Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân cũng âm thầm kinh hãi, cũng âm thầm mừng như điên, Nhâm Thương Khung này càng cuồng, chết lại càng mau! Ở trước mặt cao nhất Thiên Hình Lệnh, lại dám ngưu bức như vậy? Này không phải cố ý chọc giận Hình Thiên lão tổ, cố ý đem mình đưa tới Đường Đoạn Đầu sao?
- Hắc hắc, tiểu tử này, lần này là chết chắc rồi.
Hạng Thái Hư một bụng ác ý, một bụng mừng thầm. Hắn ở Đông Hoang Đại Đô, ngay dưới chân Thiên Các tổng bộ, quá rõ ràng uy thế cùng năng lượng của Hình Thiên lão tổ.
Không khách khí mà nói, coi như là Đạo tôn ở Thiên Khung Tạo Hóa, đối với Hình Thiên lão tổ, cũng phải nhân nhượng ba phần. Dù sao, Hình Thiên lão tổ tùy thời cũng có thể tiến vào Đại Đạo cấp.
Mà quyền uy của Hình Thiên lão tổ ở thập điện cùng thế tục, thậm chí siêu việt qua những Đạo tôn cao cao tại thượng kia!
Trong lòng Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân một trận khoái ý, một trận mừng thầm. Bọn họ đã xác định, Nhâm Thương Khung là chết chắc rồi, cho nên bọn hắn bây giờ tâm thái rất buông lỏng, giống như đang xem náo nhiệt.
Nhâm Thương Khung nhìn vẻ mặt như quan tòa của Thạch Đông Hàn, than nhẹ một tiếng:
- Muốn gặp ta, thì tự mình tới tìm ta, lấy cao nhất Thiên Hình Lệnh, dọa người khác thì được, còn đối với ta mà nói, nó chỉ là rác rưởi? Trở về nói cho Hình Thiên lão tổ một tiếng, muốn mời ta, thì tự mình đi đến. Lấy lệnh bài tới mời người, cái này gọi là thất lễ. Đừng nói ta không rảnh, có rảnh cũng không đi.
Nói xong, nhìn cũng không nhìn Thạch Đông Hàn một cái, trực tiếp kéo Nhậm Thanh Sương, thân ảnh thoáng một cái, bắn vào trong động phủ, lưu lại một đám người ngây ra như phỗng, vẻ mặt sợ hãi cùng không thể tin nỗi.
Trước mặt cao nhất Thiên Hình Lệnh, lại có người dám can đảm như thế? Cao nhất Thiên Hình Lệnh, lại bị một người tuổi còn trẻ như thế coi rẻ? Thậm chí là không nhìn?
Trên mặt Thạch Đông Hàn sương lạnh, cơ hồ như muốn ngưng kết thành băng rồi. Hai mắt bắn ra sát khí, cơ hồ có thể phá hủy một tòa núi cao.
- Điên rồi, tiểu tử này nhất định là điên rồi.
Nội tâm Hạng Thái Hư dâng lên một cảm giác hoang đường, mặc dù hắn rất căm hận Nhâm Thương Khung, hận không thể lóc thịt lột da. Nhưng mà, trong lòng lại không thể không bội phục, Nhâm Thương Khung kia, đúng là gan rất lớn.
Hơn nữa, khí chất kia không phải là giả vờ. Muốn nói nghé con không sợ cọp, trước hết cũng phải có dũng khí cái đã!
Đổi lại là Hạng Thái Hư hắn, sống hơn ba trăm tuổi, ở trước mặt cao nhất Thiên Hình Lệnh, dám càn rỡ như vậy sao? Tuyệt đối không dám! Hạng Thái Hư mặc dù rất cuồng, mặc dù kiêu ngạo, mặc dù ngoan độc, nhưng ở trước mặt Hình Thiên lão tổ, hắn không có bất kỳ phản kháng nào.
Nguyên Kỳ Lân cũng là một đầu óc bất khả tư nghị, oán hận nói:
- Thạch Thiên vương, người này, là hoàn toàn coi rẻ Thiên Hình Đường, người này không giết, Thiên Các thập điện còn gì là quyền uy trật tự nữa?
- Đúng, tiểu tử này quả thực là tai họa của Thiên Các, hắn đây là muốn đem Thiên Các làm ầm ĩ gà chó không yên a!
Hạng Thái Hư khiêu khích ly gián:
- Cao nhất Thiên Hình Lệnh cũng dám không nhìn, người này không giết cửu tộc, thì còn gì uy phong của Thiên Hình Đường? Còn gì là Hạo Nhiên Chính Khí?
Thạch Đông Hàn cầm cao nhất Thiên Hình Lệnh trong tay, mặc dù trong lòng phẫn nộ tới cực điểm, cũng không mất tỉnh táo. Hắn biết, chuyện này không thể lan truyền ra ngoài.
Nếu không, đối với Thiên Hình Đường tất nhiên là một đại đả kích. Ngay cả uy nghiêm cao nhất của Thiên Hình Đường cũng dùng không được, Thiên Hình Đường ngày sau sao có thể cai quản hình luật Thiên Các, còn chấp chưởng Thiên Các thập điện như thế nào?
- Hạng Thái Hư, Nguyên Kỳ Lân, các ngươi đem nơi này bao vây phong tỏa. Bây giờ, các ngươi là đại biểu Thiên Hình Đường, được Thiên Hình Đường tạm thời điều động, là chánh nghĩa chi sư của Thiên Hình Đường. Phương viên trăm dặm của Linh Nhãn Phong này, một con ruồi cũng không cho chạy!
Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân mừng rỡ, đây là cơ hội tốt a. Thạch Đông Hàn này, là muốn mượn danh nghĩa cao nhất Thiên Hình Lệnh, cho bọn hắn cơ hội tẩy trừ tiếng xấu a!
Bởi vậy, bọn họ một mình lên Linh Nhãn Phong gây sự, cũng có thể được tô son trát phấn là hành động chánh nghĩa, là đại biểu Thiên Hình Đường là việc!
Tới cửa gây chuyện, còn có thể tô son trát phấn là chánh nghĩa chi sư, điều này làm cho tinh thần của Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân run lên, ban đầu còn có một điểm buồn phiền, lúc này hoàn toàn tan thành mây khói.
- Thạch Thiên vương, xin yên tâm. Chúng ta bảo đảm, nhất định sẽ không để một con ruồi chạy thoát!
Hạng Thái Hư cười gian liên tục, vỗ ngực bảo đảm.
Mà Nguyên Kỳ Lân, mắt càng lộ hung quang, nhìn Linh Nhãn Phong. Chỉ hận không được lập tức giết vào Linh Nhãn Phong, đem cả nhà Nhâm Thương Khung giết sạch sẽ, sau đó bầm thây vạn đoạn, toàn bộ đi nuôi yêu thú!
- Tốt, các ngươi tự giải quyết cho tốt. Ta trước về phục mệnh với Hình Thiên lão tổ, xin chỉ thị cho hành động tiếp theo. Trái với cao nhất Thiên Hình Lệnh, hắn là muốn chết. Hình Thiên lão tổ tức giận, tất nhiên sẽ hạ lệnh vây công Linh Nhãn Phong, đến lúc đó, Linh Nhãn Phong này sẽ gà chó không tha!
Cao nhất Thiên Hình Lệnh, chắc chắn có tư cách này, cũng có quyền lực này. Thiên Hình Đường chấp pháp, hơn nữa Hình Thiên lão tổ có thể bằng vào thân phận cung điện cấp Lão tổ, hiệu lệnh những điện phủ khác hiệp trợ, xây dựng đại thế mười điện cùng nhau chấp pháp, kể từ đó, Nhâm Thương Khung này ngay cả có muôn vàn thần thông, cũng không cách nào ngăn cản chiều hướng phát triển này, tất nhiên rơi vào một kết quả… chết!
Nguyên Kỳ Lân cùng Hạng Thái Hư mừng rỡ dị thường, rối rít gật đầu đáp ứng. Nhâm Thương Khung này là tự mình muốn chết a, Hình Thiên lão tổ gọi ngươi đi, mà ngươi lại chống đối.
Hôm nay, Nhâm Thương Khung ngươi tự mình đắc tội Hình Thiên lão tổ, ngay cả cao nhất Thiên Hình Lệnh cũng xem thường, kia không phải muốn chết sao?
Mới vừa rồi cùng Nhâm Thương Khung giao thủ ngắn ngủi, bọn họ đã lãnh giáo được thực lực của Nhâm Thương Khung, nội tâm có chút sợ hãi, cảm thấy người này nếu như trưởng thành, hậu hoạn vô cùng.
Tới giờ phút này rồi, bọn họ sợ hãi, đã hoàn toàn yên lòng. Dù sao, bất kỳ người nào, cho dù thiên phú cao tới đâu, muốn bằng lực lượng một người đối kháng mười điện, đó là mơ tưởng!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT