Trang Chấn Nam đánh vỡ đầu cũng không thể tưởng được, hắn tân tân khổ khổ bày ra những lý do này... Ngược lại thành lý do để Nhậm Thương Khung diệt cửu tộc hắn.

- Ha ha, Nhậm Thương Khung, ngươi chỉ là một đệ tử mới vào Thiên Các, còn mộng tưởng hão huyền sao? Ngươi giết cửu tộc ta? Ngươi dựa vào cái gì?

Hắn cảm thấy, lấy thân phận là Địa Chu phân đà Đà chủ của mình, Nhậm Thương Khung này chỉ là Thiên Các đệ tử, tuyệt không dám giết hắn!

Bất quá, Trang Chấn Nam chung quy không phải hạng người ngốc nghếch, cũng âm thầm hạ lệnh, cho thủ hạ tinh anh vây quanh bảo vệ hắn.

Làm phân đà Đà chủ, thủ hạ của Trang Chấn Nam chính là tinh anh, so với Thạch Thiên Hào thì nhiều hơn rất nhiều.

- Dựa vào cái gì? Chỉ bằng ngươi triệu tập binh tôm tướng tép, mưu đồ diệt Nhậm thị gia tộc ta, vậy là đủ rồi.

Nhậm Thương Khung còn chưa nói xong, đã thúc dục Tiểu Bạch lao xuống dưới.

Trong tiếng huýt gió, trường mang kim sắc giống như một đạo cầu vồng phá không, xung phong liều chết xuống dưới.

Lôi Âm Trúc Kiếm trong tay, vang lên một tiếng, tư thế hào hùng, khí thế như hổ. Tiếng kim loại va chạm chói tai, xé rách trường không, phát ra thanh âm kéo dài cuồn cuộn. Giống như vạn con chiến mã chạy loạn, mười vạn chiêng trống cùng đánh.

Oanh, oanh, oanh!

Khí thế ngập trời, bao vây cả hư không. Bên trong lôi âm mênh mông kia, cuốn ra vô số kiếm khí, xé rách mỗi một tấc hư không.

Trong lúc nhất thời, kiếm khí mềm mại! Như điện như sấm.

Trang Chấn Nam thật không ngờ, Nhậm Thương Khung nói giết liền giết. Liên tục gọi to:

- Giết hắn, giết hắn, toàn thể công kích, giết!

Thủ hạ của Trang Chấn Nam sớm đã thành thói quen đối với hắn nói gì nghe nấy. Căn bản không có gì lo lắng, đều hướng không trung phát ra công kích cực mạnh.

- Hừ, không biết tự lượng sức mình!

Kim quang toàn thân Nhậm Thương Khung bắn ra, bên trong Đan Điền là Bất Hủ Đế Khí toàn diện thúc dục. Hoàng kim quang mang, giống như ngọn lửa mặt trời có thể luyện hóa thế gian hết thảy.

Toàn bộ công kích, vừa tiếp cận ngọn lửa này, toàn bộ bị hòa tan, giống như vừa cuốn vào một hắc động, bị cắn nuốt sạch sẽ.

- Chết đi.

Thanh âm lạnh lùng của Nhậm Thương Khung từ trên không truyền xuống dưới.

Lôi Âm Trúc Kiếm xẹt qua trên cổ Trang Chấn Nam. Kiếm khí rất nhanh, lấy tốc độ như chớp xẹt qua.

Trang Chấn Nam thậm chí không có cảm giác đau đớn, chỉ cảm thấy một trận gió nhẹ thổi qua cổ. Ngay sau đó, hắn đột nhiên cảm giác có điều khác lạ.

Vừa đưa tay lên sờ, thì đầu đã rơi xuống. Bùm một tiếng, rớt xuống trên mặt đất!

Phanh!

Tàn thi của Trang Chấn Nam, như một cây cột đá ầm ầm ngã xuống. Trên cổ máu phun ồ ồ, toàn bộ thân hình còn đang run rẩy, tứ chi bất lực run lên, tựa hồ muốn bắt lấy sinh mệnh đang sắp mất đi này.

- Đà chủ đại nhân đã chết rồi?

Thân vệ của Trang Chấn Nam, cả đám trợn mắt há mồm, thật giống như điêu khắc, lập tức mất đi linh hồn, mất đi người chủ kiến.

Cả đời này của bọn hắn, đều vì Trang Chấn Nam mà sống. Trang Chấn Nam vừa chết, linh hồn của bọn hắn, tín ngưỡng của bọn hắn, tựa hồ bị phá hủy hoàn toàn! (DG: sau này ta cũng phải huấn luyện chừng ngàn tên như vầy a.)

Lần này, thế lực các nơi đến từ Địa Chu phân đà, hoàn toàn trợn tròn mắt. Nhất là thủ lĩnh các thế lực, lại càng hận không thể tìm một cái lổ để chạy trốn.

Vốn, bọn hắn đến là vì hướng Trang Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào biểu hiện trung tâm, không nghĩ tới chưa làm được gì, hai đại cự đầu đã chết.

Một cái bị xé thành hai mảnh, lục phủ ngũ tạng bay loạn.

Một cái bị chém rụng đầu, thi thể chia lìa.

Một màn rồi lại một màn đập vào mắt, đã làm thần kinh của bọn hắn chết lặng. Trừ sợ hãi ra, thì không còn gì nữa.

Nhậm Thương Khung lấy thế lôi đình vạn quân, tru sát hai đại cự đầu của Địa Chu phân đà, lại bay lên trời cao, phảng phất là chúa tể của chúng sinh.

- Người phía dưới nghe đây, các ngươi bị người mê hoặc, vốn nên bị tru diệt. Nhưng nhớ đến các ngươi chưa tạo ác nghiệp, tha cho các ngươi không chết. Nhưng...

Khẩu khí của Nhậm Thương Khung tràn ngập phán quyết:

- Tha chết cho các ngươi, cũng không phải không có gì trả giá. Các ngươi phải dùng biểu hiện của các ngươi, lập công chuộc tội. Trang Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào chết chưa hết tội, vây cánh bọn họ, cửu tộc chưa đền tội. Ai nguyện ý lập công chuộc tội, đi bao vây tiễu trừ vây cánh của Trang Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào?

Vốn, những người này nghĩ đến đầu đảng đã đền tội. Mọi việc sau này sẽ không đến phiên bọn hắn. Vừa nghe Nhậm Thương Khung nói, thật sự là đoạn tuyệt đường sống.

Đừng nói là đi tiêu diệt vây cánh của Thạch Thiên Hào cùng Trang Chấn Nam, cho dù là về nhà lấy phần mộ tổ tiên lên, bọn hắn cũng không chút do dự đi làm.

Thiên đại vạn đại, tánh mạng lớn nhất. Còn sống mới có hi vọng. Đã chết thì hết thảy đều là mây bay. Giống như Trang Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào, một khắc trước, vẫn là uy phong bát diện, vênh mặt hất hàm sai khiến. Hiện giờ, hài cốt không còn, phơi thây không người nhặt xác.

Bên Địa Chu phân đà, lập tức nhảy ra một người, kêu lên:

- Tiền bối, tiểu nhân Vạn Kiếm Thông, chính là Phó đà chủ của Địa Chu phân đà, luôn bị trang Chấn Nam gạt bỏ. Hiện giờ nguyện ý cống hiến sức lực vì đại nhân, dẫn người đi tiêu diệt vây cánh của Trang Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào.

- Vạn Kiếm Thông?

Nhậm Thương Khung ngưng mi đánh giá người này, gật gật đầu:

- Tốt, Vạn Kiếm Thông, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là Địa Chu phân đà Đà chủ! Quản lý toàn bộ quyền lực của Địa Chu phân đà. Cả Hắc Thạch thành, toàn bộ về ngươi quản lý. Nhớ kỹ, nếu để cho vây cánh của Trang Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào trốn một người, hậu quả ngươi tự gánh.

- Vâng, vâng, đa tạ đại nhân!

Vạn Kiếm Thông giờ phút này thế nào lại không biết người trẻ tuổi kia lai lịch bất phàm, người có dũng khí giết một phân đà Đà chủ, hơn nữa thủ đoạn lại bá đạo như thế.

Loại người tuổi trẻ này, nhất định là đại nhân vật của Thiên Các. Thậm chí có thể là Đại Đạo cấp truyền nhân.

Vừa nghĩ tới Đại Đạo cấp truyền nhân, trái tim Vạn Kiếm Thông nhịn không được run rẩy một chút. Đối với tồn tại gần như truyền thuyết này, cho tới bây giờ hắn cũng chưa có cơ hội tiếp xúc đến.

Loại tồn tại cấp bậc này, cho dù là Thiên Các thập điện, cũng không quản được bọn họ!

Truyền nhân Đại Đạo cấp, đến từ Thien Khung Tạo Hóa, kia đều là một đám vô pháp vô thiên. Là thế lực mà thế tục không cách nào với tới!

Vạn Kiếm Thông cam đoan:

- Đại nhân yên tâm, nếu để cho một người trốn thoát, thì Vạn Kiếm Thông ta vô năng. Nguyện lấy đầu tạ tội!

- Tốt, Vạn Kiếm Thông. Ta thưởng thức phần quyết đoán này của ngươi. Buông tay mà làm. Trời có sập xuống, cũng không cần ngươi đi gánh vác!

Nhậm Thương Khung uy thế đủ rồi, không thể thiếu cổ vũ.

Vạn Kiếm Thông này, có thể xem xét thời thế, hiển nhiên là một nhân vật. Lúc trước có lẽ thật là bị Trang Chấn Nam áp chế. Nếu không mà nói, nhân vật như vậy, không có khả năng vô danh tiểu tốt.

Trong lòng Vạn Kiếm Thông vô cùng mừng rỡ, hắn biết, đây là một cơ hội, một cơ hội thăng chức rất nhanh. Bắt được cơ hội này, thậm chí có thể một bước lên mây!

Vị đại nhân trẻ tuổi này, vừa rồi đã nói rõ, đem quyền lực của Địa Chu phân đà để cho hắn quản lý. Nói cách khác, quyền lực của Trang Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào, hiện giờ toàn bộ nằm trong tay hắn.

Quyền thế như thế, tuyệt đối là vượt quá Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào.

Bất quá, quyền lực lớn, nhưng mà trọng trách cũng không nhẹ.

Quan trọng nhất chính là, thủ hạ dưới tay hắn, còn không đủ để nắm giữ quyền thế này, không đủ để khống chế cục diện hỗn loạn kia.

- Vạn Kiếm Thông, nhị vị này là người của ta. Tạm thời cho ngươi mượn sử dụng vài ngày. Ta cho ngươi nửa tháng thời gian, nửa tháng, ngươi có nắm chắc đem thế cục của Địa Chu phân đà khống chế, khôi phục bình thường hay không?

Nửa tháng?

Thời gian tuy rằng gấp một chút, nhưng đây rõ ràng cho thấy vị đại nhân kia đang khảo nghiệm mình. Vạn Kiếm Thông nhìn hai vị Kim Đan cường giả kia, trong lòng vui vẻ.

Hắn thiếu nhất chính là thủ hạ, thiếu nhất là siêu cấp cường giả có thể trấn áp ngăn chận cục diện. Hiện giờ vị đại nhân kia đem hai Bát chuyển Kim Đan cường giả cho hắn sử dụng.

Như thế vẫn không thể chưởng quản cục diện, vậy Vạn Kiếm Thông hắn chính là một cái phế vật.

Lập tức vui mừng quá đỗi, tỏ thái độ nói:

- Đại nhân, nửa tháng, thuộc hạ nhất định ổn định Địa Chu phân đà!

Vạn Kiếm Thông chứng thật là nhân vật số một, bắt đầu điểm binh tướng. Ở đây tập trung nhiều thế lực như vậy, ai dám nói không với Vạn Kiếm Thông?

Ai dám hơi chút lộ ra tiêu cực, thì chính là chống lại ý chỉ của vị đại nhân kia, kết cục tự nhiên chỉ có một, chính là đi theo Trang Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào.

Cũng may, nhóm đầu tiên mà Vạn Kiếm Thông điểm tên cũng không nhiều, chỉ điểm tám nhóm nhân mã, nhưng mỗi một nhóm, đều là những thế lực mạnh nhất của Địa Chu phân đà.

Những thế lực này bị Vạn Kiếm Thông điểm tên, đại bộ phận trong lòng đều âm thầm kêu khổ, nhưng lại không dám biểu hiện ra ngoài, chỉ còn cách cố gắng nở nụ cười.

Vạn Kiếm Thông há lại lại không biết tâm ý những người này, lạnh lùng nói:

- Chư vị, ta điểm tên của các ngươi, là tôn trọng các ngươi. Mặc kệ trong lòng các ngươi nghĩ như thế nào, nếu lần tiễn trừ này, ai có lười biếng. Ta sẽ đem tên của các ngươi trình báo cho vị đại nhân kia.

- Ha ha, Vạn Đà chủ, ngươi điểm tên của chúng ta, đó là tín nhiệm chúng ta. Tự nhiên không thể lười biếng, nguyện ý vì vị đại nhân kia dốc sức, nguyện ý vì Vạn Đà chủ dốc sức!

- Đúng, ta cũng nguyện ý, dốc hết tài cán vì vị đại nhân kia, là vinh hạnh của chúng ta!

Những người này dù sao không phải người ngu, thấy Nhậm Thương Khung ngay cả Trang Chấn Nam nói giết liền giết, bối cảnh khẳng định không nhỏ. Ngay cả Vạn Kiếm Thông cũng lễ độ cung kính như vậy, chỉ liên tưởng một chút, lập tức thông suốt mọi vấn đề.

Vạn Kiếm Thông là ai? Kia nổi danh là Lão Hồ Ly. Người này tâm tư kín đáo, hắn bỗng nhiên biểu hiện nhiệt tình như vậy, đối với vị đại nhân kia cung kính như thế, bên trong tất có ẩn tình.

Mặc kệ ẩn tình là cái gì, đi theo Lão Hồ Ly Vạn Kiếm Thông này, có lẽ là không sai.

Mọi người đều nghĩ như vậy, lập tức xung phong nhận việc, tỏ thái độ nguyện ý vì Vạn Đà chủ cống hiến sức lực, nguyện ý tiên phong, càn quét tàn dư của Trang, Thạch nhị gia.

Vạn Kiếm Thông khoát tay, cao giọng nói:

-Chư vị, lòng thành của các ngươi rất đáng khen. Nhưng mà, hành động lần này, nhân số quý ở tinh, mà không cần nhiều. Chư vị nếu đến đây, cũng không thể đi không một chuyến. Vì phòng bị tàn dư chạy trốn, thế lực khắp nơi chia làm bốn đạo quân, trấn thủ bốn cửa thành, nhất định cam đoan một con cá lọt lưới đều không có! Ai cố ý làm càn, buông tha tàn dư, tru di cửu tộc!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play