Lữ thị tộc trưởng Lữ Vạn Thông, là người thứ nhất kịp phản ứng, nhảy ra, một cước đá vào đầu La Hiên, hung tợn mắng:

- Giết tốt, giết tốt! La Hiên này gây tai họa cho Vân La thành vài thập niên, tác oai tác quái, làm ô uế anh khí của Vân La thành, giết tốt! Tốt!

Lữ Vạn Thông rõ ràng là nhảy ra trừng phạt La Hiên, nhưng mà khẩu khí thì tràn ngập run rẩy, tình cảnh thật đáng cười.

Vũ gia tộc trưởng cũng nhảy ra, phụ họa nói:

- Đúng vậy, La Hiên này bức hiếp chúng ta, thật là tội ác tày trời. Giết rất tốt, Nhậm lão phu nhân, La Hiên này không xứng làm thành chủ. Chúng ta đề cử lão nhân gia ngài thượng vị. Vân La thành chủ này, không có người đức cao vọng trọng như lão thái thái ngài thì không được. Những người khác làm Vân La thành chủ, lão Vũ ta là người thứ nhất không đáp ứng!

Cao gia tộc trưởng, cũng không cam chịu rớt lại phía sau:

- Đúng, Nhậm lão phu nhân đức cao vọng trọng, ở Vân La thành mỗi người đều biết. Nhậm lão phu nhân không làm thành chủ, những người khác căn bản không có tư cách. Vân La thành, chỉ có Nhậm lão phu nhân có năng lực bình định, cho Vân La thành một mảnh thanh bình!

Tống Thanh Sơn sắc mặt tái nhợt, người khác có thể phản bội, nhưng Tống gia hắn cùng Nhậm thị luôn không đội trời chung, mới vừa rồi còn đi theo La Hiên phụ họa, hắn muốn phản bội, cũng chẳng có người tin a. (DG: một bài học để đời - ăn theo có ngày chết theo a)

Lữ Vạn Thông chỉ vào mặt Tống Thanh Sơn, chửi ầm lên:

- Tống Thanh Sơn, ngươi lòng muông dạ thú, sớm cùng La Hiên cấu kết, muốn gây bất lợi cho Nhậm thị gia tộc. Vân La thành chúng ta có người bại hoại như ngươi, khó trách ô uế anh khí. Ngươi mưu đồ của cải Nhậm thị, đừng cho là ta cùng mọi người không biết!

Tống Thanh Sơn sắc mặt xanh mét, biết tình hình này, những người kia là muốn hắn làm vật hi sinh, nổi giận mắng:

- Lữ Vạn Thông, ba người các ngươi là đồ vô sỉ. Lúc mọi người thương lượng chia cắt Nhậm thị gia tộc, các ngươi so với ta còn tích cực hơn. Hiện tại biết tình hình không đúng, thấy khó liền lui, lâm trận phản chiến phải không? Tống mỗ ta không sợ chết, muốn giết ta, đến đi, Tống mỗ ta nếu sợ chết, chính là con rùa!

Tống Thanh Sơn rống to, nhưng thân hình lại giống như cá lội, không ngừng lui về sau, quát lên:

- Các dũng sĩ của Phủ thành chủ, thành chủ các ngươi bị người giết. Chẳng lẽ các ngươi một chút tâm huyết cũng không có sao? Nhiều người như vậy, chẳng lẽ lại bị vài người dọa sợ? Mọi người đồng loạt tiến lên, san bằng Nhậm thị trang viện. Báo thù cho La Hiên thành chủ!

Không thể không nói, Tống Thanh Sơn thực có năng lực động viên. Một lượng lớn tử sĩ của La Hiên thành chủ, cũng có vài tên là Thiên Nhân cảnh cường giả, cùng dẫn dắt thành chủ hộ vệ, chừng hơn một ngàn, còn có ba trăm tên tử sĩ... toàn bộ phát động... uy thế cũng đủ kinh người.

Bên trong loạn chiến... sẽ tìm cách trốn thoát.

- La Hiên thành chủ bị giết, các huynh đệ, báo thù cho thành chủ đại nhân a!

- Mọi người cùng nhau tiến lên, đem trang viện Nhậm thị san bằng!

Mấy thủ lĩnh đứng đầu của Phủ thành chủ hô to lên.

- Giết, giết Nhậm thị gia tộc, giết Nhậm Thương Khung!

- Đúng, bắt giặc trước bắt vua, giết Nhậm Thương Khung!

Những người này là do La Hiên bồi dưỡng. Đối với La Hiên sùng bái mù quáng, giờ phút này La Hiên chết, bọn hắn cũng mất đi chỗ ký thác tinh thần, trong đầu chỉ có báo thù mà thôi!

Mà Hắc Thạch thành Hoàng lão, lại thừa dịp loạn rút chân, hướng ra ngoài bỏ chạy. Thế cục này, hắn biết, lấy thực lực Ngũ chuyển Ngân Đan của hắn, có thể chạy trốn được.

Phải nhanh chóng trở về, đem tin tức báo cho thành chủ đại nhân, để người sớm phòng bị.

Hoàng lão từng bước một, ở trong đám người không lộ vẻ cao ngạo, không bao lâu, đã lui tới bên ngoài. Đang muốn rút chân chuồn đi, bỗng nhiên bên tai truyền đến một thanh âm lãnh khốc.

- Muốn đi sao?

Một huyền y đại hán đã ngăn cản đường đi của hắn. Đúng là một trong hai cường giả vừa rồi kia.

Hoàng lão cắn răng một cái, quát:

- Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, làm người cần lưu một đường!

Huyền y đại hán cười lạnh:

- Ngươi xứng để cho ta lưu một đường sao?

Đại kiếm trong tay vung lên, trực tiếp chém Hoàng lão thành hai đoạn. Người này chính là đệ nhất mãnh tướng của Tạ Thông, tên là Cự Kiếm Vương Nhạc.

Bát chuyển Kim Đan cường giả, muốn giết một Ngũ chuyển Ngân Đan, một chiêu cũng đủ rồi!

Hoàng lão trước khi ngã xuống, vẻ mặt khó có thể tin. Hắn không thể nào ngờ được, mình lại bị giết chết ở Vân La thành!

Trong nháy mắt, Hoàng lão nhớ tới Hắc Thạch thành chủ, nhớ lại chuyện hắn nguyện cả đời trung thành với thành chủ. Hắn biết, không chỉ mỗi hắn xong đời, Hắc Thạch thành chủ, chỉ sợ cũng sẽ xong đời...

- Giết!

Đám tử sĩ dưới tay Vân La thành chủ, cũng là đỏ mắt, chen chúc tràn vào, giống như vỡ đê.

Nhậm Thương Khung xung trận tiên phong, giống như Mãnh Hổ nhảy vào đàn dê, một bộ Trường Xuân quyết đánh đến phong sinh thủy khởi, từng quyền nát thịt.

Một quyền đi xuống, cường đại Đan lực trực tiếp đem một gã Tam chuyển Duyên Đan đánh thành bánh thịt.

Ba!

Lại một gã Nhị chuyển Duyên Đan cường giả, trực tiếp bị Nhậm Thương Khung tát bay đầu.

Những người khác căn bản không có cơ hội nhúng tay, Nhậm Thương Khung đứng ở trang viện đại môn, một người đã đủ giữ quan ải, vạn người không thể khai thông.

Thế công thủy triều thông thường, ở trước mặt Nhậm Thương Khung, căn bản chính là một đám kiến hôi lao vào lửa.

Đại môn của Nhậm thị, giờ phút này giống như Quỷ Môn quan, tản ra mùi máu tanh làm cho người ta ngạt thở, làm cho người ta không còn chút lực lượng nào. Cứ một quyền của Thương Khung đánh ra, Đan lực mạnh mẽ, hình thành lốc xoáy cường đại, trực tiếp diệt sát mười mấy người, huyết nhục bay tứ tung, đầu tán loạn, tứ chi bị phá thành mảnh nhỏ.

- Người xâm phạm, bất luận là ai, một tên cũng không để lại!

Nhậm Thương Khung giờ phút này, giống như sát thần đến nhân gian. Bất Hủ Đế Khí thúc dục, đem toàn bộ hiện trường khống chế trong thần thức.

Phàm là người thoát khỏi phạm vi khống chế thần thức của hắn, Nhậm Thương Khung sẽ trực tiếp lấy ám khí diệt sát.

Giờ khắc này, Nhậm Thương Khung là một sát thần, một Ma vương tới từ địa ngục. Khi hắn thúc dục Bất Hủ Đế Khí, hình thành một khí thế cường đại vô cùng.

Toàn bộ binh khí, chân khí công kích tới, đều hóa thành bột phấn, bị Đan lực cường đại luyện hóa.

Cả người Nhậm Thương Khung, giống như một hoả lò có thể hòa tan hết thảy, đến mức sinh mệnh cũng bị hắn luyện hóa.

Tứ đại tộc trưởng, cả Tống Thanh Sơn ở bên trong, chứng kiến khí thế cường đại bực này của Nhậm Thương Khung, đều là hồn phi phách tán, bọn hắn hối hận, hối hận bị ma xui quỷ khiến, cùng La Hiên đến đây gây sự!

Giết, một tên cũng không để lại!

Nhậm thị gia tộc bên này, trừ hai đại cao thủ ra tay lúc đầu ra, ngay cả Nhậm thị lão thái thái, cũng chưa kịp gia nhập chiến trường.

Mà đại quân của La Hiên đã tan tác.

Nhậm Thương Khung đã thu gặt mấy trăm tánh mạng. Mà Bất Hủ Đế Khí hình thành lốc xoáy hoả lò, lại càng lúc càng mạnh.

Mỗi một lần đánh ra, đều có rất nhiều rất nhiều Võ giả ngã xuống, giống như một lưỡi hái sắc bén vô cùng, thu gặt lấy hoa màu.

Máu chảy thành sông, thây chất thành núi.

- Tống Thanh Sơn, xú nữ Tống Lam của ngươi, cô độc ở suối vàng, ngươi và nàng cùng lên đường đi.

Khẩu khí Nhậm Thương Khung lạnh như băng, một chưởng đã qua, đã đánh xuyên qua ngực Tống Thanh Sơn một lỗ thủng. Thân thể Tống Thanh Sơn mềm oặt ngã xuống đất.

- Nhậm công tử, tha mạng!

Lữ Vạn Thông cùng Vũ gia tộc trưởng, cùng với Cao gia tộc trưởng, bị thực lực cường đại của Nhậm Thương Khung làm choáng váng, làm gì còn sức kháng cự, chỉ còn cách quỳ gối phục lạy.

- Lữ Vạn Thông, muốn trách, thì trách các ngươi bị ma xui quỷ khiến. Người phạm vào Nhậm thị gia tộc ta, bất luận là ai, ta tất giết sạch. Yên tâm, Hoàng Tuyền chi lộ, các ngươi sẽ không cô đơn. Cửu tộc các ngươi, căn cơ của các ngươi ở Vân La thành, ta sẽ thay các ngươi thu thập sạch sẽ.

Nhậm Thương Khung một cước giết sạch cả ba người.

Tứ đại gia tộc lần này cấu kết, lòng muông dạ thú, muốn thâu tóm của cải của Nhậm thị gia tộc, chết chưa hết tội. Nhậm Thương Khung ra tay không lưu tình, cũng là nhân quả.

Ba đại cao thủ phối hợp, số người đã chết hơn phân nửa. Số ít dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, dưới đợt phát động công kích cuối cùng của Nhậm thị lão thái thái, đã không còn một mống.

Cả Nhậm thị gia tộc, máu chảy thành sông, xác phơi đầy phố.

Nhưng, đây chỉ là một bắt đầu!

Thế cục Vân La thành biến hóa, lúc này mới chỉ là một cái bắt đầu.

Nhậm thị gia tộc phản ứng rất nhanh, lập tức kết hợp Bắc Cung gia tộc, Lạc gia, ba nhà liên hợp, nhanh chóng khống chế cả Vân La thành, bắt đầu vây diệt Tống, Lữ, Vũ, Cao tứ đại gia tộc.

Đây là cuộc chiến sinh tử, không phải ngươi chết, chính là ta vong.

Liên tiếp bảy ngày, Vân La thành huyết quang tận trời, ngàn vạn đầu người rơi xuống đất.

Vận mệnh của thập đại gia tộc truyền thừa hơn một ngàn năm ở Vân La thành, bị phá vỡ hoàn toàn! Từ nay về sau, thập đại gia tộc đại bộ phận sụp đổ!

Thực lực kinh thiên của Nhậm Thương Khung, chẳng những chấn kinh cả Vân La thành, cũng chấn kinh cả Nhậm thị gia tộc.

Những trưởng lão, trưởng bối của Nhâm thị gia tộc, lúc này mới chợt hiểu được, Nhậm thị gia tộc bọn hắn, đã xuất ra một đại nhân vật!

Nhậm thị lão thái thái không lỡ thời cơ, đăng tràng tuyên bố kế hoạch gia tộc thiên di đến Đông Hoang đại đô.

Tin tức này vừa tuyên bố, Nhậm thị gia tộc một mảnh hoan hô.

Thống khoái, trước nay chưa có thống khoái như bây giờ! Chẳng những diệt sạch cừu gia, gia tộc còn muốn nâng cao một bước, đi Đông Hoang đại đô phát triển!

Từ nay về sau, cáo biệt địa phương nguy hiểm, lại không có tiền đồ như Vân La thành này!

Gia tộc từ trên xuống dưới, vừa múa vừa hát, điên cuồng chúc mừng. Trong lúc nhất thời, tên của Nhậm Thương Khung, truyền khắp cả gia tộc, cùng chuyện xưa tích cũ, đem Nhậm Thương Khung trong vòng một đêm biến thành thần thoại!

Giết chóc, cũng chưa có đình chỉ. Lửa giận của Nhậm Thương Khung, cũng không có tắt nhanh như vậy.

Hắc Thạch thành, âm mưu diệt cả Nhậm thị gia tộc, trừ La Hiên cùng tứ đại gia tộc kia ra, còn có Hắc Thạch thành chủ Thạch Thiên Hào!

Người này chưa trừ diệt, lửa giận của Nhậm Thương Khung sẽ không tắt được.

- Tổ mẫu, kế hoạch di chuyển của gia tộc, xin để lão nhân gia lao tâm tổn sức. Tôn nhi tiếp tục đi đến Hắc Thạch thành. Thạch Thiên Hào không chết, cơn tức này của Tôn nhi khó tiêu a.

Nhậm Thương Khung tu luyện Bất Hủ Đế Khí, theo đuổi chính là khí phách đế vương từ trước đến nay chưa từng có, quyết không thể cho phép có tâm ma trong lòng. Hắc Thạch thành chủ liên tiếp khi dễ, người này chưa trừ diệt, lòng hắn khó yên, đối với tu luyện Bất Hủ Đế Khí có trăm hại mà không một lợi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play