Tô Minh Viễn nhìn Độc Cô Diêm vẫn cứng rắn liền nói:
- Độc Cô gia chủ, người Tô gia phạm sai lầm sẽ do người Tô gia chúng ta xử phạt, còn chưa tới phiên người ngoài nhúng tay vào.
- Nếu như hôm nay Độc Cô gia chủ ngươi muốn bức bách, Tô gia ta cũng phụng bồi đến cùng!
- Lánh đời ngàn vạn năm, nhưng tâm huyết Tô gia của chúng ta không lánh đời.
Nhìn thấy thái độ cứng rắn của Tô Minh Viễn như thế, mấy trưởng lão Độc Cô thị vội vàng truyền âm cho Độc Cô Diêm, bảo hắn thấy tốt thì lấy.
Mục đích chủ yếu bọn họ tới đây là hạn chế Tô gia khuếch trương, hơn nữa thuận tiện tìm danh vọng.
Hiện tại đã đạt hai mục đích, có thể có được một đám tài nguyên tu luyện, lại hùng hổ dọa người sẽ chạm vào điểm mấu chốt của Tô gia, Tô gia tuyệt đối sẽ không đáp ứng loại chuyện này.
Nhưng Độc Cô Diêm lại thập phần không cam lòng.
Trước kia vì đại cục hắn không thể động thủ với Tô gia, hiện tại có cớ lại không thể động thủ, hắn làm gia chủ khó tránh khỏi quá mức ủy khuất rồi.
Nhưng vào lúc này có một giọng nói lạnh lùng vang lên:
- Giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền, Tô gia các ngươi có mặt mũi thật lớn, giết người liền nói mình xử lý là được, không ngờ người Tô gia các ngươi còn lợi hại hơn cả triều đình.
Mọi người nhìn sang phía sau, Tô Tín mặc quan phục đỏ thẫm và dẫn theo một đám võ giả Lục Phiến Môn tách đám người đi lên phía trước.
Trong mắt Tô Tín sinh ra hàn quang không rét mà run, cả trên đỉnh núi lặng ngắt như tờ.
Ban đầu Tô Tín không muốn ra tay, thế lực ở đây quá nhiều, những tên gia hỏa ở đây láu cá đã quen, dưới tình thế có áp lực bên ngoài áp bách nên bọn họ mới có thể quả quyết liên hợp lại.
Một khi áp lực bên ngoài biến mất, đám người này liền bắt đầu so đo lợi ích được mất.
Kể cả Độc Cô thị thân là thế lực đỉnh cấp cũng là như thế, cho nên Tô Tín không thể không thêm chút lửa.
Nhìn thấy Tô Tín tới đây, sắc mặt Tô Minh Viễn lập tức thay đổi, những võ giả chung quanh cảm thấy quái dị.
Tô Tín là người Tô gia, hắn vừa nói những lời kia thì kẻ đần cũng hiểu ra, rõ ràng hắn đang nhắm vào Tô gia.
Triệu Nguyên Đà và các thế lực Bắc Nguyên đạo đều thi lễ với Tô Tín, nói:
- Bái kiến Tô đại nhân!
Sau khi chuyện Từ gia truyền đi, các thế lực võ lâm Bắc Nguyên đạo không dám bất kính với Tô Tín nửa phần.
Hiện tại Tô Tín tuyệt đối có năng lực tiêu diệt thế lực nhất lưu, khác nhau chỉ là Tô Tín có muốn đi làm hay không mà thôi.
Nhìn mọi người, Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Ta nói các vị Bắc Nguyên đạo, người ta tới tận cửa khi dễ các ngươi, chẳng lẽ các ngươi không có chút phản ứng sao? Một câu hứa hẹn không đầu không cuối và một đám tài nguyên đã có thể đuổi các ngươi đi hay sao?
- Chậc chậc, làm lòng người lạnh giá nha, nếu như đổi các ngươi thành chín thế lực bị diệt, các ngươi có cảm tưởng gì?
Sắc mặt mọi người nơi đây thập phần quái dị, Tô Tín ngươi giết người tại Bắc Nguyên đạo cũng không ít hơn người Tô gia, bây giờ còn có mặt mũi nói lời này?
Nhưng nói thật, lúc trước Tô Tín động thủ đã tạo ra áp lực lớn lên bọn họ, nhưng lại không có làm cho bọn họ liên thủ phản kháng như hiện tại.
Nguyên nhân rất đơn giản, cũng bởi vì Tô Tín nắm chắc ‘ độ ’ rất tốt, làm các thế lực võ lâm có áp lực, cũng đồng thời chỉ rõ cho bọn họ con đường sống, cho dù bọn họ tức giận nhưng không có dũng khí liều chết đánh cược một lần.
Nếu như Tô gia vừa xông lên đã nói một câu không hàng thì giết, trình độ bá đạo không thua gì cửu ngục tà ma, những thế lực võ lâm không giận mới là lạ.
Tô Minh Viễn thở dài một hơi, nói:
- Tô Tín, ngươi cũng là người Tô gia, chẳng lẽ ngươi thật không lưu mặt mũi cho Tô gia sao?
Trong những người Tô gia, hắn là người tiếp xúc với Tô Tín nhiều nhất, cho nên hắn cũng hiểu rõ tính cách Tô Tín.
Người này tuyệt đối không phải người chịu ăn thiệt thòi, lần trước đám người Tô Minh Lễ động thủ với hắn, Tô Tín xem như triệt để quyết liệt với Tô gia, từ đó trở đi Tô Minh Viễn liền biết rõ, Tô Tín sớm muộn gì sẽ trả thù, hôm nay Tô Tín xuất hiện ở chỗ này liền chứng minh suy đoán của Tô Minh Viễn không có sai.
Chỉ có điều Tô Minh Viễn không biết rằng Tô Tín không phải ngày đầu tiên xuất hiện tại nơi này.
Nghe được Tô Minh Viễn nói chuyênj, Tô Tín mỉa mai cười nói:
- Mặt mũi là mình giành được, cũng không phải người khác cho, Tô gia các ngươi đã làm cái gì các ngươi biết rõ.
- Tô gia chủ, ngươi là người thông minh, nhưng đáng tiếc Tô gia các ngươi các ngươi không có bao nhiêu người có đầu óc.
- Không đề cập tới chuyện lần trước cũng được, hôm nay ta dùng thân phận tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn đến nơi này.
Vừa dứt lời, Tô Tín liền lạnh lùng nói:
- Tô gia tùy ý làm bậy, hại chết đồng đạo võ lâm, xem pháp luật và kỷ luật quốc gia cùng quy củ giang hồ không có gì, việc này Tô gia nhất định phải cho triều đình và giang hồ một công đạo
Tô Tín nhìn Tô Minh Viễn, sắc mặt âm lãnh nói:
- Giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền. Đi ra ngoài lăn lộn, sớm muộn gì cũng phải trả, người khác trong Tô gia các ngươi ta sẽ không động, nhưng những người Tô gia động thủ với đồng đạo võ lâm Bắc Nguyên thì phải giao ra đây.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT