Trong tình huống hiện tại, bảo Lục Phiến Môn đi quản lý thành Thịnh Kinh, có thể nói trừ thần bộ ra mặt, nếu không người nào làm cũng không tốt.

Nhân hoàng Đại Chu dần dần già nua, nghe nói hiện tại đã dựa vào các loại đan dược chống đỡ tình trạng.

Cho nên các hoàng tử phía dưới đấu rất lợi hại, thậm chí Cơ Ngôn Thành chỉ tôn trọng bạo lực đã bắt đầu mài dao của mình.

Mấy ngày trước còn có người công khai động thủ tại quân cơ Đại Chu, bọn họ phỉa làm thế nào? Cuối cùng còn không phải trực tiếp bỏ qua sao.

Đối phương chính là hoàng tử, mà ngươi là thần tử, ngươi thân là thần tử muốn quản chuyện hoàng tử, thân phận của ngươi chính là vấn đề.

Huống chi cho dù ngươi thiết diện vô tư thực không cho những hoàng tử này mặt mũi, vậy ngươi cũng phải đấu thắng người ta mới được.

Dưới trướng những hoàng tử này đều có một đám võ giả Hóa Thần Cảnh tìm tới nương tựa.

Ngay cả Thục vương Cơ Ngôn Tú bị xa lánh tới Ba Thục xa xôi cũng có một Ôn Dục cường đại có cương khí thuần dương hiếm thấy trên thế gian, có thể nghĩ những hoàng tử có năng lực cạnh tranh ngôi hoàng đế sẽ có thủ hạ mạnh cỡ nào.

Hơn nữa cho dù ngươi đánh thắng người ta, chẳng lẽ ngươi sẽ không sợ bị trả thù về sau hay sao?

Đại Chu nhiều hoàng tử như vậy, ngươi biết người nào tương lai leo lên ngôi vị hoàng đế?

Vạn nhất hôm nay ngươi đắc tội người ta, đợi nhân gia leo lên ngôi vị hoàng đế, như vậy sẽ là thời điểm tính toán sổ sách.

Chỉ sợ đến lúc đó ngươi có chuẩn bị thoát ly Lục Phiến Môn cũng không có cơ hội.

Cho nên nói tóm lại, cái gọi là chức vị tổng bộ đầu thành Thịnh căn bản không phải là bánh trái thơm ngon gì.

Nếu đổi thành nơi khác, nhét vào chức vị và quyền lợi như thế, bọn họ khẳng định sẽ vui mừng như điên.

Nhưng hiện tại chức vị tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, bọn họ tránh né như rắn rết, rõ ràng là Lưu Phượng Vũ nghĩ ra để trừng trị Tô Tín.

Dù sao Tô Tín lúc trước đã đắc tội Lưu Phượng Vũ rất nặng.

Cho dù Duẫn Tịch thật là cây đinh của dư nghiệt Ngô quốc, nhưng Tô Tín đứng bên phía Thiết gia tát vào mặt Lưu Phượng Vũ một cái, nếu Lưu Phượng Vũ không trả thù việc này, vậy hắn cũng không phải là Lưu Phượng Vũ.

Cho nên tất cả mọi người đều ngồi nghiêm chỉnh, dáng vẻ việc này không liên quan đến mình.

Vạn nhất chút nữa Tô Tín cự tuyệt vị trí này, hoặc là Thiết Chiến giúp hắn toàn lực từ chối, chức vị này rơi vào người nào còn chưa biết.

Quả nhiên, Thiết Chiến nghe thấy Lưu Phượng Vũ nói như vậy liền cau mày.

Hắn không phản đối gia tăng một vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, trái lại chức vị rất tốt, xem như đô thành cũng cần người quản lý đúng không?

Chuyên môn thiết lập một vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh sẽ xử lý sự việc nhanh hơn một ít.

Hiện tại tổng bộ Lục Phiến Môn kiêm chức xử lý nhiệm vụ, kết quả lại không có người chuyên quản lý làm cho lộn xộn, có thể nói việc nhỏ trong thành Thịnh Kinh, người Lục Phiến Môn sẽ không đi quản.

Chức vị này ai làm cũng được nhưng người Thiết gia hắn không thể làm, trong tình huống hiện tại chẳng khác gì tạo ra một vị trí.

Cho nên Thiết Chiến trực tiếp lắc lắc đầu, nói:

- Không được, chọn người khác đi, Tô Tín còn cần quay trở lại Giang Nam đạo, Giang Nam đạo hiện tại mới vừa vặn bình định thời gian không đến hai năm, cần Tô Tín trở về tọa trấn mới được.

Lưu Phượng Vũ khẽ cười nói:

- Không có việc gì, có thể cho Tô tổng bộ đầu kiêm nhiệm chức vụ tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, người tài giỏi nên phải làm đúng việc.

- Huống chi hiện tại Giang Nam đạo đã bị uy thế của Tô tổng bộ đầu hù sợ, những tông môn nhị lưu và tam lưu vô cùng trung thực.

- Ngay cả ba tông môn nhất lưu cũng đóng cửa không ra ngoài, Tiêu gia còn có Giang Nam đạo hạnh quân đại tổng quản Cổ Đông Lai nhìn chằm chằm vào, sẽ xảy ra vấn đề gì?

- Tập sự tổng bộ đầu và truy phong tổng bộ đầu trong Lục Phiến Môn không có kinh nghiệm thống trị địa phương, cho nên cho Tô tổng bộ đầu đảm nhiệm là phù hợp.

Thiết Chiến hừ lạnh nói:

- Không có kinh nghiệm có thể đi học, hiện tại tổng bộ đầu các đạo của Đại Chu có hơn phân nửa đều do truy phong tổng bộ đầu cùng tập sự tổng bộ đầu điều nhiệm.

Lưu Phượng Vũ không nhường một bước, nói:

- Học? Không kịp, huống chi nơi trọng yếu như thành Thịnh Kinh cũng không phải nơi luyện tập, Tô tổng bộ đầu có thực lực, có năng lực, vì cái gì hắn không thể đảm nhiệm vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh?

Thiết Chiến còn muốn nói cái gì đó, nhưng lúc này Lưu Phượng Vũ lại nói:

- Nếu Thiết đại nhân đã có ý kiến không thông nhất, như vậy giơ tay biểu quyết đi, Lục Phiến Môn chúng ta cho tới bây giờ không phải do một người nói không mặc cả.

Nghe được sắp giơ tay biểu quyết, sắc mặt Thiết Chiến lập tức tối sầm, xem ra Lưu Phượng Vũ có chuẩn bị mà tới.

Từ khi Thiết Ngạo bế quan, Thiết gia không còn cường thế đối mặt với đám người Lưu Phượng Vũ, dù sao Thiết Chiến chỉ có một người, đối phương có tới ba người.

Tuy ba người Lưu Phượng Vũ không phải một lòng, nhưng bọn họ cũng biết, dùng lực lượng chính mình không cách nào chống lại Thiết gia.

Vì vậy thời điểm hai người khác không có quan hệ lợi ích trên việc nào đó, ba người sẽ liên hợp cùng đối kháng Thiết gia.

Lưu Phượng Vũ đi lên liền chuẩn bị biểu quyết, hiển nhiên hắn đã câu thông với Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền, thời điểm biểu quyết là ba so với một, Thiết Chiến thua chắc.

Nếu như lời của mình bị ba người khác bác bỏ, mặt mũi Thiết Chiến sẽ mất lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play