Cho dù tình báo Thanh Thành kiếm phái không thể so sánh với tình báo của Lục Phiến Môn nhưng hắn cũng có thể nhìn ra một hai.

Kể cả lần này dẫn Lưu Tuyên Thành dẫn vào trong triều đình Đại Chu cũng không phải ý của Lưu Tuyên Thành, còn có Thanh Thành kiếm phái cũng muốn dùng một người ngoài hợp tác chặc chẽ với Cơ Ngôn Thành hơn trước.

Dù sao nếu như phái một võ giả Hóa Thần Cảnh của Thanh Thành kiếm phái gia nhập vào hoàng gia Cung Phụng Đường, không nói trước triều đình lo lắng, Thanh Thành kiếm phái bọn họ cũng không nỡ.

Nhưng không nghĩ tới Lưu Tuyên Thành ‘ thân gia trong sạch ’ lại rắp tâm hại người, Trâu Thanh Huyền có cảm giác vô cùng oan uổng.

Cơ Ngôn Thành cười lạnh nói:

- Không có vấn đề gì sao? Ngươi kết giao với Lưu Tuyên Thành nửa năm, ngươi nói cho ta biết ngươi không có gì với hắn sao?

- Thanh Thành kiếm phái ngược lại thật lớn mật, cũng dám xếp gian tế vào trong triều đình, thật cho rằng Đại Chu không người hay sao?

- Sau ngày hôm nay, Cơ Ngôn Thành ta cả đời không qua lại với Thanh Thành kiếm phái các ngươi, còn dám phạm Đại Chu ta, thề phải tru diệt!

Cơ Ngôn Thành nói lời này làm Trâu Thanh Huyền và Tô Tín sửng sốt.

Trâu Thanh Huyền không dám tin Cơ Ngôn Thành lại buông tha hợp tác với Thanh Thành kiếm phái, Tô Tín không nghĩ tới sẽ có hậu quả như vậy.

Kỳ thật Tô Tín chỉ muốn gieo một cây gai vào trong nội tâm Cơ Ngôn Thành mà thôi, làm hắn không dám hoàn toàn tin tưởng Thanh Thành kiếm phái, hai bên sẽ sinh ra hiềm khích với nhau.

Nhưng không nghĩ tới Cơ Ngôn Thành lại xuất lực như thế, hắn trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ vớiThanh Thành kiếm phái và đá ra khỏi ván cờ, cũng không hợp tác với bọn họ.

Kỳ thật Cơ Ngôn Thành đưa ra quyết định như vậy là vì hắn sợ.

Hiện tại Lưu Tuyên Thành chỉ mới có danh nghĩa gia nhập hoàng gia Cung Phụng Đường, nhưng trên thực tế còn chưa đi thành Thịnh Kinh, cho dù như vậy hắn vẫn là người triều đình, hơn nữa là Cơ Ngôn Thành hắn tiến cử.

Nếu như có huynh đệ khác dùng điểm này tiến hành công kích hắn, thậm chí Cơ Ngôn Thành không tìm được cớ phản bác.

Không nói chuyện khác, với tâm tư ngoan độc của thập tam đệ Sở vương Cơ Ngôn Hạo, hắn tuyệt đối có thể làm ra loại chuyện này.

Cho nên Cơ Ngôn Thành không thể không phòng, hắn cắn răng trực tiếp đoạn tuyệt lui tới với Thanh Thành kiếm phái, có chuyện gì hắn trực tiếp đẩy lên người Thanh Thành kiếm phái, nói rằng mình bị người ta bịt mắt.

Trâu Thanh Huyền hơi run rẩy chỉ vào Cơ Ngôn Thành, nói:

- Thái vương điện hạ! Ngươi biết ngươi đang nói gì không? Hi vọng tương lai ngươi sẽ không hối hận!

Cơ Ngôn Thành cười lạnh nói:

- Lúc bổn vương đã ra quyết định thì chưa bao giờ hối hận.

Trâu Thanh Huyền nghe xong lời này cũng oán hận rời đi, đồng thời cũng nhìn chằm chằm vào Tô Tín.

Nửa năm qua Thanh Thành kiếm phái đầu nhập không ít công sức và tài nguyên lên người Cơ Ngôn Thành.

Kết quả hiện tại song phương hợp tác vỡ tan, không chỉ thiếu đi ngoại viện là Cơ Ngôn Thành, tài nguyên Thanh Thành kiếm phái đầu nhập lúc trước chẳng khác gì nước đổ lá môn.

Cơ Ngôn Thành cũng không hận Tô Tín cỡ nào, thậm chí hắn còn cảm thấy may mắn Tô Tín kịp thời chọc thủng thân phận của Lưu Tuyên Thành.

Nếu là đợi đến lúc này Lưu Tuyên Thành đến thành Thịnh Kinh và chính thức gia nhập hoàng gia Cung Phụng Đường, về sau thân phận bại lộ thì tội danh của Cơ Ngôn Thành càng lớn.

Lúc này bên ngoài có âm thanh đánh nhau vang lên, Tô Tín lao ra từ vách tường bị Lưu Tuyên Thành nổ, hắn nhìn thấy mái nhà đối diện Phong Hoa Lâu, Lưu Tuyên Thành không có đào thoát, hắn bị Thiết Vô Tình cuốn lấy.

Trước kia Tô Tín đã phân phó Cao Trường Thanh, một khi nơi này có người động thủ thì hắn phải thông tri Thiết Vô Tình, xem ra hắn hoàn thành nhiệm vụ rất kịp thời.

Thực lực Thiết Vô Tình vốn không kém, thời gian tấn chức Hóa Thần còn dài hơn Tô Tín, Lưu Tuyên Thành muốn thoát khỏi hắn cũng không phải chuyện dễ dàng.

Mắt nhìn thấy mình không thể thoát thân trong thời gian ngắn, sắc mặt Lưu Tuyên Thành thay đổi, tiếp tục như vậy, chỉ sợ lão thái giám Đường Hiển sẽ tới đây.

Lưu Tuyên Thành nổi giận gầm lên một tiếng, quanh người sinh ra chân khí cuồng bạo, lúc này quyền ảnh xuất hiện đầy trời và oanh kích Thiết Vô Tình.

Trên mặt Thiết Vô Tình nở nụ cười lạnh, Tu Di Đại Thủ Ấn bộc phát, quyền ảnh đầy trời biến mất, hấp lực khủng bố hút Lưu Tuyên Thành tới bên cạnh mình, hai thanh Phượng Dực Bát Trảm Đao ra khỏi vỏ, song đao chém xuống tạo thành loan nguyệt chói mắt.

Lưu Tuyên Thành nhìn thấy tình huống không tốt, hắn cắn răng một cái, bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, miệng phát ra âm tiết kỳ quái giống như ma âm, chấn động khủng bố bộc phát làm cho Thiết Vô Tình không kịp phòng bị nên kêu rên một tiếng, bị đánh bay ra ngoài.

Giống như Thiếu Lâm Sư Tử Hống dị bản, đồng thời đánh Thiết Vô Tình không kịp trở tay, làm hắn không kịp ngăn cản Lưu Tuyên Thành.

Lúc này Lưu Tuyên Thành muốn trực tiếp rời đi, một thân ảnh xuất hiện bên cạnh Lưu Tuyên Thành, một chưởng đánh vào hậu tâm, lúc này tháng sáu tuyết bay, kình lực âm nhu cường đại đánh Lưu Tuyên Thành hóa thành một tòa băng điêu!

Lão thái giám Đường Hiển không biết xuất hiện ở nơi này khi nào, nhìn Lưu Tuyên Thành hóa thành băng điêu liền cười lạnh nói:

- Nghịch tặc vô tri, cũng dám chơi thủ đoạn nhỏ với chúng ta, quả thực muốn chết!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play