Cơ Ngôn Thành làm như vậy không chỉ nhắm vào bản thân Tô Tín, truyền ra bên ngoài người ta sẽ nói Lục Phiến Môn sợ Cơ Ngôn Thành đấy.
Cơ Ngôn Thành hắn muốn thể diện, Lục Phiến Môn cũng muốn thể diện.
Thiết Vô Tình thản nhiên nói:
- Thái Vương điện hạ có ý gì, chẳng lẽ ngươi ép Lục Phiến Môn ta giải thích với ngươi hay sao?
Cơ Ngôn Thành hừ lạnh nói:
- Tô Tín mạo phạm ta, không phải Lục Phiến Môn.
Thiết Vô Tình nói:
- Tô Tín hiện tại đại biểu Lục Phiến Môn ta!
Lúc trước tên võ giả bị tát hai bạt tai há hốc mồm, hắn cũng không nghĩ tới chính mình nói chuyện hung hăng càn quấy một ít, rõ ràng dẫn tới hai bên giương cung bạt kiếm thậm chí đã động thủ.
Vào lúc này bên ngoài có giọng nói ôn hòa vang lên:
- Ta nói lục hoàng huynh, các ngươi đang làm gì thế?
- Vào trong Phong Hoa Lâu không ngắm cô nương, một đám đại nam nhân mắt to trừng mắt nhỏ có ý gì?
Sau khi giọng nói vang lên, một người trẻ tuổi như công tử phú gia mang theo tùy tùng đi vào trong phòng, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp.
Thiết Vô Tình chắp chắp tay cười nói:
- Thì ra là Tương vương điện hạ, không phải đại sự gì, chẳng qua chúng ta có chút hiểu lầm với Thái Vương điện hạ mà thôi.
Tương vương Cơ Ngôn Dự nhìn Cơ Ngôn Thành, cười ha hả nói:
- Như vậy đi, lục hoàng huynh ngươi cho ta mặt mũi, tất cả mọi người là người triều đình, mấy vị đại nhân Lục Phiến Môn khẳng định cũng không phải cố ý, vấn đề này bỏ qua đi, thế nào?
Cơ Ngôn Thành nhìn Cơ Ngôn Dự, hừ lạnh nói:
- Lão bát, ngươi cũng không cần giả bộ làm người tốt, ngươi ở nơi này xem náo nhiệt rất lâu đúng không?
Nghe được Cơ Ngôn Thành nói như vậy, Cơ Ngôn Dự chỉ cười mà không nói.
Hắn nhìn Tô Tín thật sâu, Cơ Ngôn Thành hừ lạnh nói:
- Đi!
Hắn không có đầu óc cũng biết Thiết Vô Tình cùng Tô Tín tới bình thẩm Lạc Dương lôi, trước khi bắt đầu Lạc Dương lôi lại sinh ra xung đột với hai người này, việc này đối với hắn cũng không có chỗ tốt gì.
Cơ Ngôn Thành đi rồi, Cơ Ngôn Dự lại hàn huyên với đám người Tô Tín vài câu, ngôn ngữ lộ ra vài phần không biết xấu hổ, tuy cũng không có trực tiếp lôi kéo, nói xong liền rời đi.
Lăng Chấn xấu hổ nói:
- Hai vị, chuyện này là ta không xử lý chu đáo, kính xin hai vị đại nhân chớ trách.
Lăng Chấn làm người vô cùng láu cá, hắn đã đến tuổi sắp về hưu, đương nhiên hiện tại sẽ không đứng thành hàng.
Hắn sẽ không đứng bên phía Thiết gia, càng không đứng bên phía Lưu Phượng Vũ.
Cho nên vừa rồi Tô Tín cùng Cơ Ngôn Thành khởi xung đột với nhau, Lăng Chấn không nói một câu nào, chỉ đứng sau lưng Thiết Vô Tình cho thấy mình nhất ddihj giữ thể diện Lục Phiến Môn, đây đã là cực hạn của hắn.
Thiết Vô Tình khoát khoát tay nói:
- Tai bay vạ gió mà thôi, Lăng đại nhân không cần chú ý.
Chuyện đến loại tình trạng này, không thể tiếp tục ở lại Phong Hoa Lâu, Lăng Chấn cũng chỉ an bài người dẫn Tô Tín cùng Thiết Vô Tình đi nghỉ ngơi.
Trở lại chỗ ở do Lăng Chấn an bài cho bọn họ, Thiết Vô Tình nói:
- Xem ra dáng vẻ Thái vương điện hạ đã triệt để ghi hận ngươi, hắn có thanh danh không tốt trong thành Thịnh Kinh, thậm chí đã từng làm ra chuyện đánh hoàng tử khác trọng thương.
Tô Tín lắc đầu không sao cả, nói:
- Tính cách của hắn nếu đặt trong tông môn võ lâm còn có thể, nhưng sinh ra trong nhà đế vương thì sinh sai rồi, tương lai hắn có khả năng trở thành hoàng đế là rất nhỏ.
Thiết Vô Tình hứng thú:
- Ah? Vì sao?
Tô Tín cười lạnh nói:
- Vị Thái vương điện hạ thực lực rất mạnh, nhưng loại tính cách này của hắn làm hắn kết thù kết oán không ít.
- Cái gì là chính trị? Cái gọi là chính trị chính là làm bằng hữu nhiều hơn, làm địch nhân ít đi.
- Vị Thái Vương điện hạ này đắc tội nhiều người trong thành Thịnh Kinh như vậy, hiện tại lại xem như đắc tội Lục Phiến Môn, có thể nghĩ hắn sau này chuẩn bị leo lên ngôi vị hoàng đế sẽ khó khăn cỡ nào.
- Ngươi xem thủ hạ hắn mời chào thì biết, giang hồ lùm cỏ, tiểu nhân đắc chí, trừ thực lực còn thông qua ra, cũng chỉ gây phiền toái cho hắn.
- Có thể sử dụng loại người này làm thủ hạ, vị Thái vương điện hạ cũng không cao minh cỡ nào.
- Nếu chuyện hôm nay thay thành người khác, nhất định sẽ hảo hảo giáo huấn thủ hạ dưới tay một trận, lại mượn việc này giao hảo Lục Phiến Môn.
- Tuy Lục Phiến Môn sẽ không giống như Lưu Phượng Vũ bãi minh xa mã ủng hộ hắn, nhưng tối thiểu sẽ không âm thầm ngáng chân hắn.
- Cho nên ta nói hắn căn bản không đáng lo, chờ ngày sau tân hoàng đăng cơ, căn bản sẽ không dung tha hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT