Những năm qua thậm chí còn có võ giả Nguyên Thần Cảnh tới tham gia, như vậy nhất định phải cần nhờ một ít cao thủ triều đình phái đến trấn áp.

Thiết Vô Tình nói:

- Tô lão đệ, chuyện Ba Thục đạo ngươi xem như đắc tội với Thái vương Cơ Ngôn Thành, vị Thái Vương điện hạ không có nội tâm rộng rãi, cho nên đến Lạc Dương thì ngươi phải cẩn thận một ít.

- Cơ Ngôn Thành tánh khí táo bạo, hơn nữa hắn có thế lực phía sau, chỉ sợ thời điểm diễn ra Lạc Dương lôi sẽ gây phiền toái cho ngươi.

Tô Tín gật đầu nói:

- Đa tạ Thất ca báo cho, nếu Cơ Ngôn Thành không gây sự với ta cũng bỏ đi, nếu không hắn nhất định sẽ hối hận.

Đối với những hoàng tử Đại Chu này, Tô Tín còn thật sự không có đặt vào trong mắt.

Nhân hoàng Đại Chu hơn mười nhi tử, chỉ có mấy người có năng lực tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.

Trong tình huống hiện tại, nhân hoàng Đại Chu chưa chết, ngươi muốn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế nhất định phải củng cố thực lực trước mới được.

Nếu Cơ Ngôn Thành muốn gây sự với hắn, cho dù Tô Tín không thể giết Cơ Ngôn Thành, cũng sẽ làm thế lực trong tay hắn tổn hại, làm cho hắn mất đi tư cách lên ngôi hoàng đế.

Đến lúc đó Cơ Ngôn Thành không chết nhưng không kém bao nhiêu đâu, dù sao tân hoàng đăng cơ tuyệt đối sẽ không lưu lại huynh đệ có tư cách tranh đoạt ngôi vị hoàng đế của mình.

Sau khi hàn huyên với Thiết Vô Tình, hai người liền thương định hai ngày nữa liền lên đường đi Hà Nam đạo.

Sự vụ Giang Nam đạo không nhiều lắm, đại bộ phận Hoàng Bỉnh Thành chính mình có thể quyết định chủ ý, chỉ có một ít việc nhỏ cần Tô Tín tự mình làm chủ.

Sau khi xử lý sự vụ Giang Nam đạo, Tô Tín liền đi theo Thiết Vô Tình tiến về trước Hà Nam đạo Lạc Dương phủ.

Lạc Dương phủ trước kia là đô thành của Đại Tấn, ban đầu sau khi Đại Chu đóng đô Trung Nguyên cũng chuẩn bị dùng đô thành Lạc Dương phủ nhưng nhân hoàng Đại Chu không đồng ý.

Hắn cho rằng Lạc Dương phủ có điềm xấu, cho nên hắn trực tiếp chọn thành Thịnh Kinh làm đô thành, ngược lại có khí thế vô song.

Tiến vào phạm vi Hà Nam đạo, Thiết Vô Tình hỏi:

- Ngươi biết Hà Nam đạo nổi danh nhất là cái gì không?

Tô Tín nghi ngờ nói:

- Không phải Lạc Dương phủ sao?

Thiết Vô Tình cười nói:

- Không phải, mà là Thái Hành sơn trại, thân là thế lực đạo phủ đệ nhất thiên hạ, thế lực Thái Hành sơn trại thời kỳ đỉnh phong cũng có thể làm một ít đại phái nhượng bộ.

- Hiện tại uy thế Thái Hành sơn trại suy yếu rất mạnh nhưng vẫn có thể lực địch mấy đại tông môn nhất lưu, thậm chí uy thế tại Hà Nam đạo có thể so với tông môn đỉnh cấp.

Tô Tín gật gật đầu, hắn cũng biết việc này, thanh danh Thái Hành sơn trại trên giang hồ rất lớn, dù sao có thể biến thế lực đạo phỉ thành thế lực tông môn đỉnh cấp cũng phải kiêng kị, điểm nà thật không đơn giản.

Cho dù mấy năm gần đây Thái Hành sơn trại hơi có vẻ xuống dốc, không huy hoàng bằng trăm năm trước.

Nhưng ngay cả như vậy, Thái Hành sơn trại cũng rất uy phong, tối thiểu không có đệ tử đại phái nào dám đi Thái Hành sơn trại thay trời hành đạo.

Sau khi tiến vào Hà Nam đạo, Tô Tín và Thiết Vô Tình trực tiếp đi vào Lạc Dương phủ.

Hoạt động Lạc Dương lôi đềug giao cho tổng bộ đầu Hà Nam đạo phụ trách, đám người Tô Tín chỉ cần ngoan ngoãn ngồi trên đài bình thẩm, trấn áp tràng diện là đủ rồi.

Đi ba ngày đến Lạc Dương phủ, tổng bộ đầu Hà Nam đạo Lăng Chấn biết được bọn họ tới nên tự mình đi ra nghênh đón.

Lăng Chấn cũng là lão bộ đầu Lục Phiến Môn, thực lực không được nhưng cũng không yếu.

Kỳ thật Hà Nam đạo cũng xem như thái bình, mặc dù có Thái Hành sơn trại tồn tại nhưng Thái Hành sơn trại cũng xem như có quy củ, sẽ không dễ dàng động thủ với người triều đình.

Chí tôn Thiếu Lâm tự ngày xưa cũng tọa lạc tại Hà Nam đạo, cũng làm cho cả Hà Nam đạo không có bao nhiêu thế hệ tà ma đạo chích.

Huống chi Hà Nam đạo thân ở nội địa Trung Nguyên, cũng không cần lo lắng kẻ thù bên ngoài xâm lấn cái gì, cho nên làm tổng bộ đầu nơi này xem như nhẹ nhõm.

Đấu tranh quyền lợi trong Lục Phiến Môn đối với lão bộ đầu sắp về hưu như Lăng Chấn không còn ý nghĩa quá lớn, cho nên hắn cũng không có đứng thành hàng, không phải là người Thiết gia, cũng không phải người của mấy thần bộ khác, hắn vẫn bảo trì trung lập.

Nhìn thấy hai người Tô Tín cùng Thiết Vô Tình đến đây, Lăng Chấn lập tức cười ha ha chào đón, nói:

- Thiết đại nhân và Tô đại nhân đi vào Hà Nam đạo, tại hạ không tiếp đón từ xa, mong hai vị đừng nên trách.

Thiết Vô Tình chắp tay nói:

- Lăng đại nhân khách khí, ngài là tiền bối đi ra nghênh đón chúng ta, việc này cũng làm chúng ta băn khoăn.

Lăng Chấn lắc đầu thở dài nói:

- Cái gì tiền bối hậu bối, trong Lục Phiến Môn chúng ta thực lực vi tôn.

- Đặc biệt là Tô đại nhân, không đến ba mượi đã đột phá Nguyên Thần Cảnh, càng thống trị địa phương lộn xộn như Giang Nam đạo ngay ngắn rõ ràng, so sánh với các ngươi, ta một đống tuổi này như sống trên thân chó.

Tô Tín cười ha hả chắp tay nói:

- Lăng đại nhân ngươi đừng nói như vậy, Lục Phiến Môn có thể huy hoàng như hiện tại chính là dựa vào những lão nhân như ngày đánh hạ căn cớ mới có được.

- Cho nên bộ đầu kinh nghiệm lâu năm như Lăng đại nhân mới là đối tượng chúng ta học tập.

Ba người lấy lòng nhau ở cửa, hoà hợp êm thấm và được Lăng Chấn nghênh đón vào trong thành.

Nội tâm Lăng Chấn cảm thán chí lớn không đợi tuổi, Thiết Vô Tình và Tô Tín nhìn như trẻ tuổi nhưng không phải thế hệ đơn giản.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play