Thần Huyễn Chỉ vỡ vụn, Giang Tình Hi lại phun một ngụm máu tươi, khí tức trên người suy sụp tới cực điểm.
Lại điểm ra một chỉ, một chỉ mỹ lệ như ảo mộng, nhưng một chỉ này lại làm thiên địa vỡ vụn, tất cả quay về bụi đất!
Một chỉ Kinh Mộng!
Dưới Tam Chỉ Đạn Thiên, ánh mắt Giang Tình Hi lộ ra vẻ không cam lòng, thân thể nàng như rút sạch nước, nàng lập tức biến thành thây khô ngã xuống mặt đất, triệt để hóa thành một đống bụi đất.
Tô Tín cau mày, hiệu quả như vậy tuyệt đối không phải do Tam Chỉ Đạn Thiên tạo thành, xem ra Giang Tình Hi sử dụng bí thuật dựa vào thân thể, làm cho nàng tiêu hao lực lượng bản thân mình đổi lấy thực lực ngụy Nguyên Thần.
Nhìn thấy Giang Tình Hi đã chết, Duẫn Tịch Tuyết cũng thở ra một hơi.
Cảm giác được ánh mắt Tô Tín nhìn sang, Duẫn Tịch Tuyết lại làm ra biểu lộ điềm đạm đáng yêu, nói:
- Ngươi là một đại nam nhân, thực không biết xấu hổ đoạt đồ vật trong tay tiểu nữ tử như ta sao?
Tô Tín mặt không biểu tình nói:
- Đừng giả bộ, ta làm người xem trọng chữ tín, giao Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm và hài cốt Thiên binh ra đây, tránh ta tự mình cầm.
Nhìn thấy sắc mặt Tô Tín như vậy, Duẫn Tịch Tuyết tức giận ngứa răng nhưng lại cũng không thể tránh được.
Hiện tại nàng hao hết nội lực, đương nhiên không phải đối thủ của Tô Tín, hơn nữa nói một cách khác, cho dù còn nội lực thì nàng cũng đánh không lại Tô Tín.
Cho nên sau khi mắng trong lòng hai câu, Duẫn Tịch Tuyết liền ngoan ngoãn cầm Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm và hài cốt Thiên binh giao cho Tô Tín.
Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm không gì đáng xem, Tô Tín thu lấy và trực tiếp ném vào trong túi giới tử, hài cốt Thiên binh thật sự có thể nói là đủ ‘ tàn ’.
Hài cốt Thiên binh hẳn là mũi của một thanh kiếm, chỉ có một phần trăm của thanh kiếm, kiếm linh sớm biến mất.
Nhưng giá trị chân chính không phải đoạn hài cốt Thiên binh, mà là nhiễm máu huyết của cường giả Chân Vũ Cảnh.
Trên mũi kiếm có ngưng tụ một giọt máu tươi phải quan sát kỹ mới có thể chú ý tới, nó óng ánh sáng long lanh như bảo thạch, tỏa ra khí tức cường đại, thậm chí Tô Tín cầm trong tay, đoạn hài cốt Thiên binh như nặng ngàn cân, điểm này vô cùng kỳ dị.
Tô Tín thu mũi kiếm vào trong túi giới tử, nhìn thấy Duẫn Tịch Tuyết vẫn chưa đi, hắn cau mày nói:
- Ngươi chờ ở đây làm gì?
Duẫn Tịch Tuyết nói:
- Đi cùng với ngươi.
Tô Tín cười cười nói:
- Ngươi muốn ta hộ tống trở về Đại Chu? Ta khuyên ngươi nên tìm nơi nào đó dưỡng tốt thương thế hãy về, hiện tại ta sẽ không quay về Đại Chu.
Duẫn Tịch Tuyết kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ ngươi muốn ra tay với Thiên Long đạo tràng? Ta khuyên ngươi nên thôi đi, thực lực ngươi có mạnh hơn nữa, hiện tại không cách nào hơn Hướng Thiên Long.
- Cho dù ngươi dùng bí pháp đạt tới ngụy Nguyên Thần Cảnh như Giang Tình Hi cũng vô dụng, chênh lệch lớn tới mức không thể đền bù.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Chuyện này không cần ngươi quan tâm, dù sao ta sẽ không quay về Đại Chu trong thời gian này.
Duẫn Tịch Tuyết cười lạnh nói:
- Ta sẽ chờ trò hay khi ngươi thất bại.
Nói xong, Duẫn Tịch Tuyết trực tiếp quay người rời đi, lần này bị Tô Tín xảo trá Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm và Thiên binh nhiễm máu Chân Vũ, tâm tình Duẫn Tịch Tuyết không tốt chút nào.
Đợi đến lúc Duẫn Tịch Tuyết đi rồi, Tô Tín lúc này mới tìm nơi ngồi dưỡng thương, dùng ba ngày, sau khi khôi phục các loại thương thế triệt để, Tô Tín xuất ra một tấm lệnh bài, đó là một khối lệnh bài Địa phủ.
Đông Tấn cách Địa phủ quá xa, Tô Tín đương nhiên không phải muốn ở chỗ này truyền tống về Địa phủ cầu viện, hắn vừa vặn muốn tìm người quen ở Đông Tấn, cho nên Tô Tín chuẩn bị tìm hắn giúp đỡ, lần này có thể tiêu diệt Thiên Long đạo tràng báo thù hay không phải dựa vào người này.
Tô Tín phát một tin tức vào lệnh bài Địa phủ, thay đổi mặt nạ Địa phủ và chờ đợi nguyên tại chỗ, qua một giờ sau, một bóng người xuất hiện trước mặt Tô Tín.
Thân mặc bạch y, đầu đội mặt nạ Bạch vô thường, cái lưỡi dài màu đỏ rủ xuống, lộ ra dáng vẻ dữ tợn khủng bố đến cực điểm.
- Ồ? Sở Giang Vương, lần trước là ngươi ra tay giúp ta giải cứu mấy tiểu tử kia?
Tô Tín trước kia cảm nhận trên lệnh bài Địa phủ có người Địa phủ ở gần đây, vừa vặn chính là vị Bạch vô thường này.
Nếu như hắn nhớ không lầm, vị Bạch vô thường này còn thiếu hắn một phần thưởng nhiệm vụ đấy.
Tô Tín chắp tay nói:
- Đúng thế.
Bạch vô thường cười nói:
- Như vậy vừa vặn, ta còn đang chuẩn bị đi Địa phủ tìm ngươi sau đó giao ban thưởng nhiệm vụ vừa rồi, hiện tại ngươi đã đến, ta cũng không cần phải đi một chuyến.
- Chỗ ta có rất nhiều thứ, nhiều đến mức ta không nhớ rõ, ngươi cứ chậm rãi tìm đi.
Nói xong Bạch vô thường muốn mở túi giới tử cung cấp cho Tô Tín chọn lựa.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Hiện tại ta cần gấp đồ vật có thể đối địch với cường giả Nguyên Thần Cảnh hoặc trọng thương Nguyên Thần Cảnh, cho dù là đồ dùng một lần duy nhất cũng được, không biết Bạch vô thường ngươi có thứ này hay không?
Bạch vô thường kinh ngạc nói:
- Ngươi cần thứ này làm gì? Ngươi muốn ra tay với võ giả Nguyên Thần Cảnh? Wow, không hổ là người Địa phủ ta, khẩu vị đúng là lớn mà.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT