Tuy nhiên đã sớm đoán được điểm này nhưng tin tức hiện tại do Trần Kính chính miệng nói ra, Tô Tín có chút không dám tin.
Thứ năm Nhân Bảng ‘ Đại La Thiên đao ’ Trần Kính lại bỗng nhiên biến thành tập sự mật thám Lục Phiến Môn, mà còn là tập sự tổng bộ đầu là tồn tại đặt song song với tổng bộ đầu Giang Nam đạo như hắn, việc này làm Tô Tín có chút không tự nhiên.
Nhìn thấy bộ dạng Tô Tín, Trần Kính cười cười nói:
- Kỳ thật ngươi cũng không cần ngạc nhiên, ngươi cũng xuất thân tán tu, biết rõ tán tu khó lăn lộn.
- Nếu trên giang hồ sau lưng không có tông môn và chỗ dựa, có bao nhiêu người có thể chính thức xuất đầu?
- Ta xuất thân La Thiên tông chỉ là tiểu tông môn nhị lưu, sư phụ ta là Hóa Thần Cảnh nhưng hắn đã già, không sống được bao nhiêu năm, cho dù tương lai ta đột phá đến Hóa Thần Cảnh, chấp chưởng La Thiên tông cũng chỉ là tông chủ tiểu tông môn mà thôi.
- Ta muốn đi xa hơn, đương nhiên phải tìm ông chủ tốt, nhưng làm thế tương đương khi sư diệt tổ, tiếng xấu này không tránh được.
- Cũng chỉ là bêu danh mà thôi, ta có thể gánh bêu danh này nhưng đoán chừng người các đại phái sẽ không bỏ qua cho ta, dù sao không có người nguyện ý chính thức tín nhiệm một người ruồng bỏ sư môn của mình, cho nên ta chỉ có thể đầu nhập vào Lục Phiến Môn.
- May mà Lục Phiến Môn cho ta tài nguyên và quyền lợi đều đầy đủ cao, tập sự tổng bộ đầu tương đương với tổng bộ đầu Giang Nam đạo, chỉ có võ giả Nguyên Thần Cảnh mới có thể đảm nhiệm, nhưng bọn họ giao vị trí này cho ta, xem như đủ tín nhiệm với ta.
Tô Tín gật đầu, Trần Kính lựa chọn không có sai, dù sao người thường đi chỗ cao, nếu hắn cả đời trông giữ môn phái nhỏ như La Thiên tông, chỉ sợ đời này hắn chỉ có thể như thế, tuyệt đối không thể là tốp mười Nhân Bảng phong quang vô hạn như hiện tại.
Bởi vì lên Nhân Bảng rất tốt, đa số võ giả tán tu và xuất thân tiểu thế lực tiến vào tốp hai mươi Nhân Bảng đều có thân phận khác.
Bản thân Tô Tín cũng không cần nói, Nhạc Thanh Bình trước kia là dư nghiệt Ngô quốc, tự nhiên có hoàng thất Ngô quốc ngày xưa và Bạch Liên giáo trợ giúp.
Mà bây giờ Trần Kính cũng không phải xuất thân môn phái nhỏ, mà là Lục Phiến Môn tập sự tổng bộ đầu.
Toàn bộ Nhân Bảng trước hai mươi, cũng cũng chỉ có một Trầm Tấn là xuất thân tán tu hàng thật giá thật, là khổ luyện tới hiện tại.
Nghĩ tới những võ giả tán tu được võ lâm xem thành tấm gương dốc lòng tu luyện, kết quả đều có thân phận khác, việc này đúng là châm chọc.
Tô Tín hỏi:
- Ngươi đã ở nơi này, tại sao Thiết Chiến đại nhân lại bảo ta tới đây một chuyến, chẳng lẽ ngươi không thể mang đồ về?
Trần Kính lắc lắc đầu nói:
- Ta ở chỗ này còn có nhiệm vụ khác, còn cần ngây ngốc một thời gian ngắn, gần đây mật thám cả Đông Tấn đang báo nguy cho nên Thiết Chiến đại nhân mới bảo ngươi tới một chuyến.
- Ta xuất hiện ở chỗ này là vì La Thiên tông vốn có một phần sinh ý giao dịch với Đông Tấn, cho nên lúc ta thu được thiệp mời thưởng kiếm đại hội cũng đã tới đây.
- Ta có khả năng phải ở Đông Tấn một đoạn thời gian, tất cả bản đồ này trước do ngươi giao cho mật thám Đại Chu.
Trần Kính thừa cơ đưa một tấm địa đồ bằng da hươu tốt cho Tô Tín phía dưới mặt bàn, sau khi Tô Tín nhận lấy liền bỏ vào túi giới tử, tốc độ nhanh như bay, những người khác căn bản không kịp phát giác.
Hoàn thành nhiệm vụ Lục Phiến Môn đúng là đơn giản, chẳng qua thuận tay mà làm, nhưng kế tiếp tranh đoạt Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm mới khó khăn.
Vào lúc này Trần Kính lại nói:
- Có hứng thú liên thủ làm việc hay không?
Tô Tín bất động thanh sắc nói:
- Có ý gì?
Trần Kính không có nói thẳng, ngược lại nói:
- Lần này ngươi nhận được thiệp mời cho các anh tài tuấn kiệt của Thành vương Triệu Nguyên Điển tham gia thưởng kiếm đại hội, thật sự là vì thưởng thức một thanh Thiên binh mất đi linh tính và một ít điển tịch cổ xưa hay sao?
Tô Tín thản nhiên nói:
- Nếu như cái kia Thành vương không phải ngu ngốc, sự tình tựu tuyệt đối không có khả năng đơn giản như vậy.
Trong tư liệu của Tô Tín, Thành vương Triệu Nguyên Điển vô cùng ngu ngốc, thiên phú võ đạo không tốt liền điên cuồng kết giao một ít cái gọi là người giang hồ, bị người ta coi thành kẻ vung tiền như rác, loại ngu ngốc này làm chuyện gì cũng là bình thường.
Nhưng bây giờ nghe Trần Kính vừa nói như vậy, trong đó có che giấu khác hay không?
Trần Kính thấp giọng nói:
- Ta làm tập sự tổng bộ đầu Lục Phiến Môn chức trách phụ trách tình báo Đông Tấn, cho nên ta biết rõ một ít bí mật của Đông Tấn hơn những võ giả khác.
- Hiện tại hoàng đế Đông Tấn Triệu Nguyên Hỉ là ca ca của Triệu Nguyên Điển, nhưng hoàng đế Triệu gia xưa nay thể cốt không có tốt như vậy.
- Cho nên Triệu Nguyên Hỉ năm nay chỉ mới năm mươi cũng đã sắp không được, cho dù có linh đan diệu dược chèo chống cũng không xong, cho nên hiện tại Đông Tấn do thái hậu Lý thị chủ sự.
- Triệu Nguyên Điển cùng Triệu Nguyên Hỉ đều là huynh đệ đồng bào, Triệu Nguyên Hỉ bởi vì thể yếu nhiều bệnh, cho nên con nối dõi rất thưa thớt, chỉ có hai ba, hơn nữa còn chưa kịp lập Thái Tử, có ít người liền động tâm.
- Dù sao ngôi vị hoàng đế Đông Tấn đều là của người Triệu gia, truyền cho ai mà không truyền? Chuyện huynh đệ tương tàn diễn ra rất nhiều trong lịch sử.
- Hơn nữa mấy hoàng tử của Triệu Nguyên Hỉ chiếm cứ đại nghĩa nhưng đáng tiếc tuổi nhỏ, thực lực có hạn.
- Huống chi đối với Lý thái hậu mà nói, nhi tử như thế nào cũng thân cận hơn cháu trai, cho nên hiện tại triều đình Đông Tấn đang sinh ra phong vân vì việc này, ngôi vị hoàng đế còn bất ổn hơn cả Đại Chu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT