Hai người giao thủ uy thế quá mạnh, chỉ dư âm ảnh hưởng cũng làm trọng thương mười mấy người, thậm chí còn chết mấy người.

Lâm Trường Hà vẫn nghe Côn Dương chân nhân diễn giải cau mày, ngàn vạn kiếm khí giao nhau ảnh hưởng hắn nghe Côn Dương chân nhân diễn giải.

Lâm Trường Hà vung tay lên, chân khí màu xanh như sông lớn đánh tất cả kiếm khí biến mất.

Hà Hưu nhìn thấy Tô Tín bị kiếm khí của mình trọng thương, hắn chuẩn bị dùng một kiếm cuối cùng phế mười năm tu vi của Tô Tín.

Tô Tín lúc này cũng chuẩn bị tiến vào hệ thống hối đoái một môn tiêu hao phẩm tứ tinh hoặc là tứ tinh nửa đối cứng với Hà Hưu một lần.

Lúc này có một bàn tay trắng noãn như ngọc ngăn cản trước người Hà Hưu, cong ngón tay búng ra, đạo uẩn bộc phát xua tan kiếm ý của Hà Hưu, cũng đánh hắn rút lui.

Nhìn người ngăn cản mình chính là Lâm Trường Hà, Hà Hưu cau mày nói:

- Lâm Trường Hà ngươi có ý gì? Ngươi muốn giúp hắn?

Lâm Trường Hà lắc lắc đầu nói:

- Các ngươi động thủ ở đây ảnh hưởng ta nghe đạo!

- Nếu như ta không phải ng thủ ở đây?

Hà Hưu lạnh lùng hỏi.

Lâm Trường Hà không nói gì, nhưng trên người hắn lại tràn ngập đạo, phụ trợ bản thân hắn như dung nhập vào trong thiên địa.

Hà Hưu nhìn Lâm Trường Hà, hắn đã chiến với Lâm Trường Hà hơn mười trận nhưng chưa thắng lần nào, lần nữa động thủ với Lâm Trường Hà cũng không thể thắng đối phương.

Ánh mắt Hà Hưu nhìn sang Tô Tín, lúc này Tô Tín đã bị thương nhưng Hà Hưu lại không biết vì sao, hắn vẫn có cảm giác Tô Tín còn thừa lực.

Hắn tới đây gây phiền toái với Tô Tín là vì nhân tình với Địch Kinh Phi, tuy hiện tại còn kém hơn suy nghĩ của hắn nhưng Tô Tín thật bị thương, cũng có thể xem như bàn giao, cho nên Hà Hưu liền thu kiếm vào vỏ, quay người rời đi.

Nhìn thấy Hà Hưu rời đi, Tô Tín thở ra một hơi.

Nếu Hà Hưu muốn tái chiến, vậy hắn liền sử dụng tiêu hao phẩm đánh cược một lần, hơn nữa thắng bại không biết bao nhiêu.

Hiện tại hắn rời đi, Tô Tín cũng có thể tiết kiệm một ít phản phái trị.

Lâm Trường Hà thấy Hà Hưu đi rồi liền ngồi xuống bên người Côn Dương chân nhân, lần nữa tiến vào trạng thái trong mắt không người.

Côn Dương chân nhân lúc này không diễn giải tiếp, mà là nhìn Tô Tín nói:

- Người trẻ tuổi, con đường sau này của ngươi không thuận, cần biết sát nghiệt quá nặng vi phạm Thiên Đạo.

Côn Dương chân nhân mỗi ba năm liền khai đàn diễn giải một lần, cho nên hắn nhìn thấy không ít thế hệ trẻ trong võ lâm, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy sát nghiệp nặng như Tô Tín.

Hắn đã gặp qua võ giả xuất thân ma đạo, cho dù người ma đạo ra tay tàn nhẫn nhưng có thể giết bao nhiêu người.

Trên tay một người dính máu vài trăm người là cao, dù sao trừ kẻ điên giết người làm niềm vui, cho dù là ma đạo cũng không rãnh rỗi đi giết người không mục đích.

Côn Dương chân nhân thấy khí huyết sát trên người Tô Tín gần như hóa thành thực chất, có thể nghĩ hắn đã giết hơn vạn người.

Nhiều sát nghiệp như thế hắn chỉ thấy trên người những hành quân đại tổng quản của Đại Chu vương triều khi mới lập quốc, hiện tại là thời đại thái bình, Tô Tín có thể nhiễm sát nghiệp lớn như thế, có thể nghĩ hắn đã nhắc lên bao nhiêu phong ba trên giang hồ.

Tô Tín lại lắc lắc đầu nói:

- Chân nhân nói lời ấy sai rồi, ngươi nói thiên địa vạn vật đều là đạo, sát nghiệt cũng là một trong Thiên Đạo.

Côn Dương chân nhân lắc lắc đầu nói:

- Đây không phải Thiên Đạo, đây là tà đạo.

Tô Tín trầm giọng nói:

- Sư hổ săn lộc cũng là sát, trời sinh vạn vật vốn chính là mạnh được yếu thua, có thể thấy được sát là một phần không thể thiếu trong thiên địa chi đạo.

- Đều là vạn vật linh trưởng, con người khác với dã thú ở điểm này? Bởi vì người có dục vọng.

- Người là sinh linh duy nhất sau khi ăn no lại đi săn giết đồng loại của mình.

- Sát đạo là đạo được khắc sâu trong lòng người.

Lần này Tô Tín nói những lời đầy tà khí làm mọi người giật mình, đều dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Tô Tín.

Côn Dương chân nhân há hốc mồm nhưng lại không biết phản bác như thế nào.

Lúc này Tô Tín lại tiến vào cảnh giới không linh, thiên địa nguyên lực chung quanh chủ động chen chúc vào cơ thể hắn, mọi người nơi này mở to mắt nhìn.

Thiên Nhân Hợp Nhất! Nửa bước Nguyên Thần!

Tô Tín vừa mới nói xong ngụy biện tà thuyết liền tiến vào cảnh giới này, có còn đạo lý hay không?

Cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất không tính là đột phá đại cảnh giới cho nên chỉ dùng nháy mắt là Tô Tín liền hoàn thành lột xác, hắn cảm giác thiên địa nguyên lực không tự chủ vờn quanh người hắn.

Tô Tín thi lễ nói với Côn Dương chân nhân:

- Nghe chân nhân diễn giải tại hạ được ích lợi không nhỏ, cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất đã chứng minh vừa rồi tại hạ nói không sai.

Sau khi nói xong lời này, Tô Tín quay người rời đi, mà Côn Dương chân nhân thở dài một hơi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play