Tô Tín dịch dung thành Mạnh Thanh Trạch muốn đi giúp Trầm gia, về sau Trầm gia xảy ra chuyện gì cũng chỉ có Tô Tín tự mình biết.

Dù sao hắn cho Tạ Chỉ Yến một hứa hẹn, trong một tháng hắn sẽ triệt để giải quyết xong hai tiểu gia tộc cho Tạ Chỉ Yến.

Lúc này Mặc Lăng phủ Trầm gia đang lâm vào mây đen, bởi vì buổi sáng hôm nay bọn họ lại xung đột với Chu gia một lần, trực tiếp vận dụng ba võ giả Thần Cung Cảnh, kết quả bọn họ ăn thiệt thòi lớn, đã chết một người, trọng thương hai người, hai đại gia tộc trong Mặc Lăng phủ, Trầm gia bọn họ vốn còn yếu hơn Chu gia một bậc, nhưng sau khi xảy ra việc hôm nay bọn họ còn yếu hơn trước.

Chu gia có tới mười một võ giả Thần Cung Cảnh, mà Trầm gia bọn họ nhưng lại chỉ có chín người.

Chín người này còn trừ đi một Trầm gia lão gia tử.

Trầm gia lão gia tử cũng là võ giả Thần Cung Cảnh nhưng hắn năm nay đã hơn một trăm hai mươi tuổi thực lực và thân thể khí huyết bản thân cũng đã hạ thấp tới cực điểm, căn bản không có khả năng lại động thủ với người khác.

Kể từ đó sức chiến đấu Trầm gia cũng chỉ có tám người.

Nhiều ngày trôi qua, bảy tên võ giả Thần Cung Cảnh đời thứ hai Trầm gia có hai người trọng thương, hôm nay lại là tổn thương hai và chết một, hiện tại Trầm gia chỉ còn hai võ giả Thần Cung Cảnh dòng chính và một quản gia khác họ phục vụ Trầm gia vài chục năm.

Trong đại sảnh nghị sự hiện tại, một đại phu kết thúc trị liệu hai võ giả Trầm gia trọng thương, hắn cẩn thận nói:

- Trầm lão gia tử, hai vị Trầm tiên sinh trọng thương kinh mạch, chỉ sợ không tu dưỡng mấy tháng không khôi phục được, trong đó Trầm nhị tiên sinh thương thế nghiêm trọng nhất, một cánh tay bị phế bỏ triệt để.

Sắc mặt người trong đại sảnh thay đổi, cánh tay bị phế bỏ, chẳng phải nói rõ cho dù trị tốt cũng không dùng được?

Lão đại Trầm gia chính là phụ thân Trầm Tích Quân bị tức chết vì việc lần trước, lão nhị thẩm Trầm gia trở thành người thực lực mạnh nhất trong Trầm gia, cũng là người lựa chọn thừa kế gia chủ Trầm gia tương lai, kết quả hiện tại tốt rồi, Trầm Tòng Hiếu đã biến thành phế nhân.

Cảm nhận được ánh mắt giết người trong đại sảnh, đại phu chỉ có thể cười khổ.

Hắn chỉ là lang băm bình thường, cũng không phải thần y trong truyền thuyết cứu người chết sống lại, các ngươi nhìn ta như vậy cũng vô dụng..

Cuối cùng vẫn là Trầm lão gia tử phất phất tay bảo đại phu rời đi, lúc này đại phu thở gấp chạy ra khỏi Trầm gia.

Lúc này trong đại sảnh nghị sự Trầm gia, bỗng nhiên lão ngũ Trầm gia Trầm Tòng Nhân thấp giọng nói:

- Sớm biết như vậy chúng ta lúc trước nên tiếp nhận Dịch Kiếm Môn điều đình cho xong, nếu như khi đó chúng ta tiếp nhận điều đình và bồi thường cho Chu gia một số tài nguyên tu luyện, như vậy không tổn hao thực lực như hiện tại.

Lúc trước Tạ Chỉ Yến vừa tới điều đình, người Trầm gia thật sự động tâm.

Dù sao hai thế lực gia tộc khai chiến là không khôn ngoan, hoặc lưỡng bại câu thương, hoặc một nhà bị nhà khác tiêu diệt.

Cho dù thắng cũng là thắng thảm, cho nên Trầm gia có không ít người không muốn đánh trận này.

Nhưng lúc ấy Chu gia cũng giết đệ tử dòng chính của mình, bất kể vì mặt mũi hay chuyện khác, Trầm gia nhất định phải tranh đấu một phen mới được.

Kết quả bọn họ hối hận sau khi đánh nhau, thực lực Chu gia vượt quá bọn họ tưởng tượng, vừa mới đánh nhau, Trầm gia bọn họ tổn thất một nửa lực lượng.

Hiện tại có hối hận cũng muộn rồi, lúc trước Chu gia không đồng ý điều đình, hiện tại Chu gia người ta chiếm cứ ưu thế càng không muốn Dịch Kiếm Môn điều đình.

Nhưng lúc này Trầm lão tam Trầm Tòng Vũ lại nói: “Lão ngũ nói thế là có ý gì? Sợ sao? Nếu Chu gia muốn triệt để tiêu diệt Trầm gia chúng ta, vậy bọn chúng đến đây đi.

- Những ngày qua Trầm gia chúng ta tổn thất nghiêm trọng, chẳng lẽ Chu gia không có tổn hại hay sao? Cho dù Chu gia muốn diệt Trầm gia chúng ta, chúng ta cũng phải làm bọn chúng gãy vài cây răng.

Nguyên nhân Trầm gia bọn họ khai chiến với Chu gia là vì Chu gia bỗng nhiên giết một đệ tử đích truyền của Chu gia bọn họ, mà tên đệ tử đích truyền chính là nhi tử lão tam Trầm Tòng Vũ, đương nhiên hắn hận Chu gia thấu xương.

Nghe Trầm Tòng Vũ nói như vậy, Trầm Tòng Nhân lập tức không vui:

- Tam ca ngươi có ý gì? Nói như ta rất sợ chết.

- Ta muốn giảng hòa là vì bảo tồn một tia hương khói Trầm gia, nếu không chúng ta làm sao bàn giao với liệt tổ liệt tông.

Hai người ngươi một lời ta một câu nhao nhao với nhau, những người khác không dám chộn rộn, còn lại võ giả Thần Cung Cảnh Trần Thương cả đời tùy tùng Trầm lão gia tử, về sau trở thành quản gia Trầm gia, cũng trung thành và tận tâm với Trần gia.

Nhưng hai vị này đều là người Trầm gia, hắn khuyên như thế nào cũng không thích hợp, đành phải há to mồm nhìn mà thôi.

Cuối cùng Trầm lão gia tử nhìn thấy bọn họ càng nói càng không chịu nổi, lúc này mới cầm quải trượng gõ vài cái, quát lớn:

- Đều câm miệng! Cãi nhau còn ra thể thống gì nữa?

Trầm gia lão gia tử vừa mở miệng, mọi người nơi này không dám nhiều lời.

Không ai trong Trầm gia dám khiêu khích quyền uy Trầm lão gia tử, cho dù hắn khí huyết suy bại, tuổi già sức yếu cũng giống như thế.

Trầm gia lịch sử rất ngắn, Trầm gia lão gia tử chính là người khai sáng đời đầu tiên, hắn bằng sức một mình bồi dưỡng mấy nhi tử Thần Cung Cảnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play