Quý Vô Không không có phản bác, bởi vì phản bác cũng vô dụng.
Đúng như Quý Hải Sơn nói, được làm vua thua làm giặc, lần này hắn thua nên phải bị phạt.
Hơn nữa Quý Hải Sơn cũng chỉ cấm đoán hắn một năm đã xem như rất nhẹ rồi, đặc biệt đối với võ giả Nguyên Thần Cảnh bế qua cũng tính bằng năm.
Quý Vô Không bị cấm đoán một năm chẳng khác gì một lần bế quan mà thôi.
Nhưng lúc này hạ nhân Lạc Vũ sơn trang ở bên ngoài gõ cửa, bộ dạng hắn gấp gáp.
Quý Hải Sơn Đốn cau mày, hắn nói chuyện với Quý Vô Không, nếu như không có việc gì gấp chắc chắn sẽ không có ai đi tới làm phiền vào lúc này.
“Vào đi!”
Một hạ nhân đi tới lo lắng nói:
“Trang chủ, Tô Tín niêm phong cửa hàng Xích Phong Các, không đúng! Không phải niêm phong, hẳn uy hiếp...”
Nhìn thấy hạ nhân nói chuyện không rõ đầu đuôi, Quý Hải Sơn quát lớn:
“Ngươi nói chậm một chút, vội như vậy làm cái gì?”
Tên hạ nhân thở ra, hắn từ từ nói chuyện Tô Tín tại Giang Nam đạo uy hiếp cửa hàng của bọn họ.
Sắc mặt Quý Vô Không lập tức biến đổi, không phải Tô Tín nói tặng đại lễ cho hắn sao? Lễ lần này quá nặng rồi.
Tên hạ nhân tiếp tục nói:
“Quý Lâm thiếu gia vừa biết rõ việc này nên đã đi xử lý.”
Quý Hải Sơn quát lớn:
“Hắn đi xử lý cái gì? Vấn đề này hắn xử lý được sao? Hồ đồ.”
Quý Lâm là nhân vật thiên kiêu của Lạc Vũ sơn trang hiện tại, hắn có tu vi Thần Cung Cảnh, hơn nữa bài danh ba mươi bảy Nhân Bảng.
Hiện tại đối mặt với Tô Tín, phần đông thế lực Giang Nam đạo sẽ không đối đãi với hắn như tiểu bối, bởi vì người làm như vậy đã chết sạch.
Nếu việc bình thường Quý Lâm đi xử lý còn có thể, nếu nhưu hắn chạm mặt Tô Tín, cái kia kết cục có thể nghĩ.
Quý Hải Sơn nói với Quý Vô Không:
“Ngươi đi xử lý việc này, không cho phép Quý Lâm xảy ra chuyện gì, dù sao chuyện này cũng là ngươi gây ra.”
Sắc mặt Quý Vô Không âm trầm, hắn biết rõ sau chuyện này sẽ có không ít người trong Lạc Vũ sơn trang nhảy ra tiếp tục chỉ trích hắn.
Tô Tín lúc này đã chạy đi niêm phong vài Xích Phong Các tại các châu phủ, mỗi lần tới đều có lý do sau đó trực tiếp quẫy nhiễu sinh ý Lạc Vũ sơn trang.
Thời điểm Tô Tín đi vào Xích Phong Các tại Trạch Châu phủ, còn chuẩn bị đi vào liền phát hiện có một đám võ giả đứng ở cửa ra vào Xích Phong Các, đám võ giả này có hơn mười người, đều là cảnh giới Tiên Thiên, người trẻ tuổi đi đầu có thực lực Thần Cung Cảnh.
“Tô đại nhân, xem ra ngươi muốn triệt để quẫy nhiễu sinh ý Lạc Vũ sơn trang chúng ta.”
Người tuổi trẻ kia lạnh lùng nói.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
“Bổn quan từ xưa tới nay chỉ luận người không luận sự, ah, thật có lỗi, ta nói ngược rồi, là luận sự không luận người.”
“Ta đang chấp hành theo luật pháp Đại Chu, cũng không có nhằm vào ai, còn nữa, xin hỏi ngươi là người phương nào?”
“Lạc Vũ sơn trang, bài danh ba mươi bảy Nhân Bảng, Quý Lâm!”
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
“Thật có lỗi, ta chưa nghe nói qua, hiện tại các ngươi nên rời đi, nếu không ta sẽ tính các ngươi ảnh hưởng tới công vụ.”
Quý Lâm ca mày, cho dù Tô Tín là cường giả bài danh mười lăm Nhân Bảng nhưng mình cũng bài danh ba mươi bảy, hắn cũng không tin Tô Tín chưa nghe qua tên mình.
Kỳ thật hắn đã oan uổng Tô Tín ở điểm này, Tô Tín thật sự không biết hắn.
Đối với bài danh Nhân Bảng, Tô Tín chỉ nhớ những người cao hơn mình mà thôi, cho tới bây giờ hắn chưa từng nhớ tới người bài danh thấp hơn mình.
Tô Tín rất tự tin với việc này, bởi vì bài danh ngươi thấp hơn ta chắc chắn thực lực không bằng ta.
Thân là người Lục Phiến Môn, Tô Tín đã leo lên Nhân Bảng, tuy không thể trực tiếp sửa bài danh Nhân Bảng nhưng hơi cải biến tư liệu của hắn vẫn có thể.
Tỷ như hắn có một ít đòn sát thủ và vũ kỹ không muốn Nhân Bảng ghi rõ ràng, hắn chỉ cần đưa phong thư cho Thiết Chiến, tư liệu hắn không muốn ghi lên Nhân Bảng sẽ không bao giờ xuất hiện.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT