Đối với ba người trẻ tuổi Thất Hùng Hội, bọn họ hận Liên Nguyệt Hải chết càng sớm càng tốt, tốt nhất vĩnh viễn không trở mới là tốt nhất.

Phải biết rằng bọn họ ở trong Thất Hùng Hội liên tục ngang chân Liên Nguyệt Hải.

Nhưng thực lực và thủ đoạn của Liên Nguyệt Hải rất tốt và dễ dàng phá giải thủ đoạn của bọn họ, còn từng bước trở thành hương chủ Thất Hùng Hội, từ đó bọn họ không thể nhắm vào.

Những người cầm quyền Thất Hùng Hội đều là hậu bối của những tiền bối sáng lập Thất Hùng Hội nhưng không có nghĩa không cho người khác cơ hội.

Những năm gần đây Thất Hùng Hội không ngừng hấp thu dòng máu mới, Liên Nguyệt Hải chính là một trong những thế hệ trẻ bọn họ bồi dưỡng được, cũng là một trong những tượng đài bọn họ dựng lên, cho nên bọn họ không cách nào nhắm vào Liên Nguyệt Hải, nếu không trưởng bối bọn họ sẽ ra tay giáo huấn.

Cũng may mắn Liên Nguyệt Hải có tâm lợi ích quá nặng, ngày bình thường hắn không ngừng quản lý sự vụ và tu luyện, không có phản ứng tới Trầm Thiên Dao, nếu vạn nhất hai người triệt để xác lập quan hệ, như vậy bọn họ sẽ không có cơ hội nào.

Lần này Liên Nguyệt Hải đột nhiên mất tích làm bọn họ vỗ tay khen hay và cảm thấy may mắn, nhưng kết quả Trầm Thiên Dao lại vụng trộm chạy đi tìm, ba người rơi vào đường cùng phải đi theo nàng tới nơi đây.

Hiện tại Trầm Thiên Dao nhìn thấy ba người muốn rời đi, nàng cau mày sau đó vểnh môi nói:

“Hừ! Muốn đi các ngươi đi đi! Không tìm thấy Liên đại ca ta sẽ không quay về.”

Một người trong đó không tình nguyện nói:

“Ngươi mang tin tức hắn mất tích nói với hội chủ, đến lúc đó hội chủ sẽ phái người đi tìm.”

Trầm Thiên Dao dùng ngữ khí hùng hồn nói:

“Nếu ta nói với phụ thân, vạn nhất Liên đại ca vì việc gì đó nên mất tích thì sao? Hắn sẽ bị phụ thân trách phạt, hiện tại ta đi tìm Liên đại ca trước, hỏi vì sao hắn mất tích mới đi cầu tình với phụ thân.”

Ba người suýt nữa thổ huyết, ngươi lo lắng Liên đại ca bị trừng phạt nên một mình đi tìm hắn, tại sao ngươi không lo lắng bọn ta bị hội chủ sẽ trách phạt chứ?

Ba người liếc nhau nhưng đành phải hồ đồ với nàng mà thôi, nếu bọn họ lưu Trầm Thiên Dao ở lại nơi này một mình sẽ có lỗi càng lớn.

Sau khi bốn người ăn uống no đủ, Trầm Thiên Dao bắt đầu chỉ huy:

“Chương Khải, lần này nên đến phiên ngươi đi tìm những môn phái kia tìm hiểu tin tức của Liên đại ca.”

Bọn dọc theo con đường này dùng thân phận Thất Hùng Hội hỏi thăm một ít tông môn giao hảo với Thất Hùng Hội, hỏi xem có nhìn thấy người tướng mạo tương tự Liên Nguyệt Hải hay không.

Bọn họ đều là đệ tử đích truyền Thất Hùng, lại hỏi thăm người mà thôi, cho nên những môn phái kia rất nể tình, cho dù Liên Nguyệt Hải quay về Giang Nam đạo chỉ che lấp dung mạo chứ không có dịch dung, rất dễ dàng bị rắn rít địa phương lưu ý.

Chỉ bằng mượn chiêu này bốn người bọn họ đi từ Thất Hùng Hội Nhữ Nam đạo tới thẳng Giang Nam đạo mà không gặp chuyện gì.

Người trẻ tuổi Chương Khải gật đầu nói:

“Chuyện này khó làm, Thất Hùng Hội chúng ta không có giao tình với các thế lực Giang Nam đạo, ngươi bảo ta hỏi tông môn nào bây giờ?”

Trầm Thiên Dao lại đưa mắt nhìn sang hai người trẻ tuổi khác:

“Lục Thần, Trần Bá Ngọc, hai người các ngươi có biện pháp nào?”

Ba người trẻ tuổi liếc nhau, đều khoát tay tỏ vẻ chính mình cũng không thể làm gì.

Ba người bọn họ từ nhỏ tu luyện trong Thất Hùng Hội, vẫn tu luyện đến cảnh giới Tiên Thiên, còn chưa chính thức bước vào trong giang hồ, có thể nói không một chút kinh nghiệm gì cả, lần này có thể đi xa tới Giang Nam đạo đã xem như vận khí, bọn họ có biện pháp nào chứ?

Trầm Thiên Dao tức giận nói:

“Phế vật! Đều là phế vật! Nếu như có Liên đại ca ở đây hắn đã có biện pháp.”

Chương Khải nhỏ giọng nói:

“Nếu tên khốn Liên Nguyệt Hải kia ở nơi này, chúng ta cần phải khổ cực như vậy hay sao?”

Trầm Thiên Dao lập tức cau mày nói:

“Ngươi nói cái gì?”

Chương Khải vội vàng lắc lắc đầu nói:

“Ta không nói cái gì.”

Lúc này có một trung niên tướng mạo hèn mọn bỉ ổi đứng lên, hắn nói:

“Mấy vị muốn hỏi thăm người sao? Tại hạ Trương Bất Tam, ta lăn lộn trong Giang Nam đạo nhiều năm, có thể nói là mật thám Giang Nam đạo, các ngươi muốn tìm ai, chỉ cần nói thực lực, tướng mạo đặc thù, ta cam đoan có thể tìm ra cho các ngươi.”

Lục Thần chau mày nói:

“Ngươi nghe trộm chúng ta nói chuyện?”

Trương Bất Tam há miệng lộ ra hàm răng vàng khè và nói:

“Vị công tử này, ngươi nói vậy là oan uổng ta rồi, ta uống rượu bên cạnh các ngươi, các ngươi nói chuyện không che lấp gì cả nên ta phải nghe thấy rồi.”

Nghe được Trương Bất Tam nói như vậy gương mặt bốn người đỏ bừng.

Người giang hồ bình thường muốn nói chuyện trong tửu lâu đều chọn phòng riêng hoặc áp thấp giọng nói, dù sao võ giả đả thông nhĩ khiếu có thể nghe được động tĩnh rất nhỏ.

Kinh nghiệm giang hồ của bọn họ bằng không, lòng dạ cũng nông cạn cho nên mới phạm sai lầm cấp thấp như thế.

Lục Thần cũng không có thả lỏng cảnh giác.

“Chúng ta làm sao có thể tin tưởng ngươi nói thật? Vạn nhất ngươi dối gạt chúng ta thì làm sao?”

Nội tâm Trương Bất Tam cười thầm hai tiếng thái điểu, hắn vẫn lấy lòng:

“Ba vị công tử và vị tiểu thư này đều là cường giả cảnh giới Tiên Thiên, tại hạ miễn cưỡng chỉ là Hậu Thiên trung kỳ mà thôi, làm sao có thể lừa gạt các vị.”

Đám người Lục Thần suy nghĩ một lúc cũng cảm thấy không sai, Trương Bất Tam nói có lý nên nói:

“Ta muốn tìm Liên Nguyệt Hải, tướng mạo thực lực đều nói cho ngươi biết, ngươi nhanh chóng tìm tung tích hắn nói với chúng ta.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play