Trong phòng tra tấn của Lục Phiến Môn, tất cả mọi người dùng ánh mắt quái dị nhìn Tô Tín, không biết hắn đang làm gì với thích khách kia.

Mọi người chỉ nhìn thấy Tô Tín đứng trước người thich khách sau đó thích khách dường như lâm vào thì thào tự nói, hắn nói tất cả thân phận bản thân, lúc này mọi người mới biết rõ hắn là dư nghiệt của Lãnh Nguyệt đường, lại là một hương chủ của Thất Hùng Hội.

Đợi đến cuối cùng Liên Nguyệt Hải nói rõ tất cả mọi việc, ánh mắt đám người Lý Phôi bắn ra một tia hàn quang, Lạc Vũ sơn trang, Quý Vô Không!

Quả nhiên ba thế lực nhất lưu không bỏ qua, vào thời điểm bọn chúng không còn uy tín trong Giang Nam đạo lại còn muốn nhảy ra gây sự với bọn họ.

Hai người Phí La và Phí Mặc dùng ánh mắt kinh dị nhìn sang Tô Tín, hai người bọn họ thân là võ giả Hóa Thần Cảnh nên kiến thức rộng rãi, đương nhiên biết rõ Tô Tín đang dùng thủ đoạn gì, không ngờ lại là pháp môn công kích tinh thần.

Hơn nữa pháp môn công kích tinh thần bá đạo như thế.

Bí pháp công kích tinh thần bình thường sẽ không ngừng ám chỉ và dẫn đối phương vào trong bẫy rập.

Tô Tín thi triển bí pháp tinh thần không phải loại như vậy, nó đơn giản mà thô bạo.

Trực tiếp xâm lấn tinh thần đối thủ, thu suy nghĩ trong đầu đối phương, chỉ cần ngươi không xông phá tinh thần lực của Tô Tín thì ngươi không thể thoát khỏi, tất cả bí mật của bản thân đều bị Tô Tín phát hiện ra.

Bí pháp tinh thần như thế cực kỳ tà dị, Phí La và Phí Mặc cũng buồn bực, xem ra trên người Tô đại nhân còn có rất nhiều thứ cổ quái.

Tô Tín lui ra khỏi thế giới tinh thần của Liên Nguyệt Hải, hắn rất hài lòng với uy năng Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp.

Tô Tín chưa từng nghiên cứu bí pháp tinh thần, hiện tại cho dù có Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp nhưng tác dụng chỉ phòng bị người khác dùng bí pháp tinh thần với hắn và bức cung, nhưng tiềm lực Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp khẳng định không chỉ có một ít như thế, còn cần Tô Tín chậm rãi đào móc.

Bị Tô Tín triệt để thu hết tất cả suy nghĩ, Liên Nguyệt Hải giống như người sắp chết, hắn nằm tại chỗ không nhúc nhích, chỉ còn lại sinh mệnh lực mong manh.

Hoàng Bỉnh Thành hỏi:

“Lão đại, hiện tại giết hắn sao?”

Trong mắt Tô Tín bắn ra một tia hàn quang.

“Cứ giữ hắn lại, chờ chúng ta mang hắn đi Lạc Vũ sơn trang một chuyến, vừa vặn tặng bọn chúng đại lễ.”

“Đúng rồi, còn có những Thiên Khu kiếm khôi bị hư kia cũng giữ lại, đến lúc đó cùng mang lên Lạc Vũ sơn trang.”

Hoàng Bỉnh Thành gật gật đầu, lão đại nhà mình không phải người ăn thiệt thòi, Lạc Vũ sơn trang đã âm thầm đùa nghịch những thủ đoạn nhỏ kia, hậu quả cũng chỉ có thể nói bọn chúng quá tự phụ.

Lúc này trong Lạc Vũ sơn trang, Quý Vô Không sớm biết rõ tin tức.

Ba bộ Thiên Khu kiếm khôi vô cùng trân quý nên Quý Vô Không không có khả năng cứ như vậy giao cho Liên Nguyệt Hải, vạn nhất Liên Nguyệt Hải cầm ba bộ Thiên Khu kiếm khôi chạy trốn làm sao bây giờ?

Cho nên Quý Vô Không đã sớm phái người thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm vào Liên Nguyệt Hải, thuận tiện nhìn xem kết quả việc này thế nào.

Nhưng không nghĩ tới Liên Nguyệt Hải thực lực Thần Cung Cảnh đỉnh phong cộng thêm ba bộ Thiên Khu kiếm khôi lại không thể làm gì Tô Tín.

“Liên Nguyệt Hải đúng là ngu ngốc, ngươi không thể lại ẩn nhẫn một thời gian ngắn, chờ tới khi bên người Tô Tín không có ai lại động thủ hay sao? Bên cạnh hắn đang có binh cường tướng mạnh, hai Thiên Khu kiếm khôi tương đương vô dụng, thời điểm như vậy đi ám sát hắn mới là kẻ ngu ngốc.”

Sau khi tìm hiểu tình cảnh khi đó, Quý Vô Không phiền muộn không nhỏ.

Liên Nguyệt Hải không phải kẻ ngu dốt, hắn có thể trở thành hương chủ trẻ nhất trong Thất Hùng Hội chắc chắn tâm cơ thủ đoạn không kém đi nơi nào.

Lần này không biết hắn sốt ruột báo thù hay tính sai thực lực Tô Tín, dù sao hắn chọn thời cơ cực kỳ không thỏa đáng.

Lúc này có một hạ nhân đi vào bẩm báo:

“Trưởng lão, bên ngoài có người tự xưng là Thất Hùng Hội Viên Đông Thiên muốn gặp người cầm quyền Lạc Vũ sơn trang.”

Vừa nghe thấy người Thất Hùng Hội tới nơi này, nội tâm Quý Vô Không chấn động không nhỏ.

Là hắn nói với Liên Nguyệt Hải tin tức Lãnh Nguyệt đường bị diệt môn, cho dù hắn chỉ phái người thông tri Liên Nguyệt Hải nhưng ba bộ Thiên Khu kiếm khôi đều là hắn giao cho Liên Nguyệt Hải kh đi vào Giang Nam đạo, hắn có thể nói là đồng phạm.

Lúc này người thông tri Liên Nguyệt Hải cũng không phải người Lạc Vũ sơn trang người, hắn chỉ tùy tiện tìm một tên võ giả tán tu mà thôi, mà ngay cả hắn cũng không biết tán tu kia là ai.

Cho nên theo lý Thất Hùng Hội không biết Lạc Vũ sơn trang phái người châm ngòi Liên Nguyệt Hải ra tay.

Quý Vô Không ngẫm lại nói:

“Dẫn Viên Đông Thiên vào phòng tiếp khách đi.”

Đối phương là người Thất Hùng Hội trong thiên hạ thất bang, cho dù người tới là người nào Quý Vô Không cũng không thể lãnh đạm người ta.

Trong phòng khách, nơi này có một nam tử hơn ba mươi tuổi đang ngồi đợi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play