Cái gọi là mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này đúng là khiến cho Tô Tín rất động lòng, bởi vì bây giờ hắn cũng đang cần gấp một thứ có thể khiến cho hắn chạm được đến cánh cửa Dương Thần Cảnh.
Đừng thấy bây giờ lực chiến đấu của Tô Tín ở trong Dung Thần Cảnh gần như có thể đứng đầu, thậm chí ngay cả “Vạn Độc Ma quân” Cừu Phi Dư đã tiến tới cánh cửa Dương Thần Cảnh cũng đã bị chết ở trong tay của hắn.
Nhưng thực tế thì cảnh giới và lực chiến đấu lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, mặc dù Tô Tín có chiến lực kinh người, nhưng thời gian mà hắn đột phá Dung Thần Cảnh đúng là không dài, thông thường mà nói nếu hắn muốn chạm tới cánh cửa Dương Thần Cảnh lần nữa thì không chỉ cần lĩnh ngộ mà còn cần phải có cơ duyên.
Mặc dù hiện tại Tô Tín vẫn còn còn trẻ tuổi, nhưng loại chuyện như đột phá cảnh giới hiển nhiên là càng sớm càng tốt, bây giờ ngươi vượt lên trên đầu người khác một bước, tương lai liền có thể vượt lên đầu những người khác một bước dài.
Thế nên mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này đối với Tô Tín mà nói quả thực là một mối cơ duyên, một mối cơ duyên rất lớn.
Chỉ có điều là khi Tô Tín nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt của Tả Vô Cương, hắn liền biết rằng vị Tả minh chủ của Thần Đạo Minh này thật sự rất không đơn giản, mưu mô mà hắn toan tính không chỉ có riêng mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương kia.
Vị Minh Chủ của Thần Đạo Minh này ngoài mặt xem như hào sảng rộng rãi, dáng vẻ oai hùng tựa như nhân trung rồng phượng, nhưng trên thực tế hắn cũng được xem là rất đa mưu túc trí.
Ngoài mặt thì hắn trông như đang thuyết phục năm phần lực lượng của Lương Châu đạo và cả Tô Tín cùng liên hiệp ở lại để đối kháng với Anh Hùng Hội, đoạt được lệnh bài của chưởng môn Anh Hùng Hội, chính là vì mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương kia.
Nhưng trên thực tế nếu như chuyện này thành công hắn sẽ không chỉ thu hoạch được mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương, mà còn thu hoạch được mười mấy thế lực hàng đầu của Lương Châu đạo ở trước mắt này.
Lương Châu đạo khác với những đạo khác nhất chính là có đông đảo thế lực lớn nhỏ, nhưng lại phân tán chứ không tụ lại, những thế lực nhỏ phân tán khắp nơi trực tiếp chiếm cứ hơn một nữa lực lượng ở Lương Châu đạo.
Giống như là thế lực võ lâm Trung Nguyên khá mạnh ở Giang Nam đạo, chín phần lực lượng đều ở Tiêu gia, có thể nói Tiêu gia chính là thế lực đứng đầu Giang Nam đạo này, các tán tu Hóa Thần Cảnh và Dung Thần Cảnh đều là khách của Tiêu gia.
Mà Lương Châu đạo thì không giống như vậy, thế lực ở nơi đây đều phân tán rải rác, coi như là thế lực đứng đầu Lương Châu đạo như Hoàng Tuyền Giáo cũng không thể thu phục bọn họ.
Hoàng Tuyền Giáo chính là một trong Cửu Ngục Tà Ma, nhưng nói một câu không dễ nghe thì, ở Lương Châu đạo này có một số võ giả hành động còn độc ác hơn bọn hắn, so với bọn hắn lại càng giống ma đạo hơn.
Đơn giản mà nói chính là Lương Châu đạo là cái nơi rồng rắn lẫn lộn, những tên hung tặc ác đồ này có thực lực rất mạnh mẽ, tùy tiện lấy ra mấy người là có thể tạo thành một cái thế lực nhị lưu hay thậm chí là thế lực nhất lưu, nhưng nếu như ngươi muốn hàng phục bọn họ thì rất không dễ dàng.
Trừ khi ở Lương Châu đạo ra xuất hiện thêm một thế lực có cường giả Chân Vũ Cảnh đứng đầu, lấy thực lực tuyệt đối để thu phục tất cả bọn họ.
Dưới cái nhìn của Tả Vô Cương, lấy mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương làm vật dẫn khiến cho các thế lực võ lâm ở Lương Châu đạo này cùng liên minh lại, nếu như bọn họ thành công tiêu diệt Anh Hùng Hội, đoạt được lệnh bài rồi sau đó tìm được mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương, thì sẽ sao nữa? Bọn họ sẽ phải nghênh đón sự trả thù từ một số tông môn chính đạo!
Cái thứ như danh tiếng tuy là nghe có vẻ rất hư vô, nhưng quy củ của giang hồ chính là như thế, mặc dù mọi người đều không biết ngươi đã âm thầm làm ra những chuyện độc ác gì, nhưng xét về mặt ngoài mà nói, thì chính vẫn là chính, tà vẫn là tà.
Đám ác tặc hung đồ ở Lương Châu đạo này lại muốn tiêu diệt Anh Hùng Hội, cái thế lực mà cả võ lâm Trung Nguyên đều mang ơn khi xưa? Đến lúc đó thì chắc chắn làsẽ có chút số tông môn chính đạo tiến đến để báo thù.
Bọn họ thật lòng muốn báo thù cho Anh Hùng Hội cũng được, hay là chỉ muốn mượn cơ hội này để gây dựng danh vọng, thuận tiện từ Lương Châu đạo chiếm được một số chỗ tốt, dù sao thì đến lúc đó chắc chắn là sẽ có người ra tay, chỉ có điều không biết là người ra tay sẽ nhiều hay ít mà thôi.
Đến khi đó hiển nhiên là Tô Tín sẽ không phải sợ hãi gì, hắn chính là người của Địa phủ, cho dù là những người của võ lâm chinh đạo kia muốn báo thù, thì cũng sẽ theo bản năng mà bỏ qua.
Mà bây giờ Thần Đạo Minh đã tạo ra được thành tựu, so với những tông môn đứng đầu trên giang hồ kia thì bọn họ cũng chỉ thiếu một chút vốn liếng mà thôi.
Khi đó thì xui xẻo nhất chính là những thế lực võ lâm ở Lương Châu đạo này rồi.
Mặc dù thực lực của bọn họ không tính là yếu, nhưng khi thực sự đứng ở trước mặt những thế lực đứng đầu thì hoàn toàn không đáng để nhắc tới, có thể sẽ bị tiêu diệt một cách đơn giản.
Nếu như lúc này Tả Vô Cương ra tay cứu viện, có lẽ là hắn sẽ có thể thu nạp được tất cả những thế lực này vào trong Thần Đạo Minh rất dễ dàng.
Song đến khi đó bọn họ liền sẽ không phải là liên minh nữa, mà chỉ thuần túy là quan hệ cấp trên cấp dưới.
Vẻ mặt Tô Tín bất động trong khoảng thời gian rất ngắn, nhưng trong đầu hắn đều đang nghĩ về những chuyện này.
Nếu quan sát chưởng môn và gia chủ của các thế lực lớn ở Lương Châu đạo kia, thì có thể thấy rằng bọn họ đều đang đắm chìm trong sự rung động trước lợi ích mà mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương có thể mang lại.
Suy cho cùng tuy rằng những người này đều là võ giả Dung Thần Cảnh, nhưng tuổi của bọn hắn đều khá là lớn rồi.
Kể cả những người trẻ hơn một chút, nhưng thiên tư và thiên phú của bản thân cũng đều có hạn.
Có thể nói trong số mười mấy người ở đây, cũng chưa có ai dám vỗ bộ ngực nói rằng mình nhất định có thể đột phá đến Dương Thần Cảnh.
Hiện tại cơ duyên có thể trực tiếp đột phá đến Dương Thần Cảnh đặt ở ngay trước mặt bọn họ, thì làm sao bọn họ có thể không kích động được?
Suy cho cùng bây giờ võ giả Chân Vũ Cảnh đều không ra mặt trên giang hồ, chỉ có Dương Thần Cảnh mới có thể chân chính trở thành chúa tể của các thế lực đứng đầu trên giang hồ.
Cũng ví dụ như bây giờ, chỉ có Tả Vô Cương tu vi Dương Thần Cảnh mới dám liên hợp hội tụ đông đảo thế lực đi theo bẻ cổ tay của Anh Hùng Hội trong Thiên Hạ Thất Bang.
Còn nếu như đổi thành bọn hắn biết được tin tức về hài cốt của Mạc Thanh Hồi và cả cái chìa khóa kia, khi đó cho dù là bọn họ trông mà thèm đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể nghiêm mặt đem giao những thứ này cho Anh Hùng Hội, đổi lại sẽ nhận được ban thưởng, thuận tiện còn chiếm được mối thiện duyên.
Sau khi những thế lực Lương Châu đạo này kích động xong, cũng bắt đầu suy tính đến bản thân có thế nhận được bao nhiêu chỗ tốt ở trong kế hoạch lần này, lại sẽ gặp phải bao nhiêu nguy hiểm.
Đúng là Anh Hùng Hội trong Thiên Hạ Thất Bang rất mạnh, nhưng bây giờ Anh Hùng Hội cũng chỉ được xếp ở vị trí tầm trung trong Thiên Hạ Thất Bang mà thôi.
Chín trăm năm trước Anh Hùng Hội thực sự rất mạnh, Mạc Thanh Hồi thân là cường giả Chân Vũ Cảnh, uy áp đè bẹp thiên hạ, đủ có thể khiến Anh Hùng Hội thịnh vượng ngàn năm.
Nhưng vấn đề là cái chết của Mạc Thanh Hồi xảy đến không phải lúc, hắn chết chính trong thời điểm tráng niên, đời sau của Anh Hùng Hội còn chưa có hoàn toàn trưởng thành, căn bản là đều không được hắn chỉ điểm.
Thế nên Anh Hùng Hội cứ thế rơi vào tình trạng không người kế tục.
Mặc dù năm đó Mạc Thanh Hồi đã hi sinh tính mạng của bản thân vì võ lâm Trung Nguyên, những môn phái khác không chỉ không bỏ đá xuống giếng, mà thậm chí còn giúp đỡ rất nhiều.
Nhưng mà ân tình lớn có hơn nữa cũng không thể kéo dài đến chín trăm năm.
Thời điểm ban đầu, dưới sự giúp đỡ của võ lâm chính đạo, đúng là Anh Hùng Hội vẫn uy phong được một thời gian ngắn, nhưng về sau truyền thừa lại đứt gãy, dẫn đến tình trạng đời sau của Anh Hùng Hội không bằng đời trước, bây giờ chỉ có một gã võ giả Dương Thần Cảnh trấn giữ, võ giả Dung Thần Cảnh cũng chỉ có khoảng mười người, thậm chí còn không có nhiều người như Thần Đạo Minh bây giờ.
Thế nhưng danh tiếng của Anh Hùng Hội ở võ lâm Trung Nguyên suy cho cùng vẫn rất lớn, nếu bọn họ ra tay với Thần Đạo Minh, chỉ cần kêu gọi một tiếng, nói không chừng sẽ có lượng lớn võ giả tán tu và cẩ một số thế lực võ lâm chính đạo tranh nhau gia nhập.
Chẳng qua cũng không sao, Thần Đạo Minh cũng đã tìm tới những thế lực võ lâm ở Lương Châu đạo, còn có Sở Giang Vương của Địa phủ, liền sẽ giống như lời Tả Vô Cương nói trước đó, cũng có thể đánh một trận.
Nhưng đánh thì đánh thế, nếu như thắng, bọn hắn có thể nhận được bao nhiêu thứ?
Có một tên võ giả Dung Thần Cảnh trong số những người ở đây bất chợt trực tiếp mở miệng hỏi:
- Tả minh chủ, không biết có tất cả bao nhiêu mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương, rồi ngươi định phân chia thế nào?
Những người đứng đầu của các thế lực võ lâm khác ở Lương Châu đạo đều nhìn về phía Tả Vô Cương, đây đúng là chuyện khiến bọn họ quan tâm nhất.
Tả Vô Cương mỉm cười nói:
- Trong lịch sử mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này chỉ xuất hiện với số lượng đếm trên đầu ngón tay, ta cũng chỉ đọc được qua ở một số quyển sách cổ, về vấn đề có tất cả bao nhiêm mảnh vỡ, nói thật là chính ta cũng không biết.
- Nhưng mà chúng ta nhiều người như vậy cũng không cần dựa theo số lượng để chia, trực tiếp chia theo tỷ lệ là được rồi.
- Thần Đạo Minh ta chính là người tổ chức hành động lần này, hơn nữa cũng là người xuất lực lớn nhất, thế nên Thần Đạo Minh ta hẳn là phải được chia năm phần, điểm này chư vị không có ý kiến gì chứ?
Tất cả mọi người ở đây đều rất là sửng sốt, sau đó vội vàng gật đầu liên tục.
Thần Đạo Minh lại muốn chia một nữa số mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương với bọn họ, bọn họ có điên mới không đồng ý.
Ban đầu bọn họ còn cho rằng đám người bọn họ có thể được chia đến ba phần thì cũng đã coi như là không tệ rồi, đây cũng là điểm giới hạn của bọn họ, nhưng không thể ngờ ràng Thần Đạo Minh lại có thể hào phóng như thế, trực tiếp chia cho bọn họ một nửa.
Thật ra thì suy nghĩ của Tả Vô Cương là rất đơn giản, dù sao đợi đến cuối cùng bọn họ cũng sẽ bị dung nhập vào trong Thần Đạo Minh, đến lúc đó bọn họ còn không phải là của hắn ư? Lúc này còn tính toán chi li như thế để làm gì.
Trong lúc hai bên đều đang rất là vui vẻ, Tô Tín bỗng cất tiếng nói:
- Ta muốn ba phần.
Sau khi Tô Tín nói ra lời này, nụ cười trên mặt Tả Vô Cương vẫn không thay đổi, nhưng sắc mặt của những người đứng đầu các thế lực võ lâm của Lương Châu đạo có mặt ở đây lập tức trở nên hết sức khó coi.
Bọn họ còn tưởng rằng vị Sở Giang Vương này sẽ chia đều năm phần kia với bọn họ, nhưng ai mà ngờ rằng hắn lại trực tiếp giở công phu sư tử ngoạm, vừa mở miệng đã đòi lấy ba phần, chỉ để lại cho bọn hắn có ba phần, đây là ý gì?
Coi như là Sở Giang Vương ngươi rất mạnh, nhưng chẳng lẽ một mình người còn quan trọng hơn tất cả chúng ta cộng lại?
Thế nên đã có người mở miệng nói:
- Sở Giang Vương đại nhân, ngươi thế này là không đúng, tu vi của ngươi là Dung Thần Cảnh, tu vi của chúng ta cũng là Dung Thần Cảnh, hơn nữa mỗi người trong chúng ta còn có thể huy động thên mấy võ giả Hóa Thần Cảnh và trên trăm võ giả Tiên Thiên Cảnh.
- Chẳng lẽ nhiều võ giả như thế vẫn không so được với một mình Sở Giang Vương ngươi? Tại sao ngươi vừa lên tiếng là đã muốn cướp đi ba phần?
Tô Tín gõ cái bàn, chưa trả lời bọn họ ngay, mà chỉ chuyển ánh mắt nhìn về phía Tả Vô Cương, thản nhiên nói:
- Tả minh chủ, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta giống với đám người này sao?
- Nếu quả thật là như vậy, bây giờ ta đây lập tức đi khỏi, nói một câu không dễ nghe, làm bằng hữu với đám người này, bản thân ta đây gánh không nổi!
Tả Vô Cương mỉm cười, vừa định mlên tiếng nói gì đó, nhưng những võ giả của Lương Châu đạo này đều đã lập tức bùng nổ, trên mặt bọn họ đều lộ ra biểu cảm giận dữ.
Tất cả mọi người ở đây đều là chưởng môn một phái hoặc là gia chủ một nhà, lại còn là võ giả Dung Thần Cảnh, đã bao giờ bị ai sỉ nhục như thế?
Mặc dù bọn họ biết rằng ngươi của Địa phủ đều có thực lực rất lớn mạnh, những võ giả xuất thân từ Địa phủ đều là tồn tại vô địch trong mỗi một cảnh giới, nhưng những lời đó của người là có ý gì? Xấu hổ khi phải làm bằng hữu với chúng ta? Coi chúng ta như một lũ ăn hại ư?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT