Trong Thanh Nguyên phái đầy âm trầm.

Đệ tử thân truyền của chưởng môn đều bị người Độc Cô thị mang đi, đương nhiên bọn họ không cao hứng.

Cho dù thật sự cao hứng cũng không dám bật cười, bởi vì kẻ cưới đều phải chết.

Nhưng có một tin tức tốt, đó chính là người bị Độc Cô thị mang đi cũng không bị giết, mà là bị phong ấn tu vi làm nô bộc trong Độc Cô thị, sau mười năm sẽ khôi phục tự do.

Độc Cô Diêm lúc trước thật tức giận những kẻ âm thầm đồn bậy nhưng sau đó hắn cũng kịp phản ứng, mình làm như vậy thật không ổn.

Mặc dù nói những thế lực võ lâm đều là phụ thuộc Độc Cô thị, phải dựa vào Độc Cô thị bọn họ mới có thể tồn tại, nhưng từ phương diện khác, Độc Cô thị cũng cần dùng đến bọn họ.

Ví dụ như một ít việc Độc Cô thị không tiện nhúng tay sẽ do bọn họ xử lý, hơn nữa những thế lực này rải chung quanh Độc Cô thị, một khi bên ngoài có gió thổi cỏ lay đều truyền vào tai bọn họ.

Tuy năng lực Độc Cô Diêm kém một chút nhưng hắn cũng không phải ngu ngốc như Tô gia, chỉ biết nghiền ép người dưới.

Cho nên Độc Cô Diêm kịp phản ứng và không lấy mạng bọn họ, mà là đổi thành phong cấm tu vi làm nô bộc mười năm, xem như gõ bọn họ một phen.

Đương nhiên dù là như thế, người các thế lực cũng cho rằng là trừng phạt nghiêm trọng.

Phải biết rằng người bị Độc Cô thị mang đi chính là võ giả trẻ tuổi của bọn họ, gần như không vượt qua bốn mươi.

Giai đoạn hiện tại chính là thời điểm tu luyện tốt nhất của bọn họ, kết quả bây giờ bị phong ấn tu vi làm nô bộc trong Độc Cô thị.

Bởi như vậy bọn họ xem như bị phế, dù cho mười năm sau trở về thì có thể dùng làm gì?

Cho nên tất cả đại thế lực võ lâm vẫn có oán khí, chỉ có điều không đậm đặc như lúc trước, huống hồ cho dù có oán khí thì bọn họ cũng không dám khiêu chiến Bắc Nguyên Độc Cô thị.

Lúc Tô Tín mang người tới sơn môn Thanh Nguyên phái, hắn vẫn còn kinh ngạc tại sao Thanh Nguyên phái không có cả đệ tử thủ núi.

Kỳ thật là có, chỉ có điều bị Độc Cô Thịnh một cước đá cho trọng thương, mà bây giờ trong nội tâm chưởng môn Thanh Nguyên phái vô cùng phiền muộn, hắn đã sớm quên việc này.

Mà những người khác không muốn chọc hắn vào lúc này, cho nên đến bây giờ cũng không có phái đệ tử thủ núi.

Đi vào sơn môn, Tề Long trực tiếp đá cửa, đá sơn môn Thanh Nguyên phái vỡ vụn.

Thanh Nguyên phái chỉ là tiểu tông môn nhị lưu, trong môn cũng chỉ có một võ giả Hóa Thần Cảnh tọa trấn, càng không có mặt hàng cao cấp như hộ sơn đại trận.

- Người nào dám đến Thanh Nguyên phái ta làm càn!

Vài tiếng gầm từ trong Thanh Nguyên phái truyền ra ngoài, một đám võ giả Thanh Nguyên phái nét mặt giận dữ lao tới.

Đối với một tông môn, sơn môn chính là thể diện, kết quả hiện tại thể diện bị người ta đánh vỡ, bọn họ làm sao không giận?

Sau khi đi ra ngoài nhìn thấy một đám võ giả Hóa Thần Cảnh khí thế ngập trời, những người vừa quát mắng lại im lặng.

Lúc này chưởng môn Thanh Nguyên phái mang người chạy tới, trên mặt còn nở nụ cười vui vẻ:

- Không biết Tô đại nhân tới tiểu môn phái như ta làm gì? Thanh Nguyên phái ta rất tuân thủ pháp luật, cho tới bây giờ không làm ra chuyện nguy hại triều đình.

Tuy chưởng môn Thanh Nguyên phái ngoài miệng cười nhưng trong lòng hắn lại sắp khóc.

Thanh Nguyên phái nho nhỏ của mình sao lắm tai nạn, người Độc Cô thị vừa đi, hiện tại có một đám hung thần ác sát tới.

Nói thật, chưởng môn Thanh Nguyên phái không nghĩ tới Tô Tín lại tới tận cửa.

Hiện tại người nào trong Bắc Nguyên đạo không biết tứ đại thần bộ ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín?

Đối với tiểu môn tiểu phái như Thanh Nguyên phái mà nói, Tô Tín chính là nhân vật trong truyền thuyết, bọn họ không thể trèo cao, cũng không dám đắc tội..

Đừng nhìn hiện tại Tô Tín là Dung Thần Cảnh, nhưng hắn vẫn có thể bình khởi bình tọa với cường giả Dương Thần Cảnh, lão tổ Độc Cô thị cũng không thể xem nhẹ hắn.

Chưởng môn Thanh Nguyên phái chỉ là Hóa Thần Cảnh, thậm chí không có tư cách nhìn thấy lão tổ Độc Cô thị, hắn còn kém Tô Tín bao nhiêu?

Cho nên hắn không nghĩ tới Tô Tín lại đánh tới tận cửa, hơn nữa còn hùng hổ dọa người.

Tô Tín có hung danh vang dội trên giang hồ, động một chút là phá gia diệt môn, người Thanh Nguyên phái hắn nói không dễ nghe, người ta tùy tiện động ngón tay là có thể diệt môn.

Chưởng môn Thanh Nguyên phái không dám có chút bất kính với Tô Tín, đắc tội Độc Cô thị thì bọn họ chỉ bị gõ một cái, ví dụ như lần trước, Độc Cô thị sẽ không vì một câu không hợp mà diệt môn bọn họ.

Nhưng đắc tội Tô Tín, hậu quả chưa biết.

Tô Tín nhìn chưởng môn Thanh Nguyên phái, thản nhiên nói:

- Các ngươi có phạm pháp hay không cũng không phải do các ngươi nói, mà là Lục Phiến Môn ta nói mới tính, nếu ngươi nói chuyện có tác dụng, cần Lục Phiến Môn ta làm gì?

Chưởng môn Thanh Nguyên phái vội vàng cười làm lành nói:

- Dạ dạ, Tô đại nhân nói đúng.

Tô Tín quay người nhìn Tề Long hỏi:

- Đệ tử xuất sắc nhất Thanh Nguyên phái tên là gì?

Tề Long nói:

- Lưu Sở Nguyên.

Tô Tín quay đầu lại nói:

- Đúng, chính là Lưu Sở Nguyên này, giao hắn ra đây, ta hoài nghi hắn cấu kết với Kim Trướng Hãn Quốc, ý đồ mưu phản, cần mang về điều tra một phen.

Tề Long đứng sau lưng Tô Tín, khóe miệng co rút liên tục.

Hắn cũng không biết Tô đại nhân quá lười hay vì nguyên nhân nào khác, mỗi lần tìm cớ bắt người đều là như vậy, Kim Trướng Hãn Quốc đã gánh bao nhiêu cái nồi thay Tô đại nhân rồi?

Gương mặt chưởng môn Thanh Nguyên phái cười còn khó coi hơn khóc:

- Tô đại nhân, ngươi tới muộn rồi, Lưu Sở Nguyên đã bị người Độc Cô thị mang đi.

- Mang đi? Vì cái gì?

Tô Tín cau mày.

Tô Tín đang mang người chạy đến địa vực Độc Cô thị, Độc Cô Thịnh bên này đã bắt người, cho nên hắn không nhận được tình báo phương diện này.

Đợi đến lúc chưởng môn Thanh Nguyên phái nói rõ nguyên nhân cho Tô Tín biết, Tô Tín khinh thường, nói:

- Độc Cô Diêm đủ lòng dạ hẹp hòi, chính mình dám làm không dám cho người khác nói?

- Được làm vua thua làm giặc, ngươi thắng tự nhiên sẽ được người giang hồ khen ngợi và hâm mộ, hiện tại thua còn không cho người khác nói, thua không nổi sao?

Chưởng môn Thanh Nguyên phái chỉ cười bồi, Tô Tín có thể tùy tiện nói nhưng hắn không dám nói bậy về Độc Cô thị.

Tô Tín quay người nói với Tề Long:

- Thanh Nguyên phái có đệ tử thiên phú không tồi là ai?

Điểm ấy Tề Long không rõ lắm, hắn đã sớm chuẩn bị tốt tư liệu, lúc này lấy ra và đọc vài cái tên.

Tô Tín vung tay lên nói:

- Mang những người này đi!

Nghe xong lời này, chưởng môn Thanh Nguyên phái sửng sốt, sau đó hắn cũng kịp phản ứng, Tô Tín lần này tới chính là gây phiền toái với Thanh Nguyên phái.

Vấn đề là chưởng môn Thanh Nguyên phái nghĩ không thông, toàn bộ môn phái của mình không có ai liên hệ gì với Tô Tín, rốt cuộc mình chọc Tô Tín lúc nào?

- Tô đại nhân, Thanh Nguyên phái ta không có tội! Ngài đường đường tứ đại thần bộ triều đình nhắm vào tiểu môn phái như ta là có ý gì?

Chưởng môn Thanh Nguyên phái không còn dáng vẻ hèn mọn giống như lúc trước, mà là giận dữ đứng trước mặt Tô Tín.

Đã biết rõ Tô Tín đến gây phiền toái, cho dù hắn khúm núm thì làm được gì? Tô Tín cũng không buông tha hắn.

Tô Tín thản nhiên nói:

- Ta nói rồi, ta chỉ tới mời đệ tử của ngươi đi Lục Phiến Môn điều tra một phen, cũng không phải muốn tánh mạng của bọn họ, ngươi kích động cái gì? Tránh ra.

Chưởng môn Thanh Nguyên phái tức giận run rẩy, hắn nói:

- Lục Phiến Môn là địa phương nào ta còn không biết sao? Cho dù điều tra xong, người không chết cũng phế!

Tô Tín lạnh lùng nhìn hắn, hắn nói ra hai chữ:

- Tránh ra.

Chưởng môn Thanh Nguyên phái hô lớn:

- Nơi này là địa bàn Bắc Nguyên Độc Cô thị! Tô Tín, ngươi động thủ ở nơi này chính là đánh vào mặt Độc Cô thị, chuyện lần này không xong đâu!

Chỉ có điều làm cho chưởng môn Thanh Nguyên phái thất vọng, khi Tô Tín nghe tên Độc Cô thị thì không sợ hãi, hắn chỉ thản nhiên nói với chưởng môn Thanh Nguyên phái:

- Ta không bao giờ nói một lời ba lần, ngươi phải biết rằng, trong luật pháp Lục Phiến Môn bao che tội phạm là rất nghiêm trọng.

Vừa dứt lời, trên người Tô Tín bộc phát khí thế đáng sợ, khí thế khủng bố bao phủ toàn bộ Thanh Nguyên phái, ma diễm ngập trời!

Những đệ tử cảnh giới Tiên Thiên của Thanh Nguyên phái cảm thấy hô hấp không nổi, ngay cả chưởng môn Thanh Nguyên phái cũng đổ mồ hôi lạnh, hiển nhiên hắn không chịu nổi uy áp này.

- Ta giao! Ta tránh!

Chưởng môn Thanh Nguyên phái lui ra, đối mặt với nguy cơ diệt môn, hắn không dám phản bác.

Tô Tín thu hồi khí thế, Tề Long lập tức mang người bắt vài tên đệ tử thiên phú tốt nhất sau Lưu Sở Nguyên của Thanh Nguyên phái.

Bọn họ có tư liệu kỹ càng, tự nhiên cũng không sợ bắt lầm người.

Tô Tín thản nhiên nói:

- Như vậy mới đúng, triều đình chấp pháp các ngươi phối hợp, đến lúc đó tất cả mọi người thuận tiện, ngươi nói có đúng hay không?

Nói xong, Tô Tín mang người rời đi, chỉ lưu lại người Thanh Nguyên phái tức giận.

Chưởng môn Thanh Nguyên phái bị hành động của Tô Tín chọc giận run rẩy, quá phận, quá phận! Đây là khi dễ người!

Vài ngày trước Độc Cô thị vừa bắt đệ tử thân truyền của hắn mang đi, kết quả hiện tại Tô Tín lại bắt vài tên đệ tử thiên phú không tồi của Thanh Nguyên phái mang đi.

Phải biết rằng tiểu môn phái như Thanh Nguyên phái bọn họ có vài tên đệ tử thiên phú không tồi là việc rất không dễ dàng, kết quả hiện tại tốt rồi, mới vài ngày đã bị bắt đi hết.

Tượng đất còn có ba phần tức giận, hiện tại Tô Tín làm như vậy chính là đoạn căn cơ Thanh Nguyên phái, hắn làm sao không hận?

- Đều đi theo ta! Đi tới mời Độc Cô thị chủ trì công đạo!

Chưởng môn Thanh Nguyên phái tức giận quát một tiếng.

Mặc dù nói Độc Cô thị mang đệ tử thân truyền của hắn đi, nhưng cũng có nguyên nhân trong đó.

Huống hồ nơi này chính là địa bàn Độc Cô thị, tông môn của mình đều phụ thuộc vào Độc Cô thị.

Hiện tại Tô Tín tới nơi này bắt người chính là đánh vào mặt Độc Cô thị, thời điểm không mời Độc Cô thị ra mặt thì hắn có thể đi tìm ai?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play