Tô Tín rất tự nhiên ngồi vào ghế chủ vị, khoát khoát tay nói:
- Các vị đều ngồi đi, không cần đa lễ.
Sau khi mọi người ngồi xuống, lúc này Tô Tín mới dùng ngón tay gõ lên bàn và nói:
- Các vị, chắc hẳn các ngươi cũng đã nhận được tin tức, Thiết Ngạo đại nhân bảo bổn quan tạm thời toàn quyền phụ trách sự vụ Giang Hoài đạo.
- Vũ Nguyên Xuân Vũ đại nhân bởi vì công hi sinh vì nhiệm vụ, bổn quan cũng thập phần bi thống, nhưng Giang Hoài đạo lớn như thế lại không thể không người quản lý, cho nên vào lúc nguy nan còn cần mọi người đồng tâm hiệp lực.
Sắc mặt đám bộ đầu Lục Phiến Môn biến thành quái dị, bọn họ đã không nói nên lời trước những lời không biết xấu hổ của Tô Tín.
Chỉ sợ Vũ Nguyên Xuân chết ngươi vui vẻ còn không kịp, ngươi còn có thể cực kỳ bi thương? Chẳng lẽ có thể ngồi lên vị trí tứ đại thần bộ đều là người không biết xấu hổ sao?
Tô Tín không quản khỉ gió ánh mắt của bọn họ là gì, hắn tiếp tục nói:
- Dù sao ta cũng là người ngoài, ta có phần không hiểu sự vụ Giang Hoài đạo, cho nên còn cần dựa vào các vị nhiều.
Khương Triêu Dương vội vàng nói:
- Tô đại nhân khách khí, chúng ta chắc chắn toàn lực ứng phó.
Phòng Lâm Kha cũng nói:
- Tô đại nhân xin yên tâm, từ nay về sau, chúng ta chắc chắn sẽ nghe Tô đại nhân như thiên lôi sai đâu đánh đó, ngươi nói một, chúng ta tuyệt đối không nói hai, cam đoan còn làm tốt hơn lúc Vũ Nguyên Xuân tại vị.
Đám người Khương Triêu Dương dùng ánh mắt xem thường nhìn đám người Phòng Lâm Kha, loại người này cũng không quá không biết xấu hổ.
Thời điểm Vũ Nguyên Xuân còn sống đối đãi với các ngươi không tệ, phải nói với tư cách người cầm lái Giang Hoài đạo chính thức, Vũ Nguyên Xuân có thể dừng chân trong Giang Hoài đạo nhiều năm như vậy, hắn sẽ không quá khắt khe với thủ hạ.
Kết quả hiện tại Vũ Nguyên Xuân vừa chết vài ngày, ngươi liền vội vàng không chờ được đầu nhập vào chủ tử mới, còn công nhiên xưng hô tên của Vũ Nguyên Xuân, loại hành vi này cũng bị người ta xem thường.
Bọn họ không cầu Phòng Lâm Kha ngươi có thể tận trung với Vũ Nguyên Xuân nhưng tối thiểu phải như Khượng Triêu Dương không kiêu ngạo không siểm nịnh, giải quyết việc chung cũng có thể, hiện tại ở trước mặt mọi người nịnh nọt Tô Tín, làm như vậy rất quá phận.
Đồng thời Tô Tín cũng có suy nghĩ như Khương Triêu Dương, hắn không thích những kẻ không biết liêm sỉ như vậy.
Nhưng có một điểm Khương Triêu Dương lại nghĩ sai, Tô Tín không thích người như vậy nhưng không có nghĩa không dùng người như vậy, ngược lại sẽ càng yên tâm dùng.
Đối với loại người như Phòng Lâm Kha, chỉ cần ngươi có thể bảo chứng lực lượng tuyệt đối của mình, hắn sẽ vĩnh viễn không sinh lòng phản kháng ngươi.
Tô Tín có thể dùng bọn họ cũng chỉ nhìn trúng thực lực của bọn họ, trực tiếp sử dụng bọn họ như công cụ mà thôi, đợi đến lúc chính thức phân chỗ tốt tuyệt đối không tới phiên bọn họ.
Cho nên trên mặt Tô Tín vẫn cười nói như trước:
- Các vị có suy nghĩ này rất tốt, về sau sự vụ lớn nhỏ trong Giang Hoài đạo phải nhờ vào mọi người chia sẻ, rất tốt, chúng ta nên nói tới sự việc Bạch Liên giáo.
Thời điểm này lại có người nói:
- Tô đại nhân chậm đã.
Tô Tín nhìn về phía người nói chuyện, đâu là võ giả Hóa Thần Cảnh tướng mạo uy vũ, hắn chính là phó tổng bộ đầu Phùng Viêm, hắn xem như có thực lực mạnh nhất trong đám người nơi này, thực lực Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, đoán chừng còn cách Dung Thần Cảnh một bước.
Thực lực như Phùng Viêm tuyệt đối có thể bổ nhiệm làm tổng bộ đầu một đạo ở nơi khác, chỉ có điều Giang Hoài đạo là căn cơ của hắn, cho nên hắn mới không cam lòng buông tha vị trí này.
Tô Tín cau mày, hắn rất không thích có người cắt lời của mình.
Hiện tại Phùng Viêm mở miệng, Tô Tín hỏi:
- Phùng phó tổng bộ đầu, không biết ngươi muốn nói cái gì?
Phùng Viêm thở dài một hơi nói:
- Tô đại nhân, kỳ thật Giang Hoài đạo ta không có mạnh như mặt ngoài.
- Giang Hoài đạo bởi vì không có một thế lực võ lâm đỉnh cấp chấn nhiếp, cho nên một ít tông môn giang hồ và thế lực võ lâm đánh nhau sẽ khó giải quyết.
- Bản thân tổng minh Tam Giang Thủy Lục chỉ là liên minh lỏng lẻo, trừ đối mặt với kẻ thù ngoài bọn họ còn có thể đoàn kết lại, đại bộ phận thời điểm chính bọn hắn đều nội đấu.
- Thời điểm này đừng nói bọn họ quản người khác, có thể quản được mình là không tệ.
- Cho nên đừng xem Lục Phiến Môn Giang Hoài đạo chúng ta có võ giả Hóa Thần Cảnh nhiều nhất trong Đại Chu bốn mươi chín đạo, nhưng vẫn không đủ dùng.
- Những năm gần đây chúng ta tổn thất không ít bộ đầu và bộ khoái, nhân số và tài nguyên tu luyện rất thiếu thốn, cho nên thỉnh Tô đại nhân hạ lệnh đền bù tổn thất cho chúng ta.
Phùng Viêm khoát tay nói:
- Nếu như đòi người không có người, đòi vật không có vật, hiện tại còn động thủ với Bạch Liên giáo, không phải chúng ta vô năng, mà là ta thật không làm được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT