*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Dịch: Hoangforever

Nơi nào có bóng tối là nơi đó Mạc Phàm có thể di chuyển.

Đầu tiên Mạc Phàm rơi xuống trên mặt đất, sau đó hắn thông qua Độn Ảnh chạy vào trong một khu rừng u ám.

Hắn nhớ cách đây không lâu, có một đôi nam nữ trẻ tuổi hẹn hò trong khu rừng nhỏ này. Khu rừng nhỏ này cây cối rất nhiều cộng với việc ánh đèn chiếu tới khá là yếu. Đây cũng là vị trí tốt để tên kia hành hung (giết người).

” Ưm… Ưm…”

” Đúng rồi… Ở đó… Đúng rồi… Ở đó”

Âm thanh của cô gái trẻ nhẹ nhàng truyền tới tai Mạc Phàm khiến cho hắn đang còn sử dụng Độn Ảnh cũng thấy rạo rực hết cả người.

Mẹ kiếp! Ban ngày ban mặt… đêm hôm khuya khoắt tới nơi này làm loạn. Muốn chơi trò kích thích thì cũng đừng có phát ra âm thanh như vậy chứ. Nơi này là một khu rừng nhỏ dành cho tất cả mọi người. Bọn người tưởng nơi này là phòng thay đồ à??

Nếu là lúc bình thường, có lẽ Mạc Phàm chắc chắn sẽ đứng bên cạnh một lúc thỏa sức mà tận hưởng những hình ảnh này. Thế nhưng lúc này hắn không có thời gian.

” Phạm Mặc. Đến tổ trưởng nơi này hỏi thăm một chút. Hỏi những cô gái có độ tuổi từ 20 tuổi trở xuống, và là Ma Pháp Sư.”

Từ trong tai nghe Mạc Phàm đang đeo phát ra giọng nói của Linh Linh.

” Được!”

Mạc Phàm cũng cảm thấy đây là một ý kiến hay.

Sau khi tới nhà tổ trưởng, Mạc Phàm cũng không có tán chuyện lâu liền đi thẳng vào vấn đề. Hắn đưa ra huy hiệu Thanh Thiên Săn Sở của mình, nói với người tổ trưởng rằng hắn đang thi hành nhiệm vụ.

Huy hiệu Thanh Thiên Săn Sở còn tốt hơn cả huy hiệu của cảnh sát. Thậm chí nó còn có không ít đặc quyền. Dù sao danh tiếng Săn Sở của hắn vượt xa danh tiếng của Cục Cảnh Sát chuyên bắt tội phạm bình thường rất là nhiều.

” Theo như yêu cầu người nói, thì ở nơi này có tổng cộng hơn 70 căn hộ có cô gái có độ tuổi từ 20 trở xuống. Nhưng ghi danh là Ma Pháp Sư thì có tầm 6 căn hộ”

Tổ trưởng nhìn Mạc Phàm với một ánh mắt không tin tưởng.

” Phạm mạc, hỏi nhà gần nơi chúng ta đang làm nhiệm vụ!!”

Linh Linh dò hỏi.

Mạc Phàm vội vàng hỏi.

” Tầng 18 tòa nhà Kim Ngọc, phòng 102. Ở căn hộ này có 3 sinh viên học phủ Minh Châu ở… Mà ba sinh viên này nửa đêm thường rất hay cười đùa, âm thanh lại còn lớn nữa. Chúng ta đã nhắc nhở bọn họ 2 lần rồi.”

” Chính là các nàng. Từ phòng ngủ của người đàn bà vừa khéo nhìn thấy được tầng 18 tòa nhà Kim Ngọc. Ta nghĩ các nàng sớm đã trở thành con mồi của người đàn bà kia rồi.”

Linh Linh lập tức nói.

” Được! Ta sẽ chạy tới đó.”

Mạc Phàm gật đầu.

Nữ nhân lột da kia không biết đã hành hung bao lâu rồi.  Nếu như hắn không nhanh chóng tìm thấy nàng, rất có thể sẽ có án mạng xảy ra.

Mạc Phàm nhanh chóng chạy tới tòa nhà Kim Ngọc. Thế nhưng cho dù hắn có xài Độn Ảnh thì cũng không thể nào làm một phát tới tầng 18 được. Cho nên không còn cách nào khác hắn đành phải đi thang máy lên tầng 18, rồi sau đó xông thẳng tới phòng 102.

……………

Cốc … Cốc … Cốc….

Rất nhanh cửa phòng được mở ra. Người mở cửa chính là cô gái có mái tóc dài ngang vai. Nàng vừa nhìn thấy Mạc Phàm liền hiện ra sự ngạc nhiên và mừng rỡ.

” Soái ca, từ lúc xuống xe tới giờ đừng có bảo rằng anh vẫn luôn đi theo chúng tôi nha???”

Cô gái có mái tóc ngang vai cười khanh khách hỏi.

” Ai vậy….. Wow! Tiểu Đồng,Tiểu Đồng, soái ca tới tìm người kia.”

Cô gái có môi đỏ mặc một cái quần sooc ngắn. Mà hình như nàng cũng không mặc áo ngực vội vàng chạy vào trong phòng gọi người ra.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua trong phòng một chút. Hắn phát hiện thấy cũng không có điều gì bất thường xảy ra. Trên khuôn mặt liền hiện ra sự nghi hoặc.

Chẳng lẽ hai người Mạc Phàm suy đoán sai?? Các nàng không phải là mục tiêu của nữ nhân lột da kia??

” Xin lỗi! Tôi nhầm phòng. Tôi đang có chuyện gấp cần phải….”

Mạc Phàm cũng không có rỗi hơi ở lại tán chuyện với các nàng.

“A ~~~~~~~~”

Mạc Phàm đang định rời đi. Đột nhiên có tiếng thét chói tai của cô gái môi đỏ phát ra.

“Rầm ~~~~~~~~~!!!!”

Cô gái môi đỏ giống như bị thứ gì đó đánh bay vậy. Cả cơ thể nàng từ trong phòng ngủ bay ngược ra ngoài, thiếu chút nữa là va vào tường.

Cô gái này thân thể yếu đuối, vừa va chạm vào sàn nhà xong liền ói ra một đống máu.

” Nam Nam!”

Cô gái mái tóc dài ngang vai ngạc nhiên, muốn  nhanh chóng chạy lại bên cô gái môi đỏ hỏi xem nàng ra sao rồi.

” Đừng qua nơi đó! Người là Ma Pháp sư hệ gì??”

Mạc Phàm liền nắm tay cô gái có tóc dài ngang vai này lôi lại.

” Quang… Quang hệ.”

Cô gái có tóc dài ngang vai run rẩy trả lời lại.

” Theo sát phía sau ta.”

Mạc Phàm cũng không có nhiều lời, liền nhanh chóng chạy vào trong phòng.

Mạc Phàm cũng không có xem coi tình trạng của cô gái môi đỏ lúc này ra sao. Bởi vì hắn biết cô gái này cũng chưa có chết sau va chạm như vậy. Do cô gái này là một vị Ma Pháp Sư. Cho nên hắn đoán cô gái này vẫn còn thoi thóp.

Hắn nhìn vào trong phòng ngủ. Mạc Phàm kinh ngạc phát hiện thấy cô gái tóc ngắn nói chuyện với hắn lúc trước, lúc này đang bị treo ngược trên trần nhà. Hai tay của nàng giống như bị thứ gì đó sắc bén cắt đứt 1 đường. Máu trên đôi tay trắng nõn theo động mạch không ngừng tí tách chảy xuống.

Mà đang ở phía dưới nàng, là một nữ nhân có thân hình quái vật với nhiều vảy ở trên người. Nữ nhân này đang mở toang hoang cái miệng to gấp mấy lần cái miệng người bình thường. Nữ nhân này đang ngửa mặt lên trời, thò cái lưỡi dài ngoằng của mình ra hưởng thụ từng giọt máu từ trên trần nhà tí tách rơi xuống cổ họng!

Mặc dù nữ yêu này trên người tràn đầy vảy, nhưng hắn vẫn có thể nhận ra đây là nữ nhân từng tới cơ sở hắn ủy thác. Nhưng khuôn mặt của nàng lúc này rất là dữ tợn, vô cùng tham lam. Hình ảnh này quả thực khác một trời một vực hình ảnh thiếu phụ đáng thương kia. Nếu như hắn không tận mắt nhìn thấy, có lẽ hắn sẽ không bao giờ tin đây là sự thật???

” Đây là… Đây là quái vật gì vậy??”

Cô gái có mái tóc ngang vai tái mét mặt mày, run rẩy hỏi!

“Yêu quái chết tiệt! Dám ra tay hành hung trong địa bàn lão tử quản lý sao??”

Mạc Phàm tức giận nói.

Yêu quái này quả thật đã phát rồ. Nó không giết luôn cô gái tóc ngắn kia, cũng không hút máu nàng nhanh gọn luôn mà lại đem nàng treo ngược lên trần nhà để cho máu tí tách từ trên cao chảy xuống, chảy cho đến khi cô gái tóc ngắn này hết máu mà chết….

Mạc Phàm có thể tưởng tượng được cô gái tóc ngắn kia phải đau đớn như thế nào vào lúc này. Lúc này, ý thức nàng hoàn toàn tỉnh táo cho nên bị hành hạ như thế này, nàng phải thừa nhận sự đau đớn và sợ hãi nhiều tới mức nào đây….

“Liệt quyền...... A, đừng chạy!”

Mạc Phàm định thi triển ra Liệt Quyền, con nữ yêu lột da kia đột nhiên nhảy qua cửa sổ.

Đây là tầng 18, nó nhảy một phát từ trên này xuống mặt đất thì chắc chắn sẽ bị tan xương nát thịt mà chết.

Mạc Phàm vội vàng chạy ra cửa sổ nó vừa nhảy xuống. Hắn nhìn xuống thì hoảng sợ phát hiện ra con nữ yêu này đang bò trên tường thẳng đứng. Móng vuốt của con nữ yêu này vô cùng cứng cáp.

Khoảng cách giữa hai nóc tòa nhà cũng cách nhau không quá xa. Lúc này con nữa yêu đang nhảy qua lại giữa các nóc tòa nhà. Mạc Phàm nhìn thấy mà nổi hết da gà lên. Con này quả thật quá là kinh khủng! Nó nhảy qua nhảy lại như vậy mà một chút âm thanh cũng không có phát ra.

Lúc này, hắn mới nhớ tới cô gái tóc ngắn mà con nữ yêu kia lẻn vào trong phòng sát hại.

” Người nhanh chóng mang các nàng tới phòng y tế của nhà trường.”

Mạc Phàm vội vàng nói với cô gái có mái tóc dài ngang vai. Sau đó hắn cũng học phương thức của nữ yêu kia. Hai chân giẫm lên thành cửa sổ rồi nhảy qua cửa sổ. Hai tay hắn giang ngang hai vai, tư thế không khác gì đại bàng giương cánh vậy.

Khi Mạc Phàm rơi xuống tầng thứ 13, đột nhiên thân thể của hắn dung nhập vào trong bóng tối. Hắn đứng ở  ban công tầng 13 nhìn chăm chú vào con nữ yêu đang còn nhảy qua nhảy lại giữa các tòa nhà kia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play