*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dịch: Hoangforever
* Thành quản: Người giữ gìn hòa bình trật tự cho thành thị.

Rời khỏi Thư viện, tâm tình của Mạc Phàm lúc này rất là tốt.

Mặc dù mục tiêu của hắn vẫn còn xa vời. Nhưng nói thế nào đi chăng nữa thì hắn nhận được rất nhiều chỗ tốt.

Có lẽ những thứ này nếu tính ra giá trị một cách rõ ràng, thì giá trị của nó chắc cũng không thể nào cao tới như vậy được. Nhưng yêu cầu của Mạc Phàm cũng không phải là tiền, thứ đồ vật vô tri này.

Họ cho hắn mấy ngàn vạn thế nhưng khoảng cách tới một ngón tay kia vẫn là một con số vô cùng lớn. Mà cái cơ hội có thể cướp đoạt tài nguyên của tất cả các hệ cũng không thể nào rơi đầy đường tới như vậy được.

Tiêu viện trưởng hiểu Mạc Phàm cần gì. Hắn đã đem những thứ tài nguyên vô nghĩa kia biến thành tài nguyên trợ giúp cho Mạc Phàm mạnh mẽ hơn.

Một khi hắn đã mạnh mẽ hơn rồi, thì lo gì chuyện thiếu tiền. Tới lúc đó tiền lại chui vào người hắn ào ào không dứt cũng nên. Không phải lão viện trưởng kia nói thế này sao: ” Một khi mình đạt tới cao cấp, thì tư chất nguyên để mình sử dụng cái thì tới ngàn vạn, cái thì tới cả hàng triệu. Tới lúc đó muốn đạt đủ 1 đầu ngón tay có lẽ không còn là chuyện xa vời, không thể với tới nữa rồi!”

” Hiện giờ Hỏa của mình đã là Hồng Viêm rồi. Thứ này giá trên thị trường vượt qua 2000 vạn. Mà trường học cho mình 200 vạn học bổng hình như còn chưa đủ để mua nổi một góc của Linh Phẩm Linh Chủng Lôi hệ. Nghe nói giá tiền của Linh Chủng Lôi hệ còn cao hơn nữa….  Số tiền này có lẽ dùng để cải thiện cuộc sống hiện giờ thì tốt hơn.”

Mạc Phàm lẩm bẩm nói.

Muốn kiếm tiền! Thì không thể ngồi yên như thế này được.

Mạc Phàm cũng không muốn ở cái nơi vắng vẻ hoang tài ở ngoại thành kia nữa rồi. Huống hồ Tậm Hạ đã thi đậu vào trường Chiết Giang danh tiếng kia. Nàng di chuyển lại rất là khó khắn nữa, mình không thể cứ để nàng như vậy được, phải mướn cho nàng một osin chăm lo cho nàng nữa.

Sau này nếu như có nhiều tiên hơn, mình sẽ thuê nữ hộ vệ hoặc người hầu… trách cho việc nàng tính tình lương thiện dễ bị người khác khi dễ, bắt nạt mà không làm gì được họ.

Trường học đã có quy đinh, tân sinh viên phải trọ ở trong trường.

Đợi tới sang năm, khi mình bước vào chủ giáo khu rồi. Thì chỗ ở này nhất định phải chuẩn bị thật tốt. Mặc dù trong ký túc xá mọi người không can thiệp vào việc tu luyện của từng người. Nhưng trong cuộc sống, có nhiều lúc gặp phiền toái, có vấn đề này nọ muốn giải quyết thì cũng không được tiện cho lắm. Giống như cái tên Triệu Mãn Duyên kia vậy. Năm sau chắc chắn cái tên này sẽ ở bên ngoài. Quán rượu, khách sạn cách trường học khá là xa. Hắn vốn định mang nữ nhân trở về phòng túc xá của mình khóa trái của lại bàn chuyện nhân sinh nhưng chẳng lẽ hắn lại không suy nghĩ tới cảm nhận của mấy người cùng phòng khác sao??

......

Tiêu viện trưởng đưa cho Mạc Phàm một lời đề nghị khá là phù hợp.

Vùi đầu khổ tu quả thật là một chuyện vô cùng tốt. Nhưng nếu như có thể kết hợp với chiến đấu thực tế thì tốc độ tu luyện  còn tăng nhanh hơn cả khổ tu.

Mạc Phàm cực kỳ coi trọng việc chiến đấu. Hắn vẫn còn nhớ ngày trước 4 tên Đông Phương Thế Gia kia vì kinh nghiệm chiến đấu không đủ, nên bị cái tên Triêu Hách kia dùng kỹ năng nguyền rủa thả một lưới bắt hết.

Cho dù tu vi có cao tới đâu, kỹ năng có mạnh mẽ tới đâu đi chăng nữa thì cũng phải hiểu cách chiến đấu mới được. Sau khi suy nghĩ cặn kẽ về thực lực bản thân, Mạc Phàm cảm thấy quay về nghề cũ của mình là thợ săn pháp sư có lẽ vẫn là thích hợp nhất!

Quả thật ở trong trường học hắn có thể tìm được rất nhiều người để so tài, tỷ thí kỹ năng với nhau.

Thế nhưng những trận chiến như thế này cũng không đủ chân thật cho lắm. Chỉ có làm thợ săn ma pháp sư mới có thể chân chính đối mặt với nguy hiểm. Lúc đó hắn sẽ phải chiến đấu không ngừng, phải ma luyện. Như vậy hắn mới có thể tăng mạnh thực lực của mình lên được.

Mà còn hơn nữa chính là, hắn làm thợ săn ma pháp sư thì hắn mới có thể kiếm được nhiều tiền được.

Và Lôi hệ của hắn cũng mới có cơ hội lột xác thành Linh Phẩm được. Lực chiến đấu tăng lên gấp đôi quả thực vô cùng hấp dẫn.

………….

” Mạc Phàm, đi đâu vậy? Buổi tối tao có hẹn với mấy em bên Thủy hệ. Mấy em này rất là xinh đẹp. Tao khẳng định một câu chắc chắn mấy em  này phù hợp với khẩu vị của của mày. Một mình tao ăn không nổi…”

Trương Bình Cốc thấy Mạc Phàm bước ra cửa, liền vội vàng gọi hắn lại.

” Tao buồn chết đi được. Ra ngoài đi dạo một chút cho thoải mái.”

Mạc Phàm nói.

Lúc này Mạc Phàm định đi liên minh thợ săn. Mặc dù hắn cũng rất muốn sang chỗ mấy em Thủy hệ kia lắm nhưng suy nghĩ lại thì dựa vào bản lĩnh của cái tên Trương Bình Cốc này thì hơn phân nữa mấy em này đều xấu. Vì vậy cho nên hắn vội vàng cự tuyệt.

Nếu như là Triệu Mãn Duyên gọi hắn đi chung, có lẽ Mạc Phàm gật đầu đáp ứng ngay lập tức!

Liên minh thợ săn nằm gần khu vực Lục gia. Mấy cái thế lực lớn này bọn họ toàn chiếm cứ một  khu cao ốc chọc trời của Thượng Hải. Cũng giống như bên hiệp hội ma pháp sư ở nơi này cũng có mấy em tiếp viên xinh tươi suốt ngày đứng ra tiếp đón khách khứa, khiến cho mọi người bước vào nhìn mà cảm thấy thèm thuồng, ghen tị.

Mạc Phàm đã tới tòa cao ốc của liên minh thợ săn. Hắn theo thang máy lên tầng thứ 50.

Đại sảnh của Liên minh thợ săn hầu như chiếm hết tầng này. Ở nơi đây có tận 15 cái thang máy phục vụ đi lại của mọi người. Lượng người ra vào nơi này vô cùng khổng lồ.

Có thể nói, liên minh thợ săn của ma đô là nơi thu thập tin tức rộng lớn nhất trong cả nước. Rất nhiều nhiệm vụ ra nước ngoài cũng được treo thưởng trong tòa cao ốc liên minh thợ săn của ma đô này. Các thợ săn ma pháp sư có thể căn cứ vào đó để tìm thấy cho mình một nhiệm vụ phù hợp với mình.

……………..

Cũng vì nguyên nhân Mạc Phàm còn phải ở trong trường học và tu luyện nữa cho nên việc hắn làm một gã thợ săn ma pháp sư dã ngoại có lẽ là không được.

Hắn thích vào một cái tiểu đội liệp yêu thành thị hơn. Một ma đô khổng lồ như thế này, thì làm gì có chuyện không có yêu ma quỷ quái cơ chứ. Hắn làm một gã giữ gìn hòa bình, trật tự cho một cái Bắc Thành nho nhỏ kìa làm gì cơ chứ. Nếu làm thì phải làm một gã giữ gìn hòa bình trật tự cho cái Ma Đô Thượng Hải (Ma đô thành quản) này còn hơn.

Trừ yêu diệt ma, vừa săn giết vừa kiếm tiền. Vừa tu hành vừa kiếm tiền. Chuyện tốt như thế này hắn sao có thể không làm được cơ chứ??

” Tiên sinh! Muốn làm người săn yêu thành thị của Ma Đô, thì ít nhất ngài cần phải đạt tới thợ săn tinh anh. Căn cứ vào thông tin, dữ liệu mà ngài cung cấp cho chúng tôi từ Bắc Thành. Thì những thông tin này không có cách nào giúp cho ngài trở thành một vị săn yêu thành thị của Ma Đô chúng tôi được.”

Cô trợ lý liền làm ra vẻ mặt xin lỗi, nói với Mạc Phàm.

Nghe thấy vậy, Mạc Phàm liền hỏi một câu:

” Tinh anh thợ săn làm sao để đạt được?”

” Muốn đạt tới cấp bậc thợ săn tinh anh ngài cần phải hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng, ủy thác nhiệm vụ phải thật nhiều. Những nhiệm vụ treo giải thưởng, hay ủy thác được hoàn thành sẽ được chúng tôi đổi thành điểm cống hiến thợ săn. Khi điểm cống hiểm của ngài đạt đủ yêu cầu. Nó sẽ tự động thăng cấp danh hiệu cho ngài. Mà những thông tin dữ liệu chi tiết ở Bắc Thành ngài đưa cho chúng tôi, thì dựa theo tiêu chí của chúng tôi, điểm cống hiến của ngài lúc này là 785 và danh xưng của ngài là thợ săn trung cấp. Muốn đạt tới tinh anh thợ săn thì còn thiếu 9215 điểm nữa.”

Nữ trợ lý liền nói.

Cái con mẹ nó chứ!

Nói như thế này chẳng khác nào bảo hắn đang là thợ săn tay mơ hay sao? Căn bản hắn không đủ tư cách để làm ma đô thành quản!!

” Ta cảm thấy thực lực của mình lúc này có thể đảm nhận được những nhiệm vụ treo giải có độ khó khăn tương đối cao. Ủy thác cũng không thành vấn đề. Người xem có phương pháp nào giúp ta được không?"”

Mạc Phàm liền hỏi thăm một chút tin tức.

” Vậy ngài cũng chỉ có thể từ từ tích lũy điểm số mà thôi. Liên minh thợ săn của chúng ta cần những người có trách nhiệm với nhiệm vụ được giao. Nếu như những người không có đạt đủ những tiêu chuẩn của nhiệm vụ treo thưởng kia thì họ cũng đừng mong mà nhận được nhiệm vụ này. Bởi vì nếu như bọn họ không hoàn thành, làm chậm tiến độ của  người treo thưởng thì sẽ khiến cho những người có khả năng hoàn thành kia sẽ tổn thất một số lượng tiền không nhỏ.”

Nữ trợ lý máy móc trả lời.

” Được rồi! Được rồi!”

Mạc Phàm cười khổ.

Có lẽ hắn nghĩ chuyện này quá mức đơn giản rồi. Muốn làm một vị thành quản thì hắn phải có tư chất cực cao. Nếu như so sánh với thế giới cũ của hắn mà nói có lẽ muốn làm một vị thành quản hắn phải có được bằng cấp ngang với bác sĩ.

” Nhưng mà, tình huống của ngài lúc này có thể cân nhắc tới chuyện gia nhập vào các cơ sở thợ săn tư nhân.”

Nữ trợ lý không phải là cái gì cũng máy móc liền nói.

” Cơ sở thợ săn tư nhân, nghĩa là sao?”

” Liên minh thợ săn chúng ta cho phép một số đoàn đội thợ săn hoặc là thợ săn đại sư có thể xây dựng một số cơ sở thợ săn tư nhân. Bọn họ có thể dựa vào danh tiếng của mình để chiêu nạp, hấp dẫn các thợ săn tới cơ sở của họ tìm việc và bọn họ sẽ chỉ định người của bọn họ làm việc với ngài để hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng. Các cơ sở thợ săn tư nhân này thường sẽ tính phí với các nhiệm vụ treo thưởng cao hơn. Nhưng khả năng hoàn thành và hiệu suất làm việc của bọn họ lại có thể tin tưởng được.”

Nữ trợ lý liền nói với Mạc Phàm.

Mạc Phàm nghe xong liền hiểu được cái cơ sở tư nhân này là thế nào.

Cái cơ sở tư nhân này nó không khác gì một cơ sở thám tử tư vậy. Người đi thuê muốn thuê bọn họ phải tự thân đi tới đúng cơ sở này thì mới có thể thuê được!!!

Nếu để cho Mạc Phàm hắn giết tiểu yêu, tiểu quái để kiếm điểm chắc hắn phải đánh cho lòi mắt ra. Quả thật cực kỳ lãng phí thời gian.  Nếu như hắn gia nhập vào cái loại cơ sở tư nhân như thế này thì yêu cầu này cũng không có gì là quá cứng nhắc. Hắn vào cái cơ sở này thì hắn sẽ không phải chạy đi chạy lại cái đại sảnh kia để tìm tin tức trong cái hằng hà vô số nhiệm vụ kia. Đỡ cho hắn đỡ rước phiền toái vào người!

” Rất tuyệt. Đây đúng là thứ ta cần tìm rồi. Cô có thể tìm giúp ta một cơ sở thợ săn tư nhân được không?”

Mạc Phàm vỗ bàn một cái, hừng hực khí thế nói.

Hắn xem Conan hơn 700 tập rồi, cuối cùng cũng có cơ hội để thực hành!

Có lẽ hắn nên sớm nghĩ cho mình một lời thoại hay ho nào đó thì hơn.

Đúng rồi! Ta, một vị thám tử anh tuấn đẹp trai. Chuyên xử lý các vấn đề khó khăn. Một khi đã ra tay thì vấn đề này liền được giải quyết. Khiến cho bao cô gái khi nghe được tên của ta cũng phải lao đao ngất xỉu. Ta chính là thám tử Mạc Phàm!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play