"Cho các ngươi hai lựa chọn, thần phục hoặc là chết!"

"..."

Mặt than của Tư Lăng có chút co giật. Cái vẻ mặt như nhìn kẻ ngốc của hai huynh đệ này là cái quỷ gì thế? Chẳng lẽ chúng không biết bây giờ chúng là tù nhân, bất kỳ lúc nào cũng có thể sẽ bị rút hồn luyện phách, hủy thi diệt tích sao?

Tiểu Khôi trung thành và tận tâm lập tức dùng móng vuốt cào mấy đường trên khuôn mặt trắng trắng mềm mềm của hai huynh đệ nọ, nói cho bọn chúng biết, Tiểu Lăng Tử không phải ai cũng có thể cười nhạo!

"Dừng tay a a a -- "

Ẩn Viêm sụp đổ kêu to, kinh sợ cùng âm ngoan trong mắt Ẩn Táp đã gần như thực chất hóa.

Tư Lăng ngẩng đầu nhìn trời. Hắn rốt cuộc biết vì sao hai huynh đệ này vừa nhìn thấy gương mặt hắn liền muốn lột da. Thì ra là hai đứa nhỏ tự luyến yêu thích làm dáng, chẳng trách lại dùng Trú Nhan đan duy trì bộ dạng tại thời kỳ thiếu niên khó phân biệt nam nữ này. Nhìn bọn họ vừa rồi nghiệp vụ  thuần thục như thế, sợ là gặp được tu sĩ nào bộ dạng tốt đều phải chịu độc thủ của bọn chúng rồi.

Tư Lăng trực tiếp dùng Hồn lực trói bọn chúng thành bánh chưng, sau đó trói bọn hộ vệ dưới đất lại một chỗ, chạy đến nói thầm vài câu cùng đại ca nhà mình. Sau khi được sự đồng ý của huynh ấy, hắn liền mang theo hai huynh đệ   kia đến một chỗ, một xấp hồn phù vỗ xuống đất, đất bằng dựng thành một Phù ốc, Tư Lăng mang theo hai người đi vào.

Đợi Tư Lăng đi ra thì hai huynh đệ kia đã như nụ hoa bị chà đạp, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt kinh hoàng, sợ hãi không thôi, hoàn toàn không còn kiêu ngạo lúc trước. Hai người đồng thời muốn tìm kiếm che chở của hộ vệ -- lúc trước Tư Lăng chỉ làm bọn họ bị thương, mà không có ý giết họ, khiến hai huynh đệ đều cho rằng người này e ngại Đảo Ẩn Thế, không dám hạ sát thủ, nhưng lúc này thì bọn họ đã không quá chắc chắn.

Chờ khi bọn hắn thấy rõ bộ dáng những người đó thì lại giật mình, chỉ thấy ba mươi tu sĩ kia giờ đang cung kính đứng ở một bên, khuôn mặt cứng ngắc, đôi mắt dại ra, giống như con rối đã không có linh trí vậy.

Hai người rốt cuộc biết bọn họ đá đến thiết bản. Trên thế giới này còn có người không sợ Đảo Ẩn Thế, chỉ sợ hai người cũng là có lai lịch.

Hai huynh đệ trong lòng phát hận, cái nhục ngày hôm nay, ngày khác sẽ hoàn trả gấp trăm gấp ngàn lần!

"Các ngươi là ai?" Ẩn Táp rốt cuộc là tên khôn ngoan, lúc này còn có thể trấn định hỏi.

Tư Lăng ngồi trên ghế nhỏ mà Tiểu Khôi ngậm đến, ngồi trước mặt bọn họ, từ trên cao nhìn xuống bọn họ, tùy ý nói: "Chúng ta là ai không quan trọng..."

Huynh đệ Ẩn gia trong lòng gào thét: ai nói không quan trọng?! Biết tên mới dễ báo thù chứ!

"Quan trọng là, lựa chọn của các ngươi!" Tư Lăng mỉm cười, nụ cười này giống như xuân về hoa nở, tiên âm mơ hồ. Loại xinh đẹp cực hạn kia thậm chí siêu thoát khỏi giới hạn thế gian này, khiến huynh đệ Ẩn gia tim đập thình thịch, trong lòng lại nhảy lên xúc động tà ác muốn lột da gương mặt này.

Nhìn hai mắt đột nhiên băng lãnh của hắn, Ẩn Táp trong lòng trầm xuống, lại ngạo nghễ nói: "Đệ tử Ẩn gia, trước nay không sợ cường quyền."

Tư Lăng gật đầu, "Ta biết, bởi vì các ngươi chính là cường quyền, đương nhiên không sợ." Sau đó nhìn về phía hai con yêu, nói: "Trọng Thiên, Tiểu Khôi, cơ hội báo thù của các ngươi tới rồi, lên đi."

"..." 

********

Đám Tư Lăng ở chỗ này gần nửa tháng, vì không để cho người khác quấy rầy, Tư Lăng còn dùng Cửu Chuyển Linh trận bao vay chung quanh lại, thêm vào đó có Băng Vụ của Tư Hàn hóa thành huyễn cảnh, lại càng hết sức an toàn.

Nửa tháng này, ngoại trừ tu luyện, ngủ, hành hạ người, Tư Lăng lại đào móc được rất nhiều thần thông mà Tư đại ca tu luyện ra  -- các tu sĩ đến giai đoạn nhất định đều sẽ có thủ đoạn thần thông của mình -- biết Băng Vụ của huynh ấy có nhiều loại sử dụng, nhất thời sinh lòng bội phục, bắt đầu hưng trí bừng bừng thỉnh giáo mấy nghi vấn mà mình gặp phải trong tu luyện. Trận thảo luận vừa ra, Tư Lăng muốn ngừng mà không được, lại một lần nữa ý thức được nhà mình đại ca tuyệt đối là một đại đại thiên tài, đối với sử dụng thuật pháp thì thuần thục, đối với sáng tạo thuật pháp càng lợi hại, phàm nhân khó sánh bằng.

Giống như Băng Vụ của huynh ấy, vốn xuất ra chỉ làm cho người ta cảm thấy lạnh một chút mà thôi, nhưng khi Tư Hàn vận hành, không chỉ có thể hóa thành lồng giam huyễn cảnh nhốt người, còn có thể mượn Tiên khí - Trần thế kính sửa chữa ký ức. Thật nghịch thiên!

Ba mươi tu sĩ kia giờ chỉ như con rối đứng ở đó chính là bút tích của Tư Hàn. Tư Lăng vốn còn có chút tò mò hỏi đại ca làm sao làm được, chờ khi nhìn thấy hắn cầm ra tấm Trần thế kính kia thì nhất thời hết chỗ nói. Trần thế kính không phải đã giao cho Thiên Tông phái, trở thành bảo vật trấn phái rồi sao?

Sau đó qua Tư Hàn giải thích ngắn gọn mới biết được, thì ra lần trước thiếu chủ Ma tộc dẫn dắt bộ hạ tấn công Thiên Tông phái, hơn nữa khi thiếu chủ Ma tộc mang quân binh đến Thiên tông phái thì cũng mang theo thù hận  hận không thể cắn chết Thiên Tông phái -- nhận ra Tư gia huynh đệ mà, biết đây là hang ổ của huynh đệ Tư gia, ý niệm đầu tiên là chỉ muốn đánh tan Thiên Tông phái -- đang lúc Thiên Tông phái sắp bị phá thì bọn Tư Hàn đúng lúc chạy về, Tư Hàn có thể lấy một đòn đã phá tan đại trận của trăm tên tu sĩ tiên phong Nguyên Anh Ma Giới, chính là nhờ có công lao của tiên khí này. Sau này Tiên khí vẫn do Tư Hàn mang theo, hơn nữa qua các cuộc thí nghiệm, Tư Hàn phát hiện Trần thế kính này còn có thể tích trữ linh lực chuyển hóa thành Tiên linh lực. Hơn nữa, lượng tích trữ này có thể giúp hắn cắt hư không đến một chỗ khác ở thời khắc quan trọng, tác dụng rất nhiều, vì thế Tư đại ca không khách khí thu lấy.

Do đó, không có Tiên khí vô dụng, chỉ có phát hiện chính xác phương pháp sử dụng Tiên khí hay không thôi. Tư Lăng than thở không thôi. Hắn lúc trước còn tưởng rằng Tiên khí này vô dụng, chẳng qua là bọn họ không biết cách sử dụng mà thôi.

Thấy hắn tò mò lật qua lật lại tấm Trần Thế kính kia, trí nhớ Tư Hàn dường như hiện ra cái gì, liền nói: "Nếu đệ thích thì cầm chơi đi."

Tư Lăng ngẩn người. Nghe huynh ấy nói như thế không khỏi nhớ lại lúc trước đại ca nói lấy được Tiên khí sẽ đưa cho hắn chơi, trong lòng tràn đầy ôn nhu, cười nói: "Thôi, Tiên khí ở trong tay đệ cũng phát huy không được tác dụng gì, vẫn nên để đại ca giữ đi. Đây cũng là phần thưởng huynh đạt được tại Thông Thiên tháp."

Phong độ rộng rãi như thế, thoải mái cởi mở, không hề có âm trầm, tham lam, đúng là hiếm có. Tư Hàn chỉ cảm thấy ký ức có chút hỗn loạn, lại không che giấu tán thưởng, giống như nam tử trước mắt phản ứng như thế là chuyện đương nhiên, lập tức cũng mỉm cười với hắn.

"..."

Tiểu Lăng Tử lần nữa bị dọa tè.

Đại ca, tuy rằng huynh cười rộ lên như băng tan tuyết rã, xuân về trên đất nước, nhưng vẫn thực dọa người có được không? &gt__&lt..

Đợi khi Tư Lăng nghiên cứu xong Tiên khí, huynh đệ Ẩn gia cũng sắp bị một chim, một thú hành hạ sắp điên rồi, liều mạng gọi Tư Lăng qua, tỏ vẻ bất kể hắn có yêu cầu gì đều sẽ đáp ứng, chỉ cầu đừng để hai con thú ngốc, chim ngu này giày vò bọn họ nữa!

Về phần hai con yêu hành hạ như thế nào, bất quá là mỗi ngày đều đánh bọn họ một trận, sau đó vứt xuống một cái hang rộng chứa chất nhựa đặc thù  của yêu thực, sau đó bắt đầu nước ấm nấu ếch mà thôi. Hoặc là tha bọn họ  đến trong phòng tối giam lại, hai con yêu phun lửa trong bóng tối, làm cho bọn họ chỉ có thể không ngừng trốn, không ngừng chạy, chạy trốn tới sức cùng lực kiệt, không còn sức lực trốn nữa mới thôi.

Đáng thương huynh đệ Ẩn gia, bất quá chỉ nửa tháng ngắn ngủi mà đã gầy đến chỉ còn bộ da, lông thì chưa mọc được một sợi nào, nhìn trông vẫn trơn bóng như trứng luộc, cmn nhục nhã người ta.

Bất quá Tư Lăng không hề thương hại bọn hắn. Ngẫm lại những tu sĩ bị bọn họ lột da mặt, dùng để chế thành phù nô, sự ác độc của hai huynh đệ này quả thực làm người ta giận sôi gan, làm cho hắn cảm thấy cái Đảo Ẩn Thế kia tất nhiên cũng không phải chỗ tốt lành gì, hoàn toàn không có lòng kính nể. Đương nhiên, đợi về sau Tư Lăng lịch lãm nhiều hơn, hiểu biết nhiều hơn, sẽ phát hiện huynh đệ Ẩn gia bất quá chỉ là tiểu ác, hành vi như thế trong Tu tiên giới đúng là bình thường, kẻ mạnh làm vua, không có thực lực tự bảo vệ mình thì cái gì cũng đều là mây bay.

Cuối cùng, Tư Hàn gieo vào Thức hải của huynh đệ Ẩn gia hạt băng. Hạt Băng chỉ là một hạt băng nho nhỏ dùng dị băng nén lại mấy ngàn lần, nếu dị băng đột nhiên nổ tung, đủ để khiến cả thể xác, cả nguyên thần của một người nháy mắt hủy diệt. Hạt Băng cũng không ảnh hưởng tu hành của bọn họ, chỉ là nếu bọn hắn có dị tâm, luồng thần thức trong Hạt băng sẽ phát hiện, thế là tiêu.

Huynh đệ Ẩn gia thấy được lợi hại của Hạt Băng, sắc mặt tái nhợt, cúi thấp cái đầu cao ngạo lúc trước.

Tư Lăng hòa ái dễ gần nói: "Biết sớm như vậy, lúc trước đã không nên miệng thối như vậy? Nhìn đi, hiện tại các ngươi ngoan cỡ nào nha?"

Huynh đệ Ẩn gia giận mà không dám nói, bọn họ sợ hãi là Tư Hàn cùng hai con yêu biết giày vò người kia, nhưng đối với gương mặt họa thủy yêu nghiệt này thì không biết vì sao lại không sinh nổi một chút lòng kính sợ.

"Các ngươi tự rời đi, về sau chúng ta sẽ liên lạc với các ngươi." Tư Lăng không nhìn ánh mắt của bọn họ, ý tứ hàm súc nói: "Ký ức bọn tùy tùng của các ngươi rất tốt, các ngươi cũng nên học theo bọn họ nha."

Huynh đệ Ẩn gia không rõ ý tứ của hắn. Chờ sau khi bọn hắn rời đi, nhìn thấy những tùy tùng kia đột nhiên như mới tỉnh mộng, mới biết trí nhớ của bọn họ đều bị sửa đổi, bị gieo vào một ký ức giả dối hoàn mỹ khác.

Hai người lần nữa sắc mặt đại biến, trong ngực nặng trịch.

Kế tiếp, Đám Tư Lăng tiếp tục hướng về đại lục Trung Ương.

Dần dần tiếp cận đại lục Trung Ương, Tư Lăng đột nhiên phát hiện ngày lại không yên ổn.

Hắn lại bị truy nã! =__=!

Nháy mắt khi nhìn đến Huyền Thưởng lệnh truy nã, Tư Hàn nhịn không được mắt nhìn đệ đệ ngốc đang hỗn độn trong gió, ánh mắt kia tựa như muốn nói: tên này cũng đặc biệt có thể gây chuyện nha!

Tư Lăng thật tình muốn khóc chạy đi, rất muốn nói, đại ca, thật sự chuyện không liên quan tới hắn đâu, chúng ta vẫn sống chung một chỗ, đều an phận mà, chưa từng chủ động khiêu khích ai, cũng chưa từng nghĩ tới gây khó dễ với ai mà!

Huyền Thưởng lệnh truy nã lần này vẫn là Hồng khô lâu tuyên bố, cũng là vị lão Đại Hồng khô lâu muốn báo thù cho cháu trai là Hầu Thiên Các.

"Chật, thực đúng là đứa con nít nha, bị ủy khuất liền tìm mách gia trưởng, để gia trưởng ra mặt..." Tư Lăng khinh thường nói thầm hai tiếng, lấy tay xoa mặt, lợi dụng mặt nạ Thiên Diện hóa thành gương mặt có năm phần tương tự Tư Hàn, nghênh ngang cùng đại ca nhà mình tiến vào Tu tiên thành.

Rất nhanh, Tư Lăng phát hiện có chỗ không đúng. Càng tiến vào phạm vi đại lục Trung Ương, phát hiện treo giải thưởng truy nã mình không chỉ có Hồng khô lâu, còn có bố cáo của Chợ Đen. Hơn nữa Chợ Đen ra thưởng thật  cao, thế nhưng là một viên Tiên đan nhất phẩm, hết sức làm người động tâm.

Tư Hàn lại nhịn không được đưa mắt nhìn đệ đệ ngốc.

Tư Lăng lười khóc chạy đi nữa, đường hoàng ngồi trong khách sạn của một Tu Tiên thành, sai khiến Trọng Thiên đi ra ngoài -- phí tổn là giải cấm  trừng phạt cạn lương thực tuyệt thực.

Trọng Thiên từ con thú con thuần khiết chỉ biết dùng bạo lực giải quyết đã trở nên âm hiểu giả dối không thua kém mấy tên tiểu nhân, vài năm sinh hoạt tại Minh Hà thành không thể không có công lao. Đặc biệt một hệ liệt sự tình về tộc trưởng Kha gia chiếm lấy vợ đệ đệ, đệ đệ làm báo thù mà đảo điên Kha gia cũng không thiếu công giáo dục nó. Cho nên, một số nào đó thời điểm, Trọng Thiên ngoài ý muốn rất hữu dụng.

Chẳng mấy chốc, Trọng Thiên trở lại, Tư Lăng đem một con gà nướng bưng đến trước mặt nó, bao lên chung quanh cấm âm chú, mới hỏi nó kết quả tra xét.

Trọng Thiên đã trực tiếp chạy đến phòng đấu giá Chợ Đen thám thính tin tức.  Chợ Đen là một thế lực lớn với lịch sử dài lâu ở Thương Vũ giới, người thường muốn trà trộn vào thì hết sức khó khăn, nhưng Trọng Thiên có một bản lĩnh có thể thần không biết quỷ không hay trà trộn vào -- lúc trước tộc trưởng Kha gia đoạt vợ đệ đệ bị phát hiện cũng là công lao của Trọng Thiên -- đồng thời cũng mang tới tin tức bọn họ muốn.

Chợ Đen là một thế lực không tam quan, không tiết tháo, không hạn cuối, chỉ cần có thể đưa ra giá cao, nó có thể hợp tác cùng bất kỳ kẻ nào. Lần này đối tượng hợp tác của Chợ Đen là Ma tộc. Thiếu chủ Ma tộc tự thân xuất mã tìm tới người phụ trách Chợ Đen, bảo Chợ Đen truy nã treo giải thưởng Tư Lăng.

Với chuyện Thiếu chủ Ma tộc -  Ám Lưu Nguyệt căm thù mình đến tận xương tủy, Tư Lăng là biết, chỉ là, hắn không cho rằng Ám Lưu Nguyệt có thể đưa ra phần thưỡng tầm cỡ như Tiên đan, hắn luôn cảm thấy sau lưng tên đó còn có người sai khiến. Người Tư Lăng nghĩ tới trước tiên là vị Ám Hâm thần quân luôn muốn giết chết hắn kia

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play